21 "Tôi không biết anh tới. " Khuynh Thành thấy Thành Trì tiến sát lại liền lùi ra sau, lùi tới khi chân chạm vào bậc cầu thang mới dừng lại.
Thành Trì khẽ nghiêng mặt, quan sát Khuynh Thành mấy lượt, khóe miệng mỉm cười: "Được rồi, là tôi không báo trước với cô, không trách cô.
22 Khi anh nói liền quay đầu nhìn Khuynh Thành.
Lúc đó, ánh mắt Thành Trì như thể lấp lánh ánh sao.
Khuynh Thành bất giác nuốt nước miệng, dùng tay chỉ về phía trước nói: "Phía trước có một cửa hàng, anh có thể dừng lại một lát không? Tôi mua chút đồ mang về cho ba.
23 Khuynh Thành rất muốn từ chối nhưng Thành Trì đã nhanh chóng giành lấy chai rượu bị vỡ trong tay cô vứt vào thùng rác.
"Anh. . . " Khuynh Thành bất mãn nhìn Thành Trì đang tự tung tự tác, muốn biểu đạt ý phản đối của mình.
24 Thành Trì nói được một nửa thì kịp thời dừng lại, chưa hết hứng thú nhìn Khuynh Thành, trong ánh mắt trong trẻo có đôi chút chọc ghẹo.
Lúc này cho dù không cần Thành Trì nói nữa, Khuynh Thành cũng biết anh định nói gì, tim cô bất giác đập mạnh.
25 "Tôi. . . tôi yêu thầm anh?" Khuynh Thành dùng ngón tay chỉ vào mũi mình, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Thành Trì khẽ cong môi, không nói tiếp, chỉ để lại cho Khuynh Thành một ánh mắt cao thâm khó đoán, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với ông Khuynh.
26 6426. Trong giây phút Thành Trì kéo dây an toàn, Khuynh Thành như thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh phả ra trên cổ mình.
Thế là cả người cô cứng đơ.
27 Câu trả lời của sinh viên bên dưới vô cùng đa dạng, nói gì cũng có.
Có nam sinh thét to: "Đương nhiên là để kiếm tiền rồi. "
Thành Trì một tay chống cằm nhìn có vẻ rất đồng tình gật đầu: "Tiền đấy mà, sung sướng hơn những ngôi sao nghệ sĩ kia nhiều, ngồi không cũng sở hữu hàng tỷ fans não tàn.
28 6428. Khuynh Thành dường như đã dùng tới tốc độ nhanh nhất từ trước tới giờ để bỏ chạy, không hề dừng lại một chút nào.
Cho dù trước khi ra tới ngoài giảng đường cô vẫn có thể cảm nhận được một ánh mắt sắc bén như hóa thành thực chất ở sau lưng mình.
29 6429. Khuynh Thành bình tĩnh bước tới, trên mặt vẫn giữ nụ cười vừa phải, nhìn vô cùng ung dung tự tin.
Mặc dù ngũ quan của cô không thực sự xuất chúng nhưng chỉ cần trang điểm lên là có thể thu hút mọi ánh nhìn, vì thế rất thích hợp hoạt động trước ống kính.
30 "Ha ha, giáo sư Thành. " Khuynh Thành bật cười vô cùng bối rối: "Không phải anh đang trả lời câu hỏi của mọi người sao?"
Thành Trì không hề gỡ kính trên sống mũi xuống, đôi mắt ẩn sau mắt kính sâu hun hút.
31 Ghế sofa đủ rộng rãi, khi Khuynh Thành ngã xuống thì Thành Trì đón lấy, cả người cô lọt thỏm vào lòng anh.
Vòng tay rắn chắc của Thành Trì ôm lấy đôi tay Khuynh Thành, ôm cô chắc nịch trước ngực anh, chỉ cần cúi đầu là có thể thấy được mái tóc đen bóng mượt mà của cô.
32 Làn da nhóc con rất trắng, tóc xoăn vài lọn rớt trên trán, đôi mắt màu xanh lam, xanh tựa đại dương.
Nhóc ôm lấy chân Khuynh Thành là không chịu buông tay ra nữa, phát âm rõ ràng: “Mẹ Khuynh Thành, con nhớ mẹ lắm.
33 Phản ứng theo phản xạ của Khuynh Thành là lao ra ngoài cửa, nhìn ra ngoài qua lỗ mắt mèo trên cửa.
Quả nhiên Thành Trì đang đứng bên ngoài, anh mặc một chiếc áo khoác màu đen, ngũ quan thâm thúy sắc nét, ánh mắt toát lên vẻ quý phái bẩm sinh.
34 Khi anh ta bước lại gần, Thành Trì liền bước lên trước mấy bước: "Tôi tưởng rằng hôm nay cậu không tới. "
"Có bận thế nào đi nữa cũng phải tới, năm xưa đã hứa với ông rằng hàng năm sẽ tới uống rượu với ông.
35 Chử Ninh Chiêu. . . Khuynh Thành ngây người vì cái tên này, không hiểu sao cô có cảm giác khá quen thuộc.
Sau khi ngẫm nghĩ một hồi cô vẫn không thể nhớ ra được cái tên này, cuối cùng đành từ bỏ.
36 Mình và Thành Trì có nghiệt duyên gì thế này, tại sao đi tới đâu cũng gặp phải anh ta?
Khuynh Thành vừa bước vào sân bóng đã nhìn thấy Thành Trì ngồi ở hàng ghế giải lao bên cạnh, cho dù bên cạnh anh vẫn còn rất nhiều người nhưng Khuynh Thành lập tức nhìn thấy ngay được anh.
37 "Đi đâu cơ?" Khuynh Thành cầm chai nước khoáng, không hiểu nhìn Thành Trì
"Không dám đi sao, sợ tôi bán em?" Thành Trì đùa giỡn xoa cằm.
Anh biết chắc tính cách của Khuynh Thành, thi thoảng kích bác vài câu sẽ nhận được phản ứng nằm trong dự kiến.
38 Vẹt nói xong còn dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Thành Trì chằm chặp, dáng vẻ như đang khiêu khích.
Thành Trì nhìn nó, ánh mắt tối dần lại, xem ra thứ do Lục Kỷ Niên nuôi cũng cần phải dạy bảo thôi.
39 Trong tầm nhìn của cô, Thành Trì đứng dựa vào cửa, chiếc áo khoác với hai hàng cúc thẳng tắp như đồng phục mặc trên người càng làm tôi lên vóc dáng tiêu chuẩn của anh, tóc mai che mất một chút lông mày, ẩn bớt đi chút ít khí thế mạnh mẽ.
40 Khuynh Thành nhẫn nại nghe Dung Tư kể chuyện của mình, tuy không chắc có thông tin nào không được đề cập không, nhưng chỉ với nội dung mà cô kể, thì Khuynh Thành thật sự rất kinh ngạc.