21 Anh kéo cô xuống nước, trong lòng Vân Thủy Dạng nhất thời có một chút ý muốn trả thù, cô cũng muốn đá anh xuống nước.
Cận Kỳ Ngôn còn chưa kịp đứng lên, chân của Vân Thủy Dạng đã đạp đến.
22 "Kỳ Ngôn, em tra được giúp anh, chuyến bay anh lái có cô gái Vân Thủy Dạng này. Em đã cẩn thận điều tra, đối chiếu cả giấy chứng minh nhân dân, thật sự là cô ta! Ha ha ha.
23 Đôi mắt sắc bén như chim ưng của Cận Kỳ Ngôn nhìn chằm chằm phó cơ trưởng, giọng điệu của anh cực kỳ nghiêm khắc.
"Nếu như cậu nói cho hành khách chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay khác, cảm xúc bọn họ, cậu khống chế được sao? Cậu khẳng định rằng không thể an toàn hạ xuống sân bay quốc tế Thượng Hải? Cậu không nắm chắc?"
Phó cơ trưởng thở dài một hơi, anhr ta không dám né tránh ánh mắt sắc bén của Cận Kỳ Ngôn: “Chúng ta không thể lấy tính mạng hành khách ra đùa, chuẩn bị hạ cánh ở sân bay khác là phương án tương đối an toàn.
24 Vân Thuỷ Dạng không muốn tranh luận với Âu Lập Dương, anh ta đuổi tới, cô cũng bước nhanh đi.
Cô đẩy hành lý không tốt chạy, chưa chạy được mấy bước, Vân Thuỷ Dạng đã bị Âu Lập Dương kéo lại.
25 Edit: Gà Tây
Cô gái đáng chết, lại dám cưỡng hôn anh.
Một lát sau, cơ thể của anh căng lên, một ngọn lửa giận xâm chiếm toàn bộ lồng ngực.
Ánh mắt của anh lạnh lùng như sương tuyết, nét mặt âm trầm.
26 Edit: Gà Tây
“Haha, cái này thì dễ rồi. Có gì thì chúng ta thương lượng với nhau. Cận Kỳ Ngôn, anh giúp tôi vứt bỏ Âu Lập Dương, đừng nói anh muốn sợi dây chuyền, muốn cả người tôi cũng còn được.
27 Edit: Gà Tây
Vừa lúc đang dừng đèn xanh đèn đỏ, Ôn Lương Dụ nghe xong, liền nhìn chằm chằm vào Cận Kỳ Ngôn.
Sau đó, anh ta quay sang nhìn Vân Thủy Dạng.
28 Edit: Gà Tây
Trời mưa lớn như vậy, Cận Kỳ Ngôn chẳng những ném cô xuống xe, lại còn vứt luôn cả hành lý của cô. Lửa giận trong lòng Vân Thủy Dạng dâng lên đỉnh điểm, tức đến phát khóc.
29 Edit: Gà Tây
Cận Kỳ Ngôn không lên tiếng, đôi môi mỏng mím lại.
Anh đương nhiên nhìn ra tên khốn đó vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
Thứ mà thuộc về Cận Kỳ Ngôn anh, cậu ta sẽ không bao giờ để nó cho anh.
30 Edit: Gà Tây
Thấy hai cha con đều trở về, Ngô Hương Tuyết vội vàng nở nụ cười của một hiền thê lương mẫu.
“Nam Sinh, Kỳ Ngôn đã trở về. Thằng bé đang ở trên lầu, để em gọi người hầu làm thêm thức ăn.
31 Từ khi Mặc Thanh đi, Kỳ Ngôn chính là do một tay bà nuôi nấng, Kỳ Ngôn suy nghĩ gì, Hoàng Du đều nhìn ra được.
Bà biết anh rất thích máy bay, thế nhưng, Nhà họ Cận cũng cần anh bảo vệ!
Để anh từ bỏ sự nghiệp lái máy bay mà anh yêu thích, quả thực rất khó khăn đối với anh.
32 “Thuỷ Thuỷ, mình không phải cố ý muốn nói tin tức chuyến bay của cậu cho Âu Lập Dương, mình là bị anh ta quấy rầy làm phiền, mới bất đắc dĩ nói cho anh ta biết.
33 Cận Kỳ Ngôn chỉ liếc mắt nhìn một chút, gương mặt lạnh lẽo không có chút độ ấm nào.
Giấy trắng và bút đặt trước mặt anh, anh rất khinh thường.
Cận Nam Sinh bình tĩnh nhìn Cận Kỳ Ngôn, mi tâm của ông hơi nhíu lại: “Kỳ Ngôn, con chỉ có 10 phút làm bài thi.
34 "Cơ trưởng Cận đã đến, là Chủ tịch tự mình phỏng vấn. Ngày mai, Cơ trưởng Cận tới báo danh với cương vị Tổng giám đốc. "
Lại là như vậy! Đôi mắt tĩnh mịch của Cận Kỳ Hạo lập tức híp lại.
35 Thoải mái không?
Nước từ trên đầu đổ xuống người, nước lạnh nhanh chóng chảy xuống, gặp khe hở thì lập tức chảy tới, chỗ nào có thể thấm được thì thấm triệt để, loại cảm giác này thật mẹ nó… rungđộng,làm sao có thể nói hai từ khó chịu?!
Tóc Cận Kỳ Hạo không ngừng nhỏ giọt, giống như là vừa mới gội đầu xong còn chưa lau khô tóc.
36 "Cô rất ghét Cận Kỳ Ngôn? Cô hận không thể băm anh ta thành tám mảnh?"
"Nói nhảm! Khốn nạn cặn bã như vậy, ngoại trừ anh ra thì còn ai vào đây nữa?!"
Đôi mắt thâm trầm của Cận Kỳ Hạo thấy được bên trong đôi mắt trong veo của Vân Thuỷ Dạng đã lóe lên ánh lửa, thế nhưng, anh ta rất khinh thường!
"Người phụ nữ đáng chết, nghe cho rõ, tôi không phải tên Cận Kỳ Ngôn, tôi tên Cận Kỳ Hạo! Tôi không biết cô là ai, tôi cũng không muốn biết cô, đừng tưởng rằng dùng loại thủ đoạn dùa bỡn này thì tôi sẽ có hứng thú với cô, đồ thần kinh!"
"Anh.
37 Edit: Gà Tây
“Đồ lưu manh, tại sao các người lại ra tay nhanh như vậy? Vì sao không đến muộn một chút? Oh my God!”
Nói xong, Vân Thủy Dạng bất đắc dĩ ôm trán.
38 Edit: Gà Tây
Nhìn Vân Thủy Dạng thở hồng hộc chạy về Michelin, ánh mắt giảo hoạt của Hạ Hương Trừng quét lên người Vân Thủy Dạng từ trên xuống dưới, cẩn thận quan sát cô.
39 Edit: Gà Tây
“Tớ tìm được việc làm rồi, tạm thời làm một Biên tập nhỏ cho tập đoàn Duyệt Ngôn. Nếu cậu có bản thảo cần viết, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tớ.
40 Edit: Gà Tây
Vân Thủy Dạng rất muốn không quan tâm người đàn ông bên cạnh, nhưng cô làm không được.
Đứng một hồi, không hiểu tại sao cô lại có cảm giác lạnh thấu xương.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 14