21 Bên ngoài thành Long Thành.
Đoàn người Sở Thiên Hùng vừa đến mấy phút thì ở đường cao tốc xa xa bên đó đã xuất hiện một chiếc xe bay…
“Cha ơi mau xem kìa, chiếc xe đó lái nhanh quá, so với con còn…”
Sở Tiếu Tiếu kêu to với vẻ mặt kinh ngạc, đột nhiên phát hiện cha đang trừng cô, cảm giác đã nói lỡ lời nên vội vàng chuyển chủ đề: “Có phải là anh Sở Vũ không?”
“Nói bậy, anh Sở Vũ của con sẽ giống như con sao?” Sở Thiên Hùng nhìn con gái than thở: “Sau này cha không ở đây, con phải nghe lời anh con, không được gây chuyện thị phi, ít giao du với mấy tên bất lương đó…”
“Được rồi được rồi, con biết rồi cha.
22 Sở Thiên Hùng lúc này bắt đầu giới thiệu những người này cho Sở Vũ.
“Đây là thiếu gia con vợ cả của Sở gia chúng tôi, Sở Vũ. ”
“Vị này là Cao tổng, ừm, sau này vẫn mong Cao tổng chiếu cố nhiều nhiều!”
“Vị này là Triệu tổng…”
“Đây là…”
Sở Thiên Hùng không thấy chán, cứ lần lượt giới thiệu từng người cho Sở Vũ.
23 “Anh có tật à? Não có vấn đề rồi phải không?” Sở Tiếu Tiếu lạnh lùng nhìn thanh niên đó: “Anh là cái thá gì chứ?”
“Sở Tiếu Tiếu, còn dám nói bậy! Cô hiện giờ nên lập tức quỳ xuống tạ ơn, cô biết Ngô thiếu gia có thân phận gì không?”
Lãnh Tuấn lớn tiếng quát tháo, sau đó nói chua ngoa: “Được Ngô thiếu gia để mắt đó là may mắn mà cô đã tích đức tám đời, tu luyện mấy kiếp…”
Thanh niên xua xua tay không cho Lãnh Tuấn nói tiếp rồi nhìn Sở Tiếu Tiếu, nói với ngữ khí hòa nhã: “Cô là một đứa trẻ nên ta không hơn thua với cô, nhưng ta là người mà toàn bộ Sở gia của cô đều không thể đụng vào.
24 Sau khi về đến nhà Sở Vũ phát hiện tên gián điệp không có nhà, không biết chạy đi đâu rồi. Tên đó rất tinh ranh nên Sở Vũ cũng không lo nó sẽ chịu thiệt thòi.
25 Thành công rồi!
Sở Vũ thở dài một hơi, bỏ tay ra khỏi cổ tay của Tiểu Nguyệt.
Sau đó mới phát hiện mồ hôi trên người mình ướt rồi khô, khô rồi lại ướt, làm cho áo quần cũng có hơi cứng lại.
26 Sau bữa tiệc rượu đó, mấy nhà Long Thành bên này cùng đưa ra quyết định rằng sau năm ngày nữa sẽ lập đội tiến đến dò tìm bí mật của Hồ Tiên Động.
Ngày thứ hai sau khi tiệc rượu kết thúc, tập đoàn Sở Thị Long Thành xuất hiện một thiếu nữ đẹp như tiên trên trời.
27 Sở Vũ ở xa xa nhìn thành phố phía trước.
Thần Đô của Hà Nam.
Ở đây từng là cố đô của mười ba triều, có nội tình lịch sử cực kỳ sâu sắc.
Ngày nay tuy khắp nơi đều là các tòa nhà cao tầng, ban đêm đèn điện sáng trưng, người đi bộ trên đường như mắc cửi, xe cộ như thủy triều, tràn đầy hơi thở của thời kỳ hiện đại hóa.
28 Thông qua trận chiến này, Sở Vũ đối với lực chiến của bản thân cũng coi như thật sự nắm chắc rồi.
Trước đây tuy hắn có lòng tin với chính mình, nhưng chưa trải qua thực chiến nên cuối cùng vẫn không dám khẳng định.
29 Sở Vũ biết được tin tức Tạ gia vu oan trong nhóm của gia tộc.
Lúc nghe được tin tức đó, sắc mặt Sở Vũ kỳ quái, có hơi dở khóc dở cười.
Cái họa này.
30 Sở Vũ rất nhanh đã tìm được di tích Gò Tam Tinh.
Nơi này mấy chục năm trước từng có một viện bảo tàng rất lớn, dùng để trưng bày số di vật văn hóa khai quật được.
31 Tề Hằng tuy đã bị nội thương nhưng không thật sự quá nặng, trên người hắn mang theo một món pháp khí hộ thể lớn mạnh, nhưng lại là một món pháp khí có chút khiếm khuyết.
32 Lâm Thi Mộng nhìn Sở Vũ, trong ánh mắt tràn đầy sự cảm kích, cô nhận lấy cây đèn cổ bằng đồng sau đó hành lễ với Sở Vũ: “Lâm Thi Mộng đa tạ ơn cứu mạng của tiên sinh.
33 Khung cảnh này quả thực khiến người ta rung động!
Không ai ngờ được, phía sau pháp trận trùng trùng lại ẩn giấu một cụm cung điện cổ xưa được bảo tồn hoàn hảo như vậy.
34 Chu Xương Trấn của Hàn Tiêu theo sát phía sau và đã bước vào phạm vi phía trên mặt sông cũng không thể thoát khỏi vận hạn này, sau một tia sáng lóe lên thì thân thể ầm ầm nổ thành từng mảnh.
35 Tề Hằng phát hiện đầu tiên, vẻ mặt hắn kích động dùng tay chỉ vào chiếc thuyền con đó: “Thuyền, có thuyền! Mau nhìn xem, là thuyền đó! Có phải đến đón chúng ta không?”
Bốn người khác bên sông cũng đều nhìn thấy chiếc thuyền đó, trên mặt lộ ra vẻ kích động.
36 Tề Hằng vẻ mặt căm phẫn, nhìn Lâm Thi Mộng lớn tiếng nói: “Thi Mộng, chắc là em bị tên khốn này uy hiếp, em đừng sợ, anh nhất định sẽ cứu em ra!”
Khóe miệng Sở Vũ giật giật, nhìn tên đó có hơi nghẹn lời, nói thầm rằng tình cảm không biết ngượng như thế cũng thật là hiếm thấy.
37 Trên mặt Sở Vũ cũng mang theo vẻ vui mừng, không ngờ âm u hoa liễu lại một thôn, đã xuất hiện thêm một chiếc thuyền con nữa.
Hình dáng của chiếc thuyền này giống hệt với chiếc thuyền của đám người Tề Hằng.
38 Rơi xuống từ vực sâu vạn trượng là một loại cảm giác như thế nào?
Sở Vũ hiện giờ đã lĩnh hội được rồi!
Xoáy nước này rất sâu, thuyền lớn từ phía trên rơi xuống.
39 Nhìn cuốn sách cổ trên bàn, vẻ mặt Sở Vũ chấn động.
Đây chính là phương pháp của người siêu năng đỉnh cao ư?
Căn bản là không tìm được bất kỳ dấu vết nào, tất cả mọi việc đều khiến người ta không thể hiểu được.
40 Thuyền lớn đạp gió rẽ sóng, đi vào vùng biển mênh mông.
Sở Vũ ngồi trên boong tàu, tay cầm tổng cương của sách cổ xem một cách say mê.
Theo như tổng cương viết thì xung huyệt, thông mạch trên thực tế là một loại cảnh giới, tên là Trúc Cơ!
Lầu cao vạn trượng được xây lên từ mặt đất bằng phẳng, chỉ có xây dựng tốt căn cơ thì cảnh giới mới vững chắc.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50