81
vừa gõ vừa ngủ cho nên chưa beta T_T
Edit: Thủy Tích
Dưới thái độ kiên trì của Cố Duệ, tuy rằng trong lòng Dạ Vân Sâm thật sâu oán niệm, lại vẫn ngoan ngoãn đem thuốc uống hết, mang theo ý nghĩ uống sớm một chút sẽ sớm giải thoát Dạ Vân Sâm một hơi nuốt xuống, vừa mới bị đắng đến mày nhíu chặt còn chưa giãn ra đã bị nhét một viên kẹo trái cây ngọt lịm vào miệng.
82
Edit: Thủy Tích
Chờ đến khi hai người đã thu thập thỏa đáng xuống lầu thì đã gần tám giờ, tất cả thành Cố gia đều đã ngồi trong phòng khách, Cố lão gia tử, vợ chồng Cố phu nhân cùng với Cố Vân Hiên đều ở, khi nhìn thấy hai người đi xuống, ánh mắt đều tụ lại trên người hai người, hoặc im lặng, hoặc mỉm cười, cũng có lạnh nhạt, nhưng tổng thể đều mang theo thiện ý.
83
Edit: Thủy Tích
Thời điểm Cố Duệ đi lên máy bay Dạ Vân Sâm đã yên trí trên ghế gần cửa sổ, mặt hướng ra ngoài, từ góc độ của Cố Duệ chỉ có thể nhìn thấy mặt nghiêng của cậu, không nhìn rõ lắm biểu tình trên mặt, bất quá không cần nhìn Cố Duệ cũng biết giờ khắc này Dạ Vân Sâm nhất định đang không vui.
84
Edit: Thủy Tích
Lời nói của Phụng lão phu nhân không chút lưu tình dường như muốn cắt đứt toàn bộ quan hệ với Dạ lão gia tử, mà Dạ lão trầm mặc nghe xong cũng không hề có chút kinh ngạc, bởi ông hiểu rất rõ cách làm người của Phụng lão phu nhân cho nên không hề ngoài ý muốn khi bị bà tỏ thái độ xa cách.
85
Edit: Thủy Tích
Bị gây sức ép một hồi, Dạ Vân Sâm muốn không có tinh thần cũng khó, sau khi giúp cậu sấy khô tóc Cố Duệ chuyển sang sắp xếp hành lý.
86
Edit: Thủy Tích
Trong lòng Dạ Vân Sâm lúc này như có con mèo nhỏ, khi bắt gặp chuyện không rõ ràng sẽ không ngừng cong móng vuốt cào cào.
87
Để mọi người đợi lâu rồi (^"_"^)
Edit: Thủy Tích
Trường học mà Cố Duệ mang Dạ Vân Sâm đến là trường cũ của Tiêu Vân. Điểm nổi danh nhất của trường chính là hoa Tử Kinh.
88
Edit: Thủy Tích
Dạ Vân Sâm ghé vào trong ngực Cố Duệ từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, mãi cho đến khi hô hấp khôi phục bình thường vẫn an an tĩnh tĩnh tựa vào lồng ngực hắn, bộ dáng nhu thuận khiến Cố Duệ nhìn xem mà thập phần hưởng thụ, hắn đưa tay nhu nhu đầu Dạ Vân Sâm, nhẹ giọng hỏi: "Em đã hiểu ý của anh chưa?"
Dạ Vân Sâm ngẩng đầu nhìn hắn, yên lặng gật gật đầu.
89
Edit: Thủy Tích
Cố phu nhân trong lời nói mang theo ám chỉ nhưng Dạ Vân Sâm lại không phải quá rõ ràng, cậu chỉ cảm thấy biểu tình của Cố phu nhân có chút kỳ quái mà thôi, trừng mắt nhìn, suy đoán ý tứ của bà đại khái là muốn hỏi lần này cậu ra ngoài chơi có vui hay không, vì thế gật gật đầu, cười đến mặt mày cong cong: "Những nơi đó đều rất xinh đẹp, có thật nhiều thứ thú vị, bọn con đã chụp thật nhiều ảnh mang về, lần sau có cơ hội liền dẫn mẹ đi cùng.
90
Trong bản QT của tôi, đầu chương 90 với cuối 89 không khớp, có lẽ bị mất một ít rồi í. Nhưng tôi cũng có tìm sang mấy trang khác thấy nó cũng vậy à, thôi thì mọi người đọc đỡ nhé, cũng không khó hiểu lắm đâu <3
Edit: Thủy Tích
Đối với xưng hô của cậu, Phụng lão phu nhân rất bất mãn, bà không muốn bị gọi là "Lão phu nhân" mà muốn nghe cậu gọi một tiếng bà nội, nhưng bà hiểu bây giờ không thể nóng vội, rõ ràng Dạ Vân Sâm còn chưa tiếp thu mình vì thế cũng không nói gì thêm, khẽ gật đầu, thản nhiên lên tiếng: "Có thể.
91
Edit: Thủy Tích
"Hơn hai tháng ắt hẳn cũng đủ để con tiêu hóa mọi chuyện rồi, suy nghĩ khi nào theo ta về nhà?"
Lời nói đương nhiên của Phụng lão cơ hồ làm Dạ Vân Sâm sợ ngây người, cậu rất muốn hỏi bà lấy tự tin ở đâu mà cho rằng cậu nhất định sẽ cùng bà trở về Phụng gia chứ? Cậu nhịn không được ngẩng đầu nhìn chăm chú Phụng lão, trầm mặc một hồi lâu, mới thản nhiên mở miệng: "Cháu cho rằng đã đem ý tứ của mình biểu đạt rất rõ ràng rồi?!"
Nghe vậy, sắc mặt Phụng lão phu nhân không thay đổi, đối với lời cậu nói một chút cũng không ngoài ý muốn, lặng im một chút, mở miệng nói: "Ta biết cháu hận ta, nhưng ta hy vọng cháu hận ta nhưng đồng thời cũng có thể lý giải nỗi khổ của ta một chút.
92
Edit: Thủy Tích
Cố Duệ nắm lấy tay cậu, ngữ khí thản nhiên nói: "Em còn có anh. " Dạ Vân Sâm hơi ngẩn ra, rồi mới hiểu rõ ý tứ trong lời nói của hắn, không khỏi mỉm cười, "Em biết.
93
Edit: Thủy Tích
Cuối cùng bữa sáng này Cố Duệ cùng Dạ Vân Sâm cũng không thể ăn xong, Cố phu nhân đánh một cuộc gọi tới bảo hai người trực tiếp trở về Cố trạch.
94
Edit: Thủy Tích
Nghe vậy trong mắt Phụng lão phu nhân hiện lên một tia không vui, sắc mặt càng thêm lạnh nhạt, không đổi sắc nhìn về phía Cố phu nhân.
95
Edit: Thủy Tích
Từ khi tin tức Dạ Vân Sâm là người thừa kế được Phụng lão phu nhân chỉ định truyền ra ngoài, Dạ Vân Sâm bắt đầu gặp những sự cố ngoài ý muốn, vì đảm bảo cậu được an toàn, nếu không tất yếu Cố Duệ sẽ tuyệt đối không rời khỏi cậu một giây phút nào, ngoài ra còn lựa chọn mười vệ sĩ đáng tin cậy đi theo bảo vệ cậu từ trong tối.
96
Siêu dài. . . dòng -__-
Edit: Thủy Tích
Khi phát hiện Dạ Vân Sâm mất tích, Cố Vân Hiên liền biết có chuyện không lành, lập tức không cố gắng làm gì cả mà chuyện đầu tiên liền gọi điện cho những người khác.
97
Edit: Thủy Tích
Xe rung lắc không biết trong bao lâu, bởi vì đôi mắt bị bịt kín cho nên đầu óc cậu đều cảm thấy mơ hồ, chờ đến xe rốt cục dừng lại, Dạ Vân Sâm không còn biết đã giờ nào rồi, chỉ có thể dựa vào bầu không khí an tĩnh xung quanh mà mơ hồ phát hiện nơi này vô cùng ít người sinh sống, hơn nữa dường như ẩn ẩn có thể nghe được tiếng sóng vỗ bờ, nếu không đoán sai, nơi này ắt hẳn là bờ biển vùng ngoại ô.
98
Vài lời tâm sự:
Tuần này tôi xin off vì phải ôn thi, sau thi còn đi du lịch vài ngày nữa, cho nên tuần sau về tôi úp truyện tiếp nhé.
PS: Chương 100 là H kéo rèm á =")))
Edit: Thủy Tích
Dạ Vân Sâm đạt thành hiệp nghị với chị gái của Phụng lão phát triển ra ngoài dự liệu của mọi người, vì thế trong lúc Cố Duệ lòng nóng như lửa đốt chạy đến liền nhận được cuộc gọi của cậu, theo bản năng mày nhíu lại, nửa tin nửa ngờ bắt máy, khi nghe thấy thanh âm quen thuộc truyền đến, nhất thời liền sửng sốt.
99 Tôi sắp chết tới nơi rồi các cô ạ, tôi đói đam quá -__- Dạo này không tìm thấy truyện gì đáng xem cả -_- Ai giới thiệu cho tôi vài bộ niên thượng, hào môn, manh thụ, đặc biệt là dài hơi nha,.
100
Edit: Thủy Tích
Khi hai người về đến nhà thì trời đã tối hẳn, xe dừng ở dưới lầu, Cố Duệ tắt máy nhưng lại chậm chạp không có động tĩnh gì.