21 Chap 21 -Min đứng nói chuyện một lát rồi dập máy. Cậu quay sang nhìn nó rồi nói: - Tớ có việc phải đi ngay. Mình nói chuyện sau nhé. Xin lỗi!Nói rồi Min bỏ đi để lại nó với vẻ mặt ngơ ngác.
22 Chap 22 - Khi Ken quay người lại thì thấy nó. Nó có thể thấy được một nổi đau đớn tột cùng ẩn sâu trong đôi mắt đó. Nhưng rồi ánh mắt đó chuyển sang một màu đỏ, ẩn chứa sự căm ghét khi nghe thấy tiếng hét.
23 Chap 23 - Ở khuôn viên bệnh viện, Sun và Jun ngồi cạnh nhau. Cả hai im lặng nhìn lên bầu trời lấp lánh những vì sao. Gương mặt cả hai lúc này đã nhẹ nhõm đi phần nào.
24 Chap 24 -Jun đưa Sun và Min về. Trên đường về cả ba không nói gì chỉ im lặng với vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Đi được một đoạn khá xa bệnh viện thì Sun mới quay sang Jun và lên tiếng.
25 Chap 25 - - Ừm. . . Em không nhớ gì chuyện đêm qua sao? - Jun cũng khá ngạc nhiên trước thái độ của Ken. - Hôm qua. . . Ken ngập ngừng nói rồi nheo mắt lại suy nghĩ.
26 Chap 26 - Sau hơn cả tháng nghĩ ngơi nó đang dần bình phục. Vết thương không nặng lắm cộng thêm nghị lực sống không nhỏ của nó nên chỉ sau ba tuần tập trị liệu nó đã đi lại khá bình thường.
27 Chap 27 - Ngồi trên cái ghế đá ở khuôn viên của bệnh viện, Ken nhìn xa xăm về phía trước. Cậu đang suy nghĩ, cậu tự hỏi những gì vừa nghe có đúng là sự thật? Nếu đó là sự thật thì bấy lâu nay cậu đã hiểu làm bố mình ư? Trong lòng có trổi dậy một cảm giác khó chịu.
28 Chap 28 - Gửi Shin!Thật sự thì tớ cũng không biết nói gì hơn, xin lỗi cậu! Tớ không thể đo được chỉ số may mắn của tớ cao bao nhiêu cả! Nó quá cao đến nỗi tớ chẳng thể đếm.
29 Chap 29 - Lát sau tại canteen trường. . . ( Địa điểm quen thuộc với mỗi lần bất ngờ khi gặp người quen ^^ )Cả đám ngồi giữa canteen im lặng nhìn nhau không nói gì với biết bao cặp mắt đang nhìn bọn nó.
30 Chap 30 - Nó giật mình tỉnh dậy, người đẫm mồ hôi và hơi thở đang dồn dập. Lấy tay lau mồ hôi trên trán rồi nhìn quanh phòng. Chỉ có mình nó. Vậy là nó nằm mơ chứ không phải thật.
31 Chap 31 - Tại canteen trường. . . Cả ba vừa lấy thức ăn xong thì tìm bàn. Nó kéo hai cái bàn lại để cả ba có thể cùng ngồi. Lúc đó, Min từ bên ngoài bước vào canteen.
32 Chap 32 - "Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau. . . ". Gọi mãi cho Sun chẳng được, nó đâm lo. Trước giờ có bao giờ nó gọi mà Sun không bắt máy đâu chứ.
33 Chap 33 - Nó nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được. Nó ngước lên nhìn đồng hồ. Một giờ sáng rồi. Nó không ngủ được. Có quá nhiều chuyện khiến nó bất ngờ đến ngỡ ngàng.
34 Chap 34 -Min nhìn Sun. Cậu khẽ gật đầu. Sun nhìn sâu vào đôi mắt Min. Đây mới là Min. Đôi mắt dịu dàng này, đôi mắt dịu dàng này mới đúng là Min. Đôi mắt đã làm Sun thích cậu.
35 Chap 35 - Không khí của căn biệt thự bên cạnh trường của nó đang rất căng thẳng vì sự mất tích của Sun. Người phụ nữ - vợ của thầy hiệu trưởng ngồi khóc nức nở.
36 Chap 36 - Sáng hôm sau nó thức dậy khá sớm. Nó không ngủ được. Nó uể oải và cảm thấy đầu óc hơi choáng nhưng khi đặt lưng xuống thì nó lại không tài nào đi vào giấc ngủ được.
37 Chap 37 - Đúng lúc Ken lấy bức thư đẩy vào bên dưới của phòng nó rồi chạy ra ngoài theo địa chỉ nhận trong tin nhắn là lúc Jun đến tìm nó. Nội dung bức thư chủ yếu là những lời mắng chửi nó.
38 Chap 38 -Một năm sáu tháng sau. . . Nó ngồi ở cạnh cái bàn đặt trong vườn trong căn nhà ấm áp của nó ở Mỹ. Nhâm nhi tách trà. Chợt Jun từ trong nhà bước ra.
39 Chap 39 - BONUS - Con ở đây nhé ngoan nhé. Ba mẹ dặn dò nó thật kĩ rồi vụt xe đi mất sau khi nhận được cái gật đầu ngoan ngoãn của nó. Anh nó mất tích, bị dòng nước chảy siết ở con suối cuốn đi.