61 .
Sau khi phát hành album, dưới sự sắp xếp của Tần Phong, Lục Diễn tiến hành rất nhiều hoạt động tuyên truyền cùng với kí tặng, không hề ngoài ý muốn, mỗi một lần hắn có mặt, hiện trường đều náo nhiệt vô cùng, so với khí trời còn nóng hơn vài phần.
62 …
Hai chân Tô Mạc còn có chút vô lực, nhìn Lục Diễn đi vào trong gian phòng ghi âm, lát sau khi đi ra trong tay cầm theo một CD không có bìa.
Tô Mạc cổ họng ám ách kinh ngạc hỏi, “Anh thu âm?”
Lục Diễn mỉm cười gật gật đầu, “Thời khắc như vậy đáng giá kỷ niệm, sao có thể không lưu lại cơ chứ.
63 .
Liên hoan phim Cannes khai mạc vào tháng năm, diễn ra trong mười hai ngày. Đây là đại lễ điện ảnh trọng đại hiếm có, nếu đi, Lục Diễn quyết định sẽ tham dự toàn bộ hành trình.
64 Đám người Lục Diễn ở liên hoan phim Cannes dĩ nhiên không rảnh để ý tới động thái trong nước, toàn bộ tâm tư của họ đều đặt lên đại lễ trao giải cuối cùng.
65 .
Ngày hôm sau thời điểm trở về nước đã là mười giờ tối, cũng không biết là ai tiết lộ hành trình của bọn họ, vừa mới đến đại sảnh sân bay, đã bị một đoàn phóng viên cùng fan vây quanh.
66 Chính như Tần Phong dự đoán, sau khi về nước, lịch trình của Lục Diễn đã bị sắp xếp kín mít, đủ loại công việc ập tới khiến hắn đáp ứng không xuể.
Ra mắt hai năm, năm ngoái đạt được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất và diễn viên mới xuất sắc nhất tại Bách Thảo, năm nay lại giành được danh hiệu ảnh đế, hơn nữa còn là tại liên hoan phim quốc tế Cannes, thành tích như vậy, ở nền điện ảnh Hoa ngữ, không nói là người đầu tiên từ xưa đến nay, nhưng cũng làm cho người ta phải chú ý ngưỡng mộ.
67 .
Lão tiền bối hơi trầm mặc một lát, ước chừng là đang sắp xếp ngôn từ, sau đó chậm rãi nói, “Năm đó những lão già chúng ta rời khỏi rạp hát quốc gia liền phát triển riêng, nhiều năm qua, ngoại trừ Vương Sung không thấy bóng dáng thì tất cả mọi người sống cũng ổn.
68 Thời gian cấp bách, mặc dù Chu Dự Trì cũng thừa nhận căn cơ của Lục Diễn rất tốt, nhưng một phút đồng hồ trên sân khấu đòi hỏi công sức luyện tập cả mười năm, huống chi Lục Diễn cũng không có mười năm, chỉ có nửa năm.
69 Tô Quyết chấn chỉnh lại, tà mắt liếc hắn, “Còn có một câu, nhân bất phong lưu uổng thiếu niên. Anh là đã tiến vào giai đoạn lão niên rồi. ”
Lục Diễn cười như không cười, “Cậu là đang nói anh cậu, hả?”
Tô Quyết lần thứ hai mắc nghẹn.
70 .
Kế tiếp quay phim cũng rất thuận lợi, đến chạng vạng đã kết thúc công việc, thậm chí so với mấy ngày trước đều sớm hơn.
Đến khi cảnh quay cuối hoàn thành, Lục Diễn chậm rãi thở phào một hơi, chẳng biết tại sao, sáng nay gọi xong cuộc điện thoại kia, trong lòng hắn vẫn luôn có chút kích động mơ hồ, chung quy cảm thấy có cái gì đó đặc biệt chờ mong sắp sửa phát sinh, cả ngày cũng đều phấn khởi khác thường.
71 Hôm nay phân cảnh phải quay chính là khi nam nữ nhân vật chính năm đó bắt đầu hẹn hò.
Dùng xong bữa sáng, Lục Diễn trực tiếp đưa Tô Mạc đến phim trường, đem tới chỗ Tống Huy rồi dặn dò cậu chăm sóc người cho tốt, Tô Mạc cười với hắn, “Anh mau đi đi, em sẽ tự chiếu cố bản thân.
72 .
Ngày 25 tháng 12, mặc kệ đối với Lục Diễn hay fan mà nói, đều là một ngày đáng giá kỷ niệm. Trong toàn bộ cuộc đời diễn viên của Lục Diễn, có lẽ là một lần duy nhất, cũng có lẽ không phải, nhưng tuyệt đối là lần đầu tiên dung hợp vào âm nhạc cổ điển như vậy.
73 .
Buổi diễn tấu chấm dứt đầy viên mãn, khán giả thỏa mãn, người trình diễn hưng phấn, các phóng viên thì đều vội vàng về nhà viết tin.
Đám bạn già của Chu Dự Trì hết sức hài lòng về buổi diễn tấu cáo biệt lần này.
74 Sau khi buổi diễn kết thúc, người có quan tâm với buổi diễn tấu và Lục Diễn đều sẽ nườm nượp đăng bài trong các diễn đàn giải trí.
“Đêm nay nam thần thật sự là rất suất, ngầu die, em muốn làm fan quấn nam thần cả đời.
75 Thời điểm cuối năm đã gần đến, một năm vừa rồi, Lục Diễn đều trôi qua trong bận rộn, mặc dù ở mảng phim ảnh cũng không có nhiều tác phẩm lắm, chỉ có một bộ phim truyền hình và hai bộ phim điện ảnh, nhưng mà một album và một buổi diễn tấu đã đủ gây sức ép hơn nửa năm cho hắn, hơn nữa có vô số quảng cáo, làm người đại diện, tham gia talk show, phỏng vấn, chụp hình cho tạp chí… cũng gần như không có thời gian nhàn rỗi.
76 .
Lục Diễn và Tô Quyết nghe vậy đồng thời quay đầu nhìn lại, có hai người đang đi tới.
Đều là người trẻ tuổi, ăn mặc rất sang trọng, người Tô gia ngoại hình đặc biệt nổi bật.
77 .
Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Tô Mạc lần đầu tiên cảm giác thắt lưng của mình có chút không khỏe cho lắm.
Mở to mắt, đầu tiên nhìn đến chính là gương mặt ngủ say của đối phương phóng đại trước mắt, gần trong gang tấc, ngay cả sợi lông mỏng manh trên làn da cũng nhìn thấy rõ ràng, dưới ánh sáng sớm mai ấm áp nhu hòa, có một loại cảm giác thật dịu dàng.
78 .
Vào lúc Hàn Uyên tham gia chương trình phỏng vấn đầu tiên, MC liền trực tiếp hỏi thẳng, “Hàn tiên sinh, nghe nói anh sắp tham dự phim điện ảnh đề tài đồng tính《Chẳng cần lí do》của đạo diễn Vương Dịch, có thật không?”
Hàn Uyên mặc dù là đại thần thành danh đã lâu, nhưng ngoại trừ lúc quay phim, hắn kỳ thật không phải một người dễ gần, cũng không quá thân thiện dễ nói chuyện, cho nên hắn cũng rất ít tham gia các loại chương trình tạp kĩ, chỉ có chương trình thuần về phỏng vấn như vậy mới có thể ngẫu nhiên tham gia.
79 Sân trường tháng ba tháng tư có chút khô ráo, trên sân thể dục học sinh đã bắt đầu tự do hoạt động, các nữ sinh tụ tập tốp năm tốp ba tán gẫu, đám nam sinh vây quanh giá bóng rổ chơi đến khí thế ngất trời, bên cạnh còn có vài người xem, mỗi một lần bóng vào rổ lại là một màn reo hò.
80 Tô Mạc kéo thấp vành mũ giấu mình trong đám người, kiểu ăn mặc này của anh không lộ rõ mặt, chẳng ai lại nghĩ tới người này là chủ tịch tập đoàn Tô thị.