21 Sáu người Tôn Dương đi tới một khe vực thẳm, lúc đầu đáng lẽ đám người xem chiến kia cũng muốn bám theo đi đến. Nhưng khi nge Tôn Dương hời hợt nói một câu làm cả đám lập tức bỏ đi tâm tư với bí cảnh.
22 Tôn Dương thu hồi Yêu Huyễn Ma Đồng, cả người bị đẩy lui về sau mấy bước. . . . Đôi mắt đau nhứt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi.
Cảnh tượng vừa rồi, hắn vẫn chưa kịp nhìn rỏ là vật gì cả đã bị cắn trả, nếu không phải hắn kịp thời thu Ma Đồng lại sợ là mắt của hắn đã nỗ tung rồi.
23 . . . . " Hỗn đãng đã thông linh thật sao?. . . . Mau đứng lại cho Ca. . . Ca vì ngươi mà chiệu giày để vào đây. . . . Bây giờ ngươi nở bỏ Ca mà chạy sao.
24 Ở các nơi sâu trong Hoang Nguyên, bây giờ đã hiện rỏ một mãnh đặc sắc. . . . Người càng đông đảo hỗn tạp, có Thú hoá hình người, có Yêu tộc, Ma tộc xuất hiện đầy dãy.
25 Dưới bao nhiêu con mắt kinh dị bàn tán, hai người một Rùa băng xuyên qua các dãy dị sơn lục địa. . . . Hai ba ngày nay Cẩm Linh đã thật sừ bị kinh dị nhiều lần nên cảm giác như thần kinh của mình đang bị tên Tam Thái Tử này làm cho tê liệt.
26 Một vùng biển xanh biết nhẹ nhàng, hơi này hoàn toàn khác với những nơi khác trong Hoang Nguyên, mặt đất nơi này từng hạt nhỏ li ti trắng mịm, sóng biển chậpp chờn chạy theo làn gió nhẹ xô vào bờ.
27 - -- Tôn Dương ngươi không sao chứ? Ngươi làm gì trong Bí Cảnh mà lâu như vậy? Tại sao lại xuẩt hiện trong hư không như vậy chứ?. . . Cẩm Linh bay đến đứng cạnh Tôn Dương, nắm lấy tay áo hắn lật qua lật lại lo lắng hỏi.
28 Sùng Văn và Phan Thanh Xương tách ra, mỗi người đón đầu một người, là Văn Lão và Trần Lão. . . Nhưng tình huống bất ngờ lại diễn ra, không biết từ đâu lại nhảy ra thêm một cường giả Hoá Tướng cảnh vây lấy Sùng Văn và một Ma Pháp Sư ngũ Tinh chặn Phan Thanh Xương lại.
29 Bây giờ thì mọi người đã biết thì ra ngay từ lúc đầu ba tên thiếu niên này đã không sợ gì 6 người kia, mà ngược lại còn lên kế hoạch hăm he cướp bóc tài sản của họ thật đúng là đạo tặc tâm đầu ý hợp đồng đạo gặp nhau thì nhà ai cũng có thể đem ra bàn luận
Phan Thanh Xương bay trở lại đứng bên cạnh Tôn Dương mặt cười cười hớn hở.
30 Cuối cùng cuộc chiến nghiêng về một phía cũng đã đến hồi cuối. Tôn Dương bay lên phía trên đối diện với hai người Lão Phạm và Lão Nguyễn, nói tính ra thì hắn cũng không có thâm thù đại hận gì với hai người này, chỉ là lần trước ăn hôi được con boss cho nên mới chọc tức bọn họ…
Vì vậy Tôn Dương cũng không muốn phải ra tay tàn bạo giống như hai người Sùng Văn nên hắn chỉ nhẹ nhàng nói một câu khiến cho mọi người phải ngoác mồm…
- -- Hai vị hai người đã lớn tuổi rồi… Ta không nở động thủ… Hay là thế này nhé… Ta chỉ đập hai vị mỗi người một cái rồi hai vị dao chỉ giới cho ta… Xong đường ai nấy đi nhẹ nhàng mà đơn giản hai vị thấy thế nào…!
….
31 Tất cả mọi người đã nối đuôi nhau vào bên trong Lăng Mộ, cảnh vật bên ngoài lại trở nên yên tĩnh, cánh cửa không giang truyền tống kia đang dần khép lại.
32 Đến chương này rồi các bạn đọc cho xin cái ý kiến chó có động lực và kinh nghiệm nha. . .
Gần năm mươi chiếc bè thi nhau chèo luồng lách dưới chân các ngọn tiểu sơn, tại một góc không ai để ý, hơn mười người từ đầu đến giờ vẫn im hơi lặng tiếng bây giờ cũng bắt đầu động.
33 Từ dưới nước lại mọc lên tám cái xúc tu to lớn quấn chặt lấy thân hình nhân Ngưu, do vừa nãy nhân Ngưu ra sức nện con cá sấu trên thân thể bị nó cào bới tứ tung da thịt rách nát te tua máu chảy đầm đìa, nên hiện tại sức lực còn lại cũng chẳng bao nhiêu.
34 Bốn bề trở lại tĩnh lặng yên ắng, mặt nước biển lăng tăng gợn những con sóng nhỏ, vũng nước đục màu đen cũng dần dần hoà vào biển lớn mênh mông mà tan đi rồi biến mất, mọi sự trở về như cũ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
35 Chỉ trong một khoản thời gian, từng người lần lượt đi lên đứng thành từng tốp trên mặt sân rộng của Thiên Môn, ai cũng đều ngơ ngác ngước nhìn đánh giá sự cầu kỳ của toà Thiên Môn này.
36 Thời gian lặng lẽ trôi qua mấy canh giờ, lúc này toàn bộ đám người trên Thiên Môn bất luân người nào cũng đang ngây người há hốc miệng. Tất cả đều chăm chú nhìn vào mười tám người giữa sân mà sững sờ chết lặng cùng khiếp sợ, đã mấy canh giờ trôi qua, nguyên lực liên tục bị rút đi, vậy mà mười tám đạo thân ảnh kia vẫn đứng sừng sững vững như bàn thạch, mặc cho trận pháp kinh khủng kia rút đi nguyên lực của mình.
37 Dưới ánh mắt chăm chú cùng kinh ngạc của đám người, bức tượng nam tử kia như lại có được sinh mệnh bắt đầu chuyển động, hai cánh tay bằng cốt thạch cứng đờ lúc này nhưng lại đột nhiên hoạt động chân thật như người thường.
38 Đứng ngay bên dưới toà Thiên Môn, lúc này Phan Thanh Xương đang buồn bực rầu rĩ cùng mang theo sự nghi hoặc, hắn ngó trái nhìn phải quay trước nhìn sau, nhưng chung quy lại không hề nhìn thấy cái Thiên Môn chết dẫm đó đâu cả.
39 Nhân Ngưu liên tục rống to mấy tiếng, ánh mắt như nam châm gắn chặt lên người của bốn người Tôn Dương mang theo chiến ý mãnh liệt tùy thời đều có thể xông lên, cái chân phải của nó cứ sào sào dưới đất phát ra tiếng “ xạt xạt “.
40 “ Ầm Ầm Ầm “ Nhân Ngưu hứng trọn công kích, liên tục gào rú dữ tợn cả thân hình to lớn như quả núi bị lực lượng mạnh mẽ đào ra một cái hố chôn ngay tại chỗ.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 13
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100