41 Tần Hiểu Hiểu đi theo Xuyên Chi Hạ lên sân khấu, dưới sân khấu đã tụ tập một đám người xem kịch vui, đôi mắt lạnh thấu xương của Nhậm Thiên Dã chăm chú nhìn người phụ nữ trên sân khấu, dám đụng vào người phụ nữ của Nhậm Thiên Dã anh, ngày tốt của Xuyên Chi Hạ này coi như chấm dứt.
42 Xuyên Chi Hạ nghe Nhậm Thiên Dã nói, sợ đến mức mặt trắng xanh, trong mắt xuất hiện nước mắt uất ức, học trưởng lại vì người phụ nữ này mà muốn diệt Xuyên thị, cô ta phải cứu vãn: “Học, học trưởng, vừa rồi em chỉ nói giỡn, nói giỡn thôi, mấy ly rượu này anh không cần uống, không cần uống.
43 Trong phòng, anh tham lam hôn cô: “Hiểu Hiểu của anh, em có biết hôm nay em quyến rũ bao nhiêu không, anh rất thích em như vậy!”
Anh điên cuồng gặm cắn vai cô, để lại nhiều dấu răng, vô cùng hấp dẫn.
44 Cảm giác lạnh lẽo làm mặt cô ta tái nhợt, Tần Hiểu Hiểu khom người, đôi mắt xinh đẹp kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta: “Nói đi, cô muốn tôi bắt đầu từ chỗ nào, hay bắt đầu từ chỗ này nhé?” Kim loại sắc bén rà lên mặt Xuyên Chi Hạ, trượt đến cổ.
45 “Ăn lúc còn nóng!” Nhậm Thiên Dã bưng một chén cháo đậu đỏ nóng hỏi đi tới trước giường.
Tần Hiểu Hiểu bò dậy từ trong chăn, nhận chén cháo ăn từng ngụm: “Ưm—–, nóng quá!”
“Cẩn thận một chút, mau há miệng ra cho anh nhìn xem!”
Anh khẩn trương buông chén xuống, kiểm tra miệng Tần Hiểu Hiểu, trong mắt tràn đầy đau lòng và khẩn trương.
46 Lãnh Diệc Thành lướt qua đám người đứng đối mặt với tên thanh niên và cô gái trẻ, chiều cao 1m91 làm cho tên thanh niên cảm thấy thấp bé, hắn sờ mũi nhìn người đàn ông lạ trước mặt: “Con mẹ nó mày ai hả?! Đừng xen vào việc của người khác!”
Lúc cô gái trẻ nhìn thấy Lãnh Diệc Thần thì trong mắt đều là si mê, cho đến khi cô ta nghe tiếng bạn trai mình la hét mới phản ứng lại, cô ta tóm lấy vạt áo bạn trai mình, im lặng đứng bên cạnh.
47 Từ xa xa có thể nhìn thấy một nhà kiến trúc xưa được bao bọc trong bụi cây trọc trời, Nhậm Thiên Dã mở mắt ra, Tần Hiểu Hiểu nhìn người đàn ông bên cạnh, dùng ánh mắt hỏi anh đến muốn đưa mình tới chỗ nào.
48 Trong phòng tổng giám đốc tập đoàn RT, Nhậm Thiên Dã cảm thấy, mí mắt giật liên tục, trong lòng rất bất an: “Kim Thuẫn, ở đây giao lại cho cậu, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, tôi về biệt thự trước.
49 Cô nằm trên salon ngủ say sưa, Nhậm Thiên Dã từ ngoài cửa đi vào thì thấy bức tranh người đẹp ngủ, anh cởi áo khoác ra đắp lên người cô, cô cảm nhận được cảm giác ấm áp nên thỏa mãn rụt đầu một cái.
50 Kim Thuẫn cười sờ mái tóc quăn của Tiểu Đậu Đỏ, tóc xù rất đáng yêu, cũng rất giống tóc của mình lúc nhỏ, bỗng nhiên hắn dừng tay, nhìn chằm chằm Tiểu Đậu Đỏ.