21 “Ầm”Từng tiếng nổ lớn vẫn không ngừng vang lên, khiến cho sự tĩnh lặng của Huyết Âm lâm có chút xao động. Tất cả yêu quái đều không khỏi ngước nhìn lên dãy núi cao vút nơi đây, trong lòng không khỏi kinh sợ, rốt cuộc, có ai dám cả gan chọc giận Hắc Long cơ chứ? Chọc giận một tên điên cuồng, bá đạo như thế, kẻ đó không sợ chết sao???“Đại ca, người nói xem, lần này, Hắc Long thắng hay lũ người kia thắng?”, ẩn nấp sâu trong rừng, nam nhân trọc đầu lên tiếng hỏi tên yêu quái vuốt nhọn, mặt mày dữ tợn đang nhìn đỉnh núi xa xa kia.
22 Tiến vào hang động, nhóm người Tuyết Lăng đi mãi, đi mãi vẫn không thấy được điểm dừng. Trên cả quãng đường, mọi người không ai bảo ai đều hết sức đề phòng, luôn sẵn sàng chiến đấu nếu như có bất kỳ một đại yêu quái nào như Ma Long xuất hiện.
23 “Phù, cuối cùng cũng thoát rồi. Cái thằng cha đó cũng thật quái đản, cho người ta báu vật thì không nói làm gì đi, đây lại còn làm cho cả hang động đó bỗng dưng sập đùng 1 cái.
24 Sáng hôm sau, như thường lệ, sau khi đã ăn sáng cùng gia đình và rong chơi một lúc với Tuấn Khởi và Khởi Tân, Tuyết Lăng liền trở về phòng, tạo kết giới ngăn cách người ngoài vô ý tiến vào rồi từ từ nhập nhẫn giới, không quên mang theo Hồng Hoa và Hoàng ĐiệpTrông thấy Tuyết Lăng, cả nhóm người Dạ Nguyệt liền nhanh chóng chạy đến bên nàng, nét mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui mừng, nhớ nhung khôn nguôi, đặc biệt là Ngọc Giai.
25 “Nương tử, nàng nói xem, sao tự dưng hôm nay chủ nhân lại sai chúng ta cùng với ngũ đệ, ngũ muội, lục đệ, lục muội cùng nhau đi thám thính tin tức của Uyên Ương quả cơ chứ? Nếu chỉ đôi ta thôi ta không nói làm gì, đây lại…”, Hồng Tuyết đang phi thân trên không trung liền dừng lại, quay đầu nhìn mọi người phía sau.
26 Thời gian tựa thoi đưa, mới đó mà đã 9 năm trôi qua. Trong 9 năm này, thiên hạ tiếp nhận không chỉ một mà rất nhiều tin tức kinh thiên động địa. Thứ nhất là sự xuất hiện của một số tổ chức bí hiểm, không rõ ai là người đứng đằng sau chỉ huy nhưng hoạt động vô cùng lớn mạnh cùng với thực lực không thể xem thường.
27 Đi đến chính đường, Tuyết Lăng khe khẽ đẩy cửa bước vào, theo sau là hai người Hồng Hoa, Hoàng Điệp. Bên trong là hai người trung niên, một nam một nữ với vẻ ngoài vô cùng trẻ trung, xinh đẹp.
28 Một tuần sau đó, Tuyết Lăng cùng với Đoạn Trung, Vương Nhạn, mang theo tỷ muội Hồng Hoa lên đường đi đến Vĩ Đồ quốc, Đoạn phủ thì được lão Vệ cai quản, nếu như có bất kỳ vấn đề cấp bách nào thì lão sẽ ngay lập tức hồi báo cho Đoạn Trung.
29 “Mấy người các ngươi, đứng lại cho ta…”Một tiếng hét lớn vang lên từ phía sau hướng đến đám người Thế Thành thế nhưng bọn họ không thèm để ý, vẫn tiếp tục đi.
30 “Ta nói các ngươi tránh đường”Thanh âm nữ tử non nớt vang lên, khiến cho Tuyết Lăng không khỏi nhíu mày. Giọng nói này, chính là giọng nói lúc nãy đấu giá cùng với ta…Quay đầu về hướng phát ra âm thanh kia, trước mắt Tuyết Lăng là một nữ tử với khuôn mặt thanh tú, hiền lành, đôi mắt ánh lên vẻ kiên định khác thường.
31 Chia tay Hy Đạt, Tuyết Lăng nhanh chóng trở về nơi mình ở, nhân cơ hội gặp gỡ phụ mẫu. Mấy hôm nay, từ khi đến Vĩ Đồ quốc, Đoạn Trung hầu như lúc nào cũng đi bàn công sự với Lẵng Mạnh Hàn, do vậy, thời gian để cả gia đình ở bên nhau thật không nhiều lắm.
32 Máu… máu… ngập tràn mọi nơi!Đứng giữa khung cảnh máu thịt lẫn lộn đó là một thân ảnh áo nâu. Khuôn mặt chàng ánh lên vẻ trong trẻo, thuần khiết nhưng giờ phút này, với những vết máu còn vương trên má, chàng trông lại đáng sợ hơn bao giờ hết.
33 Sau khi nghe Thế Thành nói tất cả tình huống ở bên Thiên Lang quốc, Tuyết Lăng rốt cuộc quyết định, nhất định sẽ giúp cho Hoàng Quân lên ngôi quân vương.
34 3 tuần rưỡi đã qua kể từ ngày Hoàng Lực rời khỏi Thiên Lang quốc. Và rồi, cuối cùng, đoàn người đó cũng đã đến Vĩ Đồ quốc. Như thường lệ, người ra tiếp đón gồm có quân vương Lẵng Mạnh Hàn, hoàng hậu Kiều Oanh cùng với thái tử Lẵng Hy Đạt.
35 Cuối cùng thì ngày đó cũng đã đến, ngày diễn ra kỳ sát hạch pháp sư tại Vĩ Đồ quốc dành cho những con người có thân phận cao quý nhất trong thiên hạ. Không như mọi năm, kỳ sát hạch năm nay còn thêm phần đặc biệtThứ nhất, mấy năm trước, mặc dù tam quốc và nhị họ đều tham gia, nhưng ngoại trừ lần có hai người con trai Đoạn gia, hầu hết các thí sinh đều chỉ là họ hàng, không phải là những người quan trọng.
36 Sau phần trình diễn có phần ngoạn mục ở lần trước, tất nhiên là ngoại trừ 1 cơ số người, tất cả đều bước vào ngày thi đấu thứ 2 với một tâm trạng vui vẻ.
37 Nguyệt Dạ quốcMột nam tử đứng quay lại về hướng mặt trời, dường như, trong tâm trí chàng đang tồn tại một vấn đề nan giải nào đó, khiến cho chàng không khỏi nhăn nhăn bờ trán.
38 Dẫn theo Hoàng Đằng, Lữ Nhiên cùng với pháp sư thị vệ của mình, Hoàng Lực nhanh chóng ly khai miếu hoang. Trên đường, chàng ta không ngừng nhìn về phía 2 người bọn họ, xem xem thê tử của mình có sao hay không mà tuyệt nhiên không chút để ý đến Hoàng Liễu đang đi theo đằng sauChứng kiến sự tuyệt tình đó, Hoàng Liễu cảm thấy sự thất vọng của mình dành cho phụ hoàng tiến thêm một bậc, làm sụp đổ hoàn toàn bức tranh phụ tử tình thâm chàng luôn mong mỏi tận nơi đáy lòngChạy được một đoạn đường dài, sau khi đã xác nhận rằng hai thứ yêu nghiệt kia không có đuổi theo, đám người Hoàng Lực mới giảm tốc độ, không ngừng thở phào vì đã tránh thoát một kiếp nạn.
39 “Đằng nhi, Lữ Nhiên, hai người có sao không? Nhanh … nhanh lên… chúng ta sắp ra khỏi khu rừng chết tiệt này rồi, khi đó, chúng ta chắc chắn sẽ an toàn”Nắm chặt lấy bàn tay của Hoàng Đằng và Lữ Nhiên, Hoàng Lực phi thân trên không trung, dùng tốc độ nhanh nhất của mình rời khỏi nơi chốn nguy hiểm này.
40 Mộc Nhã15 tuổi, ta vượt qua kỳ sát hạch pháp sư và dấn thân vào giang hồ16 tuổi, ta gặp huynh, vị nghĩa ca của mình. Ấn tượng đầu tiên của ta với huynh ấy thật sự không được tốt.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13