Chương trước: Chương 37: Vừa Vào Địa Lao
1. Chương 1: Mở Đầu
2. Chương 2: Chiến Bại, Vi Nô.
3. Chương 3: Trốn Ư, Sao Ngươi Không Trốn Đi
4. Chương 4: Bắt Được Con Mồi
5. Chương 5: Dùng Miệng Xé Vết Thương.
6. Chương 6: Không Đành Lòng
7. Chương 7: Nô Tỳ Hay Là Kỹ Nữ?
8. Chương 8: Ngay Cả Xương Cốt Cũng Chẳng Còn
9. Chương 9: Hơi Nước Mù Mịt
10. Chương 10: Đừng Nghĩ Làm Nhục Ta
11. Chương 11: Trốn Không Thoát Khỏi Sự Xâm Chiếm
12. Chương 12: Dấu Ấn Nung Thuộc Về Hắn
13. Chương 13: Rất Giống Nàng
14. Chương 14: Không Nên Vọng Tưởng Đi Tìm Cái Chết
15. Chương 15: Không Xóa Được Vết Tích Của Hắn.
16. Chương 16: Lạc Cơ Nhi, Con Tiện Nhân!
17. Chương 17: Biết Sai Rồi Sao?
18. Chương 18: Không Cho Phép Ngươi Giết Nàng
19. Chương 19: Sợ Hãi Cực Điểm!
20. Chương 20: Sự Mê Hoặc Của Nỗi Tuyệt Vọng
21. Chương 21: Trêu Đùa Trên Đại Điện
22. Chương 22: Trêu Đùa Trên Đại Điện (tt)
23. Chương 23: Theo Bổn Vương Tiến Cung
24. Chương 24: Theo Bổn Vương Tiến Cung (tt)
25. Chương 25: Nhục Nhã Ở Yến Tiệc Hoàng Gia
26. Chương 26: Ngươi Lập Tức Sẽ Hiểu.
27. Chương 27: Đốt Tình Ở Hậu Cung.
28. Chương 28: Ẩn Nhẫn Khi Chạy Trốn.
29. Chương 29: Ngạo Cốt Của Nàng.
30. Chương 30: Nhục Đế Vương
31. Chương 31: Dòm Tình
32. Chương 32: Bóng Đêm Mê Loạn
33. Chương 33: Đánh Chó Phải Ngó Mặt Chủ.
34. Chương 34: Gãy Xương
35. Chương 35: Phản Kháng Của Nàng
36. Chương 36: Cấm Ăn
37. Chương 37: Vừa Vào Địa Lao
38. Chương 38: Sống Sót.
39. Chương 39: Ngược Đãi
40. Chương 40: Hắn Đau Lòng
41. Chương 41: Hắn Đau Lòng (tt)
42. Chương 42: Tốt Nhất Là Đánh Vào Tâm.
43. Chương 43: Sách Lược Của Đế Vương.
44. Chương 44: Đút Ăn
45. Chương 45: Khiếp Sợ
46. Chương 46: Hắn Muốn Phải Thuận Theo Hắn
47. Chương 47: Hãm Hại
48. Chương 48: Phát Sốt.
49. Chương 49: Chiếm Hữu
50. Chương 50: Khẩu Dụ
51. Chương 51: Vào Cung.
52. Chương 52: Vào Cung (tt)
53. Chương 53: Độc Dược
54. Chương 54: Khúc Mắc
55. Chương 55: Cái Tát
56. Chương 56: Gặp Lại Đế Vương
57. Chương 57: Độc Phát
58. Chương 58: Độc Phát (tt)
59. Chương 59: Nhu Tình Của Đế Vương
60. Chương 60: Vào Cung
61. Chương 61: Hôn Ta
62. Chương 62: Hôn Ta (tt)
63. Chương 63: Làm Loạn
64. Chương 64: Làm Loạn (tt)
65. Chương 65: Không Có Giải Thích
66. Chương 66: Mặc Uyên Phản Kích
67. Chương 67: Chờ Lệnh
68. Chương 68: Thăm Địa Lao
69. Chương 69: Vũ Nhục
70. Chương 70: Cận Kề Với Tử Thần
71. Chương 71: Lời Biện Giải
72. Chương 72: Bức Ra Chân Tướng.
73. Chương 73: Đừng Dằn Vặt Ta.
74. Chương 74: Nhu Tình
75. Chương 75: Thụ Thương.
76. Chương 76: Không Tìm Được Hắn
77. Chương 77: Không Đành Lòng Giết Hắn.
78. Chương 78: Đêm Yên Bình
79. Chương 79: Cả Đời Này Cũng Không Buông Ngươi Ra
80. Chương 80: Đút Cơm
81. Chương 81: Vô Lại
82. Chương 82: Mặc Kỳ
83. Chương 83: Tạm Rời Đi
84. Chương 84: Tiểu Tẩu Tử* (*chị Dâu Nhỏ)
85. Chương 85: So Chiêu
86. Chương 86: Không Được Nhìn Bất Kỳ Kẻ Nào.
87. Chương 87: Áp Bức
88. Chương 88: Lan Cung Uyển.
89. Chương 89: Thiếu Niên Trong Đêm
90. Chương 90: Hòa Thân
91. Chương 91: Điều Kiện
92. Chương 92: Suy Đoán Của Nàng
93. Chương 93: Hồ Duệ Công Chúa
94. Chương 94: Đối Đầu.
95. Chương 95: Ra Oai Phủ Đầu
96. Chương 96: Công Chúa Cùng Công Chúa Thật Khác Biệt
97. Chương 97: Cho Ngươi Một Cơ Hội Nữa Giết Ta
98. Chương 98: Buông Tha Ngươi, Không Thể Nào
99. Chương 99: Bảo Trọng Chính Mình
100. Chương 100: Không Cần Nghi Ngờ Quyết Định Của Ta
101. Chương 101: Ngươi Cần Ta
102. Chương 102: Ta Giúp Nàng.
103. Chương 103: Không Rành Thế Sự
104. Chương 104: Ra Tay
105. Chương 105: Ta Đổi Chủ Ý
106. Chương 106: Phía Tây Vương Phủ
107. Chương 107: Cưỡng Ép.
108. Chương 108: Mệnh Lệnh Của Vương Phi
109. Chương 109: Ở Lại Hỉ Phòng
110. Chương 110: Đông Người Náo Nhiệt
111. Chương 111: Mị Dược Phát Tác
112. Chương 112: Không Được Làm Nàng Bị Thương
113. Chương 113: Giam Lỏng
114. Chương 114: Tiểu Tuyết Nhi
115. Chương 115: Ngoại Trừ Đụng Đến Nàng, Còn Tất Cả Tuỳ Ngươi An Bài
116. Chương 116: Lễ Cập Kê Tuổi 15.
117. Chương 117: Không Từ Thủ Đoạn Giữ Chân Nàng
118. Chương 118: Lòng Tràn Đầy Đau Khổ
119. Chương 119: Âm Mưu
120. Chương 120: Ta Muốn Ra Ngoài
121. Chương 121: Bị Ám Sát
122. Chương 122: Muốn Mang Nàng Đi Khỏi.
123. Chương 123: Nôn Khan
124. Chương 124: Nhất Định Phải Muốn Nó
125. Chương 125: Cho Dù Là Ngươi Ta Cũng Đánh !
126. Chương 126: Bảo Vệ Nàng Cho Tốt.
127. Chương 127: Hoàng Gia Hiểm Ác
128. Chương 128: Muốn Trả Thù, Cứ Đến Đây Đi!
129. Chương 129: Xông Vào Yến Viên
130. Chương 130: Đáng Nhẽ Nên Một Đao Giết Chết Nữ Nhân Kia Đi!
131. Chương 131: Thề Chết Trung Thành
132. Chương 132: Bị Bức Nhập Cung
133. Chương 133: Ngươi Không Là Gì Cả
134. Chương 134: Im Lặng Giam Lỏng
135. Chương 135: Xin Hoàng Thượng Trị Tội
136. Chương 136: Khó Nhất Là Kéo Dài Quân Vương Sủng
137. Chương 137: Hậu Phi Yến
138. Chương 138: Điên Phi Đả Thương Người
139. Chương 139: Nguy Hiểm Tới Gần.
140. Chương 140: Nàng Muốn Gì?
141. Chương 141: Lạc Phi
142. Chương 142: Kháng Chỉ
143. Chương 143: Quất Roi
144. Chương 144: Mang Nàng Rời Đi
145. Chương 145: Kéo Nàng Ta Xuống Dưới Dụng Hình
146. Chương 146: Hoàng Đế Động Thủ
147. Chương 147: Mang Thai Ba Tháng
148. Chương 148: Vì Nước Quên Nhà
149. Chương 149: Lấy Thịt Tươi Làm Mồi
150. Chương 150: Sẩy Thai
151. Chương 151: Ta Mang Ngươi Đi Gặp Ca Ca
152. Chương 152: Không Muốn Gặp Lại!
153. Chương 153: Chém Giết Trước Cửa Cung
154. Chương 154: Các Người Hãy Đi Trước!
155. Chương 155: Gặp Lại
156. Chương 156: Vĩnh Viễn Tuổi Thiếu Niên
157. Chương 157: Nỗi Đau Không Chịu Nổi
158. Chương 158: Hắn Chẳng Thèm
159. Chương 159: Rời Khỏi Thần Cung
160. Chương 160: Tuyết Sơn
161. Chương 161: Tuyết Sơn
162. Chương 162: Thôn Mê Tình
163. Chương 163: Thôn Mê Tình 2
164. Chương 164: Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
165. Chương 165: Sẽ Sợ Sao?
166. Chương 166: Bảy Ngày
167. Chương 167: Bị Ưng Trảm Truy Sát
168. Chương 168: Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
Nàng thử hoạt động tay phải của mình, chỉ hơi hơi động một chút, như bị đau xé, nhè nhẹ từng đợt từng đợt, lan tràn tới toàn bộ cánh tay.
Nàng không mệt mỏi mà thử, mãi đến lúc thân thể bắt đầu đau đến phát run, nước mắt nặng nề rơi xuống mặt, rốt cục nàng cũng chịu đựng không nổi.
Yên lặng…
Yên lặng quá…
Nàng giật mình nhớ lại có một buổi sáng sớm cũng như vậy, nàng tỉnh lại, chung quanh có nàng cùng các nữ nô bị bắt vào cùng một chỗ, các nàng rúc vào nhau, kể về Đằng An đã bị giết hại, chà đạp, thế nhưng vì cái gì, nhanh như vậy, liền chỉ còn lại một mình nàng .
Phù Nhã tỷ tỷ ——
Trong phòng giam âm u, cô gái nhỏ nhắn xinh xắn kia cuộn mình trên cỏ khô, sợ hãi kêu lên.
Không ai trả lời.
Một mình.
Nàng lại chỉ có một mình.
Vì sao, vì cái gì? Trong lòng tủi thân bỗng nhiên trút xuống, cả người Lạc Cơ Nhi run run, nàng nhìn cửa lao đóng chặt kia, xiềng xích năng nề kia chôn sâu tự do của nàng, bị hắn hủy đi thân thể, tôn nghiêm cuối cùng của nàng cũng bị hủy.
Không biết sức lực từ đâu, nàng vật lộn đứng dậy, cả người nhào tới trước cửa lao, cặp mắt tràn đầy nước mắt tỏa ra hận ý tuyệt vọng!
“Mở cửa!” Nàng ngấn lệ hung hăng đập cửa lao, “Vì sao muốn giam ta! Ta không phải nô lệ, ta không phạm tội, các ngươi dựa vào cái gì giam ta. Thả ta ra ngoài Mặc Uyên, ngươi là hỗn đản, thả ta ra.”
Tiếng nói khàn khàn, kêu đến mệt mỏi, nhưng không ai trả lời.
Nàng khóc, khóc đau đến nội tâm, cả người xụi xuống, giọng nói bi ai cầu xin: “Van cầu ngươi… Thả ta ra ngoài, ta không muốn ở chỗ này… Ta không muốn một mình.”
Xem tiếp: Chương 39: Ngược Đãi