41 Cái nắng vàng ruộm như mật ong của tiết trời Hà Nội tô điểm thêm cho khung cảnh xinh đẹp. Có hàng nghìn hàng vạn cách để định nghĩa tuổi trẻ nhưng có lẽ chỉ những ai đã trải qua nó mới cảm nhận được hết những cung bậc cảm xúc rực rỡ nhất trải dài trong suốt quãng thời gian đáng nhớ này.
42 Việt tựa vào trán Linh, trên môi cậu là một nụ cười hạnh phúc, nụ cười mà Vy chưa từng thấy qua và đặc biệt chói mắt. Vầng quang của tình yêu bao trùm lấy họ, khiến cho người bên cạnh trở nên thật nhỏ bé, thật hèn mọn.
43 Tất cả mọi tiếng động xung quanh như ngưng lại, cả thế giới như đang sợ hãi phải làm phiền họ, chỉ có đồng hồ đếm ngược đèn đỏ vẫn tiếp tục chạy. Nói xong câu đó, Tuấn thậm chí còn không dám nhìn Vy, ánh mắt không tự chủ đếm ngược theo đồng hồ.
44 Việt thở dài đầy bất đắc dĩ, kéo cô lại gần, bàn tay dịu dàng gạt đi nước mắt trên mặt Vy. - Là ai nói không muốn gặp mình nữa? Vậy mà người đó bây giờ lại đứng đây khóc với mình.
45 - Thế nào? Hồi hộp không?Linh từ phía sau chạy đến, quàng tay qua vai Việt. Cậu giật mình, nhẹ nhàng nhích ra một chút, cười với cô:- Bình thường thôi.
46 - Tuấn!- Lại là cậu ta? Đến đây làm gì lắm vậy?- Không biết nữa. - Động tác của Vy ngừng lại. – Có lẽ là có chuyện gì đó quan trọng. - Bà với nó còn có thể có gì quan trọng được nữa.
47 - Mình muốn nói, mình đã từng thích cậu, thích rất nhiều. Tuấn giật mình, bất giác nắm lấy bàn tay Vy đặt trên bàn. Nhưng là đã từng chứ không phải là hiện tại, là ở trong quá khứ, là những gì đã qua.
48 Trên hè phố, có một cậu thanh niên ngồi bất động đã lâu. Cậu cúi mặt không nhìn rõ vẻ mặt nhưng cả người toát ra sự cô độc một cách đáng thương. Những người đi đường đều giương ánh mắt tò mò nhìn cậu thanh niên nhưng chẳng một ai dám lại gần cậu.
49 Trời chập tối, Việt tựa vào gốc cây gần nhà, điện thoại tắt máy, cậu biết mẹ đang rất lo lắng cho mình nhưng tạm thời cậu chưa tìm được lí do nào thích hợp để giải thích với mẹ.
50 Đại học Bách khoa…- Thưa thầy nếu bây giờ em muốn nhận học bổng kia, còn kịp không ạ?- Em suy nghĩ kĩ chưa? – Thầy giáo tỏ vẻ bất ngờ trước quyết định thay đổi đột ngột của Việt.
51 Câu chuyện vẫn còn tiếp diễn…5 năm sau…Hà Nội hôm đó là một ngày mưa. Chiếc xe buýt xuất hiện trong màn mưa, dừng lại tại bến đỗ. Một cô gái đội mưa chạy ào vào nhà chờ.