21 Từ khi tiếng đàn dừng lại cũng đã được mười lăm phút có thừa mà Kỳ Phong vẫn còn chưa định thần lại được, dùng thần niệm kiểm tra bên ngoài nhà gỗ Kỳ Phong còn không dám tin vào mắt mình, hắn trợn tròn mắt kinh ngạc không thôi, cái không gian rách nát này vậy mà phủ không ít mảng xanh trong sinh khí bừng bừng nha.
22 Trong phạm vi nội tông Dịch Thần tông là không được phép phi hành vì toàn bộ đại tông môn Dịch Thần Tông là có cấp cao trận pháp bảo vệ, bên trên Dịch Thần tông còn bày cấm không cấm chế đệ tử là không có cách nào dùng phi hành pháp khí được.
23 Dịch Thần Phường Thị không hỗ là phường thị do đại tông môn xây dựng nên, có hai cổng ra vào tuỳ ý. Hiện tại người chủ quản Dịch Thần phường thị là một vị Nguyên Anh cường giả còn có ba vị chấp pháp cao thủ tọa trấn, phía sau lại có Dịch Thần tông đứng đầu nên tu sĩ đến đây giao dịch thường rất tuân thủ quy tắt không một ai dám làm loạn do đó đệ tử tông môn đến đây giao dịch cũng thường rất an toàn.
24 Trên đường đi dạo lung tung một lúc Kỳ Phong để ý có vài nhà đan dược nhìn thì to lớn nhưng rất ít người ra vào giao dịch nên hắn bỏ qua, cuối cùng Kỳ Phong cũng tìm được một nhà đan dược tuy nhìn có vẻ bình thường nhưng có nhiều người chọn giao dịch nhất.
25 Một ngàn hạ phẩm linh thạch đã được Kỳ Phong chuyển vào trong không gian, bên ngoài túi trữ vật cũng chỉ để lại bốn trăm hạ phẩm linh thạch mà thôi, hắn nghĩ đễ bên ngoài bao nhiêu đây hạ phẩm linh thạch cũng đã đủ rồi.
26 Đến thế giới này đã lâu như vậy lại sinh hoạt chủ yếu ở nơi núi rừng, đến bây giờ mới gặp được cảnh tượng đông đúc như thế này, chẳng bù cho lúc hắn còn sống ở thời hiện đại lúc nào đi đến đâu cũng thật nhiều người.
27 Ba trăm năm một lần Tinh Tử trong Ngũ Tinh bí cảnh là sẽ mở ra, mỗi lần mở ra là một năm thời gian bí cảnh sẽ tự động đóng lại, những ai đến thời hạng bí cảnh đóng lại còn không ra ngoài sẽ tự động bị tống xuất đi ra.
28 Rời khỏi trà lâu với tâm trạng vui vẻ nhưng Kỳ Phong cũng biết, không gian giam cầm của hắn có thể khoá lại tên An Sương Lâm bao lâu hắn còn không biết vì từ khi tu vi tăng lên hắn cũng chưa lần nào thi triển nên không thể xác định chính xác thời gian Sơ Khai Chi Địa giam cầm là bao lâu, hắn chỉ biết một điều là phải lập tức rời đi nơi này càng nhanh càng tốt.
29 Nhưng mà nhiều linh kiếm thế này làm thế nào để chọn đây, quan sát trước vậy. Kiếm là để hộ thân mà hắn cũng không phải là nữ tử nên không cần phải chọn một thanh linh kiếm quá mức xinh đẹp.
30 Đi theo vị sư huynh nội môn đệ tử cùng tông môn Kỳ Phong cũng không nghĩ nhiều. Nhưng càng đi hắn càng cảm thấy có gì đó không đúng, đây hẳn không phải đường đến điểm hẹn với Kiến Huân sư huynh mới phải, vì cái gì vị sư huynh này lại đưa hắn đi đường này, đây căn bản cũng không phải là đường tắt.
31 Sau khi Kỳ Phong giải quyết tên giả mạo sư huynh dẫn dụ hắn ra khỏi Dịch Thần phường thị với ý định giết chết hắn kia xong cũng đồng thời xoá sạch dấu vết lập tức dùng Truy Tung Hạc đi tìm Kiến Huân sư huynh.
32 Một đường phi kiếm Kỳ Phong vì có tâm sự nên không nói gì với Kiến Huân sư huynh mà là lựa chọn trầm mặt. Kiến Huân tựa hồ cũng cảm nhận được tiểu sư đệ của mình có tâm sự nhưng tiểu sư đệ không nguyện ý nói ra, hắn cũng không thể làm bộ mặt dày đi hỏi.
33 Thanh sắt gỉ sét cầm trên tay lại nhẹ tênh này có cái gì đặt biệt đáng chú ý đâu nhỉ, vật này vậy mà lại kiêu gọi hắn.
Dùng mắt thường không quan sát được gì, thả ra thần niệm cũng nhìn không thấu, Kỳ Phong không có kiên nhẫn đang định ném qua một bên thì một làn bạch quang mang theo hơi sương lạnh từ trong thanh sắt khuếch tán mà ra càng ngày càng nồng đậm bao lấy Kỳ Phong như muốn đống băng hắn lại vậy.
34 Trong mơ Kỳ Phong nhận thấy có một thanh kiếm bạch ngọc không ngừng xoay tròn tỏa ra hàn quang lam sắc, “đây là Đoạn Hồn bản thể sao, phụ thân vì hắn luyện chế đây sao, hahaha.
35 Thời gian một tháng trong không gian đắm mình trong tu luyện đủ để Kỳ Phong phần nào vơi đi nỗi thương cảm cho kiếp số của mình.
Lần đầu tiên trong gần hai mươi năm sống trên nhân thế Kỳ Phong hắn mới có xúc cảm vui buồn lẫn lộn như thế này, vui là vì biết được thì ra ở thế giới này hắn cũng có thân sinh phụ thân nhưng cũng buồn vì biết rằng phụ thân hắn cũng chỉ được gặp một lần duy nhất rồi người cũng vĩnh viễn rời bỏ hắn mà đi.
36 Tác giả: Phong Lai
Từ trong nhập định tỉnh lại đã là năm tháng sau để Kỳ Phong vui mừng là hắn cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ trọn vẹn Thiên Hoa Băng Vũ thuật pháp.
37 Xà Vương Huyên biến đổi không bao lâu vẫn cần thời gian tu luyện ổn định nhân hình, Kỳ Phong không muốn đi quấy rầy để hắn chuyên tâm tu luyện, hiện tại hắn cũng đã yên tâm về Huyên rất nhiều nên cũng không đi lo lắng.
38 Quảng Trường Tông Môn lúc Kỳ Phong đến thì nơi này đã tập trung rất nhiều người. Kỳ Phong nhìn thoáng qua chí ít phải có gần ngàn người nhưng hầu như không có người nào tu vi thấp như hắn cả.
39 “Được rồi những gì cần nói Lục trưởng lão đã nói hết, ta chỉ muốn nhắc nhỡ các sư đệ sư muội, tuy nói Lãnh Sương Cốc là địa điểm khảo hạch lần này đã được tông môn thông qua nhưng ở trong cốc mọi người cũng nên chú ý cẩn thận một chút, trừ khi có nhiệm vụ nếu không tốt nhất nên đi cùng tổ đội của mình.
40 Huỳnh Kỳ Phong hẳn là hắn có thể là đã nghĩ nhiều rồi. Đại sư huynh dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của hắn mà đã là ân nhân cứu mạng thì chỉ cần báo đáp ân tình là được, chỉ là hắn nợ ân tình này không biết khi nào có thể trả lại cho người ta.