41 Vậy là quay đi quay lại cũng thấm thoát hết 3 tuần bên em. Nếu tính xa hơn chút thì gần mấy tháng chơi quen em. Đôi khi tui cũng mường tượng lại cái khung cảnh ngày đầu tui gặp con bé tại bên xe cũng giống như thỉnh thoảng khi viết chap tui cũng xem lại những chap đầu tui viết.
42 Sau cái buổi chở bé Nhi vô KCN mà tâm sự với em, tui coi như là 1 màn dạo đầu để khai thông tư duy cho em. Theo tui được nghĩ, em hoàn toàn có thể kiếm tiền từ công sức mình làm ra.
43 - Bộp - Dậy đi mậy, mẹ rủ tao cho cố rồi lăn ra ngủ à- A ế, ủ á ao au á ậy (vietsub: ai thế, đm sao đâu quá vậy) - Tui nói với cái giọng ngái ngủ- Tao nè, mẹ ngủ gì say như chết vậy, bà già mày gọi mày mãi ko tỉnh, đành phải lên lầu để tao ra tay- Ủa, lên hồi nào vậy, lâu chưa minh? - Tui vừa nói vừa dụi dụi mắt- Mới lên thôi, dạo này tập tạ (cách nói khác của từ xếp hình trong của chúng ta) tại công ty luôn hả mậy, sao chiều về lăn ra ngủ rồi?- Đâu có đâu, đêm qua thức đêm với em yêu, nên ngủ ít, chiều về mệt rồi ngủ lúc nào chả hay- Vậy rồi có nhậu nhẹt gì ko? - Giọng thằng Minh chưng hửng- Có chứ mày, ngồi đó đợi tí đi, thuốc lá để trong hộc tủ đó, gạc tàn để ở góc kia kìa, đừng gạt lung tung, đm éo ai dọn đâu.
44 - Sao, em nghĩ sao? anh kể em nghe hết rồi về thằng bạn anh rồi đó? em đã sẵn sàng bước ra đời chưa? - Tui nhìn bé Nhi với con mắt đầy hy vọng điều gì đó ở em- Anh không gạt em đó chứ - Bé Nhi vẫn ko tui những lời tui đã kể cho em nghề về việc thằng bạn tui sẽ giúp em- Em nghĩ sao dzậy - Hôm nọ anh đã bảo em chuẩn bị tinh thần đi mà - Em chỉ nghĩ anh nói vậy hôm đó chỉ là dự định thôi, em cũng không ngờ nó lại nhanh như thế(ko nhanh sao được hả em, chỉ còn 1 tháng nữa thôi.
45 Bước sang tuần thứ 6. Hầu như tuần này tui với em dường như ít la cà quán xá mà tui thường mua đồ ăn rồi mang vô phòng, à không bây giờ thì nó được gọi là cái shop của bé Nhi rồi.
46 Vậy là chỉ còn 2 tuần nữa thôi là cũng chấm dứt mối quan hệ mấy tháng trời, chính xác là cái đêm noel năm ngoái và cho đến hiện tại. Nếu ai có hỏi tui câu truyện này, tui nhớ rõ ràng khúc nào nhất? thì đây chính là khúc mà tui từng có quãng thời gian phải sống trong tiếc nuối, và lo âu.
47 Đèo em ra quán cafe ở bến xe tam hiệp ăn sáng uống cafe mà em cứ thắc mắc- Ủa sao đầy chỗ uống, tự dưng anh dẫn em ra đây chi vậy, hix, khói bụi quá trời luôn à- Hì, uống ở đây anh mới nhớ cái ngày đầu quá em nhỉ - Ngày đầu đó hả, à đúng rồi nhỉ, hihi, - Lúc ấy em đứng ở kia kìa, đang ngồi trong nhà chờ xe giữa đêm hôm- Còn anh thì em chả biết từ đâu mà đến, haha - Coi bộ 2 chúng mình cũng có duyên quá em nhỉ, gặp nhau 1 cách đến tình cờ lạ lùng - Nhấp ngụm cafe đắng, sao mà tâm trạng hôm nay của tui còn đắng hơn cả nó nữa, chả hiểu vì sao - Hi.