81
“Quá lãng phí, nếu không chúng ta đóng gói mang về đi. ”
“Mang về cho em ăn à?”
“Chẳng phài trong nhà còn có con mèo sao, hì hì. ”
Thịt nướng nguội lạnh là mất đi vị ngon rồi, mặc kệ hâm nóng như thế nào,
hương vị chắc chắn sẽ không ngon như trước.
82 "Hả?" Sở Niệm sửng sốt, có chút không kịp phản ứng.
"Ý của tôi là nếu buổi chiều em không có chuyện gì làm, tôi sẽ đi nghỉ ngơi thôi. "
"À, không có việc gì.
83
“Hả?” Sở Niệm sửng sốt, có chút không kịp phản ứng.
“Ý của tôi là nếu buổi chiều em không có chuyện gì làm, tôi sẽ đi nghỉ ngơi thôi. ”
“À, không có việc gì.
84 Sở Niệm nhận lấy khăn giấy, bịt ở trên mũi, rướn cổ lên nhìn xung quanh một chút, sau khi xác định xung quanh không có người quen, mới xua tay với Tô Lực.
85 Sở Niệm nhận lấy khăn giấy, bịt ở trên mũi, rướn cổ lên nhìn xung quanh một chút, sau khi xác định xung quanh không có người quen, mới xua tay với Tô Lực.
86 Sở Niệm ngốc rồi, quên cả khép miệng, cứ nhìn chằm chằm Tô Lực ở đối diện. Hồi lâu sau, mới nháy nháy mắt, nhếch miệng cười một tiếng với anh.
"Tô Lực, anh lại đùa tôi rồi, tôi đâu phải trẻ con, sẽ không mắc bẫy của anh đâu.
87
Sở Niệm ngốc rồi, quên cả khép miệng, cứ nhìn chằm chằm Tô Lực ở đối diện. Hồi lâu sau, mới nháy nháy mắt, nhếch miệng cười một tiếng với anh.
"Tô Lực, anh lại đùa tôi rồi, tôi đâu phải trẻ con, sẽ không mắc bẫy của anh đâu.
88 Thương Sùng nhếch môi, ngồi đối diện cô, nói: "Ở cùng Tô Lực một ngày đã học được mắng chửi người rồi, thật không tệ. "
"Cái gì gọi là tôi và Tô Lực ở chung một ngày, rõ ràng là anh mất tích trước! Ít nhất vào xế chiều lúc ra cửa tôi còn nói cho anh biết, lát nữa tôi muốn đi gặp Tô Lực.
89
Thương Sùng nhếch môi, ngồi đối diện cô, nói: "Ở cùng Tô Lực một ngày đã học được mắng chửi người rồi, thật không tệ. "
"Cái gì gọi là tôi và Tô Lực ở chung một ngày, rõ ràng là anh mất tích
trước! Ít nhất vào xế chiều lúc ra cửa tôi còn nói cho anh biết, lát nữa tôi muốn đi gặp Tô Lực.