21 Kinh thành Tuyết Thánh Quốc. Lầu son gác tía, khung cảnh rực rỡ diễm lệ, cung nữ tới lui dập dờn như hoa bướm, ngay cả hoàng thượng cũng trọng bước khi đặt chân đến nơi này, chỗ ở của Chu quý phi nương nương – Liên Hoa cung.
22 Hết hạ lại sang thu, bầu trời như ảm đạm đi hẳn. Từng cơn gió ngút ngàn cuốn theo những chiếc lá khô xào xạc trên đất bay đi, mưa nhỏ giọt tí tách, khơi lên từng đợt phong ba rung chuyển cả đất trời.
23 “Gia ơi, mưa tạnh rồi này!”Tiểu Lang vươn tay ra ngoài xem trời còn mưa hay không, thấy bầu trời quang đãng liền vui vẻ gọi Tuyết Tĩnh Nguyệt ngồi trong phòng.
24 “Ta vẫn thật không hiểu?” Tuyết Tĩnh Nguyệt thắc mắc chỉ vào những chai lọ được bày ra trên bàn:”Nàng mua những thứ này rốt cuộc là để làm gì?”Một đường đến Mộng Diệp lâu hảo vất vả, Tiểu Lang hết kéo Tuyết Tĩnh Nguyệt vào quán đồ nướng bên này, lại đến quán bánh ngọt bên kia.
25 “Giờ chúng ta về phủ luôn hay sao gia?” Tiểu Lang vừa đi vừa xoa xoa cái bụng tròn vo của nàng. Tuyết Tĩnh Nguyệt ngước nhìn sắc trời:”Từ giờ đến chiều tối còn một đoạn thời gian, chúng ta trước đi dạo quanh thành rồi đến Ngọc quán ngồi lại một chút hẵng về, nàng thấy thế nào?”Tiểu Lang vui vẻ:”Cứ theo ý gia!” Nàng thì sao cũng được.
26 Thật ra, ngoài nguyên nhân thời tiết, còn có một nguyên nhân khác nữa khiến Viên Anh Hoa dừng chân ở Kính Hồng thành, chứ đời nào nàng chịu ở lại chốn khỉ ho cò gáy này cơ chứ.
27 “Lần này chúng ta vớ khẩm rồi! Lão đại, ngươi nói có phải nên chia cho ta nhiều hơn một chút không nga? Nhờ có ta mới bắt được mấy mĩ nhân này đó. ”“Hừ, ngươi thật giỏi kì kèo.
28 “A…!!!!!!!“Tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy tên mặt thẹo ban nãy còn đang hưng phấn tung từng cước vào người Tuyết Tĩnh Nguyệt thét lên một tiếng rồi văng ra xa, trở thành bãi huyết nhục mơ hồ.
29 Trong cuộc đời ngắn ngủi của Hàn Thiển Phong y, y đã hứa ba điều. Một. . Cái nóng như cắt da cắt thịt làm nó không tài nào mở mắt lên được, mí mắt nặng trĩu vài lần nâng lên rồi hạ xuống, nó không chắc lắm nhưng nó nghĩ nó vẫn còn sống, bởi chỉ có người sống mới có thể hiểu được nỗi đau khắc sâu da thịt đến nhường này.
30 Hai. . Mùa đông năm nay tuyết rơi thật dày trên Tuyết Thánh Quốc, nơi đô thành nhộn nhịp Ngải An cũng vắng bóng người qua lại vì tiết trời âm lãnh, cảnh vật điêu tàn, sinh linh liều mình chống chọi trong gió tuyết.
31 Hoàng thành ban đêm vì sự xuất hiện của những vị khách không mời mà trở nên náo động, từng tốp binh lính mang theo đuốc sáng tản ra khắp nơi truy quét mọi ngõ ngách trong kinh thành, thiếu điều muốn lật tung cả nhà dân lên.
32 Ấm quá, là gì vậy? Có ai đó đang gọi ta sao?Hàn Thiển Phong gắng gượng hé mở mắt, ngay lập tức được người nâng lên quàng tay qua vai người nọ kéo đi, mắt vẫn chưa thích ứng với ánh sáng mơ hồ nhìn người đang cố sức dìu y đi bên cạnh.
33 Tuyết Tĩnh Nguyệt lê bước trên con đường dài mờ tối thấp thoáng ẩn hiện những đóa hoa bỉ ngạn đỏ tươi như máu, thực thực ảo ảo, không biết đây có phải là cửu tuyền hay chỉ là trong mộng cảnh.
34 An đại nhân – Thành chủ Kính Hồng thành – Bị bắt trong sự kiện có liên quan đến đường dây buôn người, sau khi điều tra còn phát hiện y tàng trữ vũ khí binh dụng trong kho.
35 “Hai vị là người từ phương xa đến đúng không? Đã lâu rồi bổn tiệm không đón tiếp người từ bên ngoài tới. ” Nàng cũng có hơi hoài niệm. Tiểu Lang nhận phần thịt từ Tuyết Tĩnh Nguyệt đưa sang, cho vào miệng hỏi bà chủ.
36 “Lão bá, có thể cho chúng ta thuê con thuyền này được không?” Đào hoa khoe sắc, mặt hồ yên ả mông lung. Khung cảnh nên thơ trữ tình như vậy mà không tận hưởng thì thật đáng tiếc.
37 “Các ngươi không phải là con người. Các ngươi chỉ là công cụ. Công cụ thì không được phép có tình cảm. Cảm xúc là thứ không cần thiết. Các ngươi chỉ được phép phục tùng, phục tùng và phục tùng.
38 Dừng chân ở Trường Niệm trấn được ít hôm, hai người liền thu xếp hành lý trở về kinh thành. Dọc đường đi thưởng qua không biết bao nhiêu cảnh đẹp, Tiểu Lang hào hứng hết chỉ đông rồi lại chỉ tây, Tuyết Tĩnh Nguyệt nhìn nàng vui vẻ mà tâm như cũng mềm mại hẳn ra, ý cười luôn thường trực trên môi.
39 Gần đến kinh thành, đường phố cũng tấp nập nhộn nhịp hẳn lên. Tiểu Lang đưa Tuyết Tĩnh Nguyệt vào tửu lâu để dùng bữa, may mắn là nàng có thói quen cất giữ đồ đạc trọng yếu trong người (bao gồm cả ngân lượng), chứ không giống như ai kia, cái gì cũng ném vào xe ngựa (cũng vẫn là ngân lượng), nhờ vậy mà hai người mới không phải lội suối bắt cá hay vào rừng tìm hoa quả, ngủ nghỉ khi gió đông xe lạnh tràn về, mà ở đây, ngồi trong tửu lâu ấm áp sạch sẽ, nếm qua sự hào nhoáng của hương vị đậu nành lên men.
40 Mưa tí tách thấm ướt phục y hoa lệ, nhỏ giọt trên gương mặt tinh tế tựa như nước mắt rơi. Đôi môi nhợt nhạt vì đứng lâu trong mưa mà nhiễm lạnh, một thân liễu yếu đào tơ nhẹ run lên từng hồi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32