21 Ngày hôm sau, thầy hiệu trưởng đến tận lớp học, yêu cầu Nam, Tuấn, Thanh và tôi ra ngoài. "Diệp Anh là người kế thừa sức mạnh, chắc em cũng biết. Theo lời tiên tri thì em có mặt tại đây thì chiến tranh cũng sẽ dần xuất hiện.
22 Tôi khá hơn rất nhiều vào những giờ học sau. Hôm nay sẽ có bài kiểm tra sức mạnh của Tuấn. Chúng tôi tập phòng thách đấu của trường. Hắn ta thật đáng ghét a! Bắt tôi thổi bay cái này, nâng cái kia,.
23 Thật là chán! Vì sao á? Vì tôi buồn. Vì sao tôi buồn? Vì tôi chán *_*Mấy ngày rồi Thanh ko chịu nói chuyện với tôi. Cứ về kí túc là nhỏ lại vào phòng, lạnh nhạt.
24 Tôi tự hào nói"Là do công tui làm hết đấy!Và Nam, làm tốt lắm :D""Tôi mà!!" - Nam cười tinh nghịch "Là bà nói Nam kéo tôi đi?"Ko nhìn thấy vẻ thất vọng của Thanh, tôi hào hứng nói tiếp: "Đúng vậy,xin lỗi đã để bà chạy quanh như vậy nhưng đó là cách duy nhất để tui chuẩn bị sinh nhật cho bà và cái này"- tôi xoè ra một cái vòng đeo tay"Cái này là tui làm, bà phải giữ cẩn thận đấy! "- tôi nói rồi thận trọng đeo lên tay Thanh"Cám ơn bà"- Thanh cảm động , định sẽ thơm tôi một cái thì 2 cánh tay đã đẩy nhỏ ra" Hây hây, đừng làm vậy"- Tuấn"Cô ko được hôn Anh" - Nam".
25 Thanh mấy bữa nay tự dưng nghỉ học, nhỏ đi chơi 3 tuần. Báo hại tôi bơ vơ, cô đơn, lạnh lẽo và kinh dị nhất là sợ ma T. T. Tối nào tôi cũng bật toàn bộ đèn, trùm mền kín mít đến lúc không thở nổi mới mở ra!!! Tôi thật tội nghiệp :((( Mà ko chỉ Thanh nghỉ học, tôi cũng nghỉ, à thì theo mặt lý thuyết * gãi đầu*.
26 Sau 3 ngày, Thanh cũng trở về và câu đầu tiên nhỏ nói với tôi là:" Đồ biến thái!!! Cậu dám vào phòng của Anh à!! Chết nè, chết nè!"- Chưa kịp nghe tôi giải thích, nhỏ vơ lấy cây chổi gần đó đánh vào mông tôi.
27 Hu hu bây giờ tôi chỉ có một, duy nhất một điều phải làm : LUYỆN TẬP. Tôi không hiểu, hoàn toàn không hiểu làm sao để điều khiển được. Không phải là tôi không cố gắng, tôi đã thử bao nhiêu cung bậc cảm xúc để kiềm chế những ngọn lửa rực lên trên bàn tay tôi.
28 Hội trường chật kín người. Tôi cứ tự an ủi là không ai đến nữa chứ!!! Nhìn những cặp khác đánh nhau mà tôi khẽ nuốt nước bọt cái ực. Cái loa gọi oang oang tên của tôi.
29 Khẽ mở đôi mắt nặng trĩu, tôi không xác định được mình đang ở đâu. Loáng thoáng nghe thấy tiếng động, tôi bất giác nhắm mắt, giả vờ ngủ. Giọng Nam:"Mình đã làm gì thế này, thật là ngu xuẩn.
30 ** Chap này theo lời của Thanh nha**Một ngày đẹp trời, sau khi học 3 tiết dài đằng đẵng, tôi vội đến thăm Anh. Nhỏ nhìn nhợt nhạt quá, chưa đến 1 tuần mà gầy đi trong thấy.
31 Tôi khóc cạn nước mắt cả 3 ngày hôm nay rồi. Thanh sau khi bị một chiếc xe ô tô đâm, máu không ngừng túa ra, nhỏ ngất đi và sau đó phải vào viện cấp cứu.
32 Tôi thậm chí không thể tin vào tai mình nữa. Lao đến bên Thanh, Tôi bắt đầu khóc. Thanh đưa tay lau nước mắt cho tôi, mỉm cười nhẹ. Tuấn lập tức đi tìm bác sĩ còn Nam thì cười toét cả miệng ra.
33 Các bạn ơi! Cả tuần này mình đã cố gắng nghĩ ra ý tưởng nào mới lạ nhưng không có cảm hứng nên viết chap mới không được hay à nha
34 Thanh đi học lại bình thường thì Nam biến mất. Tuấn đã thuê rất nhiều thám tử tư giỏi để tìm nhưng kết quả vẫn là con số không. Gạt những chuyện đau đầu kia qua một bên, tôi chú tâm vào học tập.
35 Thân mến!! ❤️❤️❤️Mình là FunnyCamay. Xin gửi đến các bạn một thông báo quan trọng:Tình hình là mình thấy truyện viết chưa được hay,diễn biến khá nhanh, mắc một số lỗi, cộng thêm những tuần tới là những tuần kiểm tra học kì nên mình quyết định viết full.
36 Thấy Tuấn có vẻ không tin, cô ta đưa bức ảnh chụp 3 đứa trẻ. "Đây. . . . . . là em. . . . là anh nè!!"Tuấn tất nhiên là không tin rồi, Tiểu Anh siêu cấp dễ thương của anh sao có thể bôi son trát phấn thế này!! Tuấn hất tay.
37 Tối đó, tôi không ngủ được. Tôi liên tục suy nghĩ. Chắc chắn đây không phải là một trò đùa. Tôi cảm nhận sự quan trọng của quyển sách này! Rất có thể nó sẽ giúp tôi ngăn cản cuộc chiến với con người.
38 "Chúng ta phải cho con biết sự thật!"- Ba khẳng định. Mẹ tôi nấc lên liên hồi, hai tay dụi con mắt đỏ hoe như một đứa trẻ, nói nhỏ :" Nếu. . . . . nếu.
39 Tôi vẫn không thể hiểu được, cái vụ tai nạn hay cha mẹ ruột của tôi thì thế nào lại liên quan đến cái quyển sách vớ vẩn đó? ==Loay hoay mãi không ngủ được.
40 "Tạch"Oh yeah, mở được rồi!!! Tôi dỡ quyển sách ra trang đầu tiên:----trống không----Trang thứ hai:-----trống không----. . . . . . . . . Trang cuối:----trống không----Cái khỉ chó gì đây? Dỡ lại, phải dỡ lại.