21 Chưa tới nửa phút, điện thoại lại vang lên, Lạc U liếc mắt nhìn lần thứ hai bấm từ chối, sau đó điện thoại kiên nhẫn lại vang lên năm, sáu lần, Lạc U mới lạnh lùng cài đặt không có âm thanh.
22 Hai người Lạc Học Tâm cùng Lạc U quyết định kịch bản, bắt đầu thảo luận vấn đề phân phối nhân viên. “Tiểu U con đối với người đại diện và trợ lý có yêu cầu gì không?” Ở thế giới giải trí, một người đại diện tốt tương đối khá quan trọng, kỳ thực Lạc Học Tâm đã chọn ra mấy người thích hợp, nhưng vẫn muốn nghe ý kiến của Lạc U.
23 Cuối tháng, hai ngày trước khi tiệc mừng cuối năm thành lập công ty giải trí Tâm Tinh, Lạc U đi cùng Diệp Vẫn Thần tới bệnh viện, định kỳ gỡ thạch cao ra.
24 "Xin lỗi, tôi bảo đảm, sẽ không lặp lại lần nữa. " Diệp Vẫn Thần không cách nào nói dối, nhưng hắn có thể bảo đảm, lần sau lúc xảy ra chuyện này, hắn nhất định sẽ phản ứng lại đầu tiên, cho dù là cắn đi đầu lưỡi của mình, hắn cũng tuyệt đối sẽ không để Lạc U nhìn tới làm cô chán ghét.
25 Bởi vì phải tham dự tiệc thành lập của công ty giải trí Tâm Tinh, Diệp Vẫn Thần tạm thời ngừng huấn luyện ở Cổ Sát, Lạc U cũng chuẩn bị đơn giản một chút, đây coi như là lần đầu tiên cô chân chính đi vào giới giải trí, bề ngoài vẻ vang thanh đẹp, bên trong lại rối loạn bẩn thỉu, quái lạ, mới mẻ, tràn ngập đủ loại cơ hội cùng mê hoặc, một đêm thành danh có, đột nhiên rơi xuống đàn thần cũng có, mà cô, phải mang theo tự tin, đi vào nơi này, phải đạt đến độ cao so với kiếp trước càng cao hơn!Cuối tháng, cùng ngày tiệc rượu, Lạc U vẫn không cách nào bước đi như cũ, Diệp Vẫn Thần mặc một bộ âu phục màu đen thủ công kinh điển, y hệt một tiểu thân sĩ bình thường đẩy Lạc U tiến vào hội trường, hôm nay Lạc U mặc một bộ váy dài màu tím vừa cao quý lại tao nhã, tuy rằng ngồi trên xe lăn, nhưng vẫn lộ ra khí tức cao quý như công chúa và một tia thần bí.
26 "Hà tiểu thư, xem như là rút ra khỏi giới giải trí, tôi cũng không làm người đại diện của cô, tôi nói như vậy, ngài đã hiểu chưa?" Giọng điệu Lý Ngang Vũ đông lạnh, tuy rằng dùng kính ngữ, nhưng nói không chút lưu tình.
27 "Cô đồng ý để tôi làm người đại diện của cô? Cô phải hiểu hiện giờ tôi chỉ là một trợ lý mà thôi, cô yên tâm giao mình cho tôi?" Lý Ngang Vũ không chắc chắn hỏi, nhưng sau khi kinh ngạc, lúc này vẻ mặt hắn hiển nhiên lý trí như thường.
28 Trung tuần tháng hai, tết xuân, chính là lúc tuyết rơi báo năm được mùa, tết xuân ở thành phố Bắc Kinh giống như đúng lúc rơi một trận tuyết không nhỏ, làm rất nhiều người vui mừng.
29 Thực ra đối với Lạc Linh em gái giữa chừng xuất hiện này Lạc Tử Hách rất thương, tuy hai người cách nhau bốn tuổi, Lạc Tử Hách vẫn luôn là một anh trai bình thường yêu thương Lạc Linh, chỉ là đứa trẻ Lạc gia đều rất độc lập, cảm tình cũng rất nội liễm, cho dù thương yêu cũng rất ít biểu hiện ra, cho nên cảm giác ấy cần phải dùng tâm để cảm nhận, có người có thể cảm nhận nhưng cũng có người không thể.
30 Thời điểm tháng giêng đầu tháng 3, Diệp Vẫn Thần nhận được điện thoại từ thư kí của cha anh, nói anh đến khách sạn tham dự Diệp gia tụ hội. Đối với yêu cầu như này, Diệp Vẫn Thần tuy rằng không muốn đáp ứng, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý.
31 Cuối tháng 3, Lạc U đã có thể đi lại như người bình thường. Hơn nữa cho dù là chạy chậm vài bước cũng không thành vấn đề. Điều này làm cho tâm tình Lạc U cũng trở nên ngày càng tốt, còn bớt thời gian đến trường một chuyến.
32 Lễ khởi quay phim điện ảnh thật ra khá long trọng. Vừa muốn thu được điềm tốt thu được lợi nhuận cao , vừa muốn mở rộng tuyên truyền , tạo xu hướng điện ảnh.
33 Sân khấu kịch cổ trang được đặt tại Tiểu Cố Cung. Đoàn làm phim hơn mười người tụ tập cùng nhau, gần hai giờ sau mới đến chỗ quay phim. Khu nhà quay phim độ cao gần giống 90 % cung đình thời cổ đại.
34 Lạc U chỉ ăn vài miếng cơm buổi trưa rồi lại vùi đầu khẩn trương đi quay phim. Lý Ngang Vũ trong lòng khẽ thở dài. Lúc Diệp Vẫn Thần nhíu chặt mày định gọi điện thoại đặt cơm anh ta liền chủ động tiếp nhiệm vụ gian khổ này.
35 Lạc U rất nhanh đã bước đến bên người Diệp Vẫn Thần. Đám người Lăng Cảm cũng đều vây quanh. Lăng Cảm cau mày hỏi :“Tiểu Thần, làm sao vậy?” Lăng Cảm không hỏi chuyện gì đã xảy ra mà trực tiếp hỏi Diệp Vẫn Thần tại sao đánh người.
36 Cảnh diễn đánh nhau của Diệp Vẫn Thần là dùng kiếm. Thực ra cái này đối với Diệp Vẫn Thần có chút xa lạ , bởi vậy vì cảnh quay này , anh đã xin cao thủ sử dụng kiếm của Cổ Sát huấn luyện vài ngày.
37 Lạc U cảm thấy câu hỏi của Lý Ngang Vũ thật là vô nghĩa, lạnh lùng quét mắt liếc Lý Ngang Vũ một cái, cũng không mở miệng. Lý Ngang Vũ nhịn không được tiếp tục hỏi : “ Người cô nói là cậu bé đưa cơm đó? So sánh với người khác nhìn lớn hơn một chút , nhưng mà kí hợp đồng với cậu ta để làm gì ? Mỗi ngày đưa cơm cho cô chắc ?”Lạc U lần này nhịn không được trừng mắt liếc Lý Ngang Vũ một cái.
38 Tửu lượng của Lạc U cũng khá , nhưng vẫn còn nhỏ , hơn nữa thân phận có chút đặc biệt , cũng không có ai dám rót rượu cho cô. Lạc U uống nước trái cây , Diệp Vẫn Thần ở một bên cũng uống nước trái cây.
39 Người tự tin là người có sức hấp dẫn lớn nhất. Đặc biệt là một người ở trước mặt mình luôn có chút yếu đuối, thỉnh thoảng bộc lộ thêm tự tin lại càng thêm hấp dẫn cuốn hút.
40 Trung tuần tháng sáu(*), công đoạn quay phim tiến vào hồi kết thúc. Công việc ngược lại chẳng hề nhẹ nhõm tí nào. Lăng Cảm để những phân cảnh quan trọng quay cuối cùng, đặc biệt là cảnh kết thúc của “ Đệ nhất Công Chúa”.