Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trung Cung Có Hỉ Chương 37: Chương 37

Chương trước: Chương 35: Chương 35



Càng điều tra chuyện của Băng Dao thì lại càng phát hiện chuyện bất thường bên trong.

Vì để làm rõ chân tướng, Luyện Nguyệt Sênh đành gọi hai người Tô quý tần và Đức phi đến.

Hai người vừa thấy mặt, trong mắt Tô quý tần chợt lóe lên hận ý. Ngược lại, Đức phi mặt không đổi sắc, bình thản cúi người hành lễ, ưu nhã ngồi vào chỗ.

Luyện Nguyệt Sênh ngồi phía trên, vẻ mặt nhàn nhạt, quét mắt nhìn xuống hai người; giơ tay, để cung nhân hầu hạ trong điện lui xuống.

"Hôm nay bản cung cho gọi hai ngươi đến đây, chắc hẳn cả hai cũng đoán được là vì chuyện gì?"

Trên mặt Đức phi vẫn đang treo nụ cười, đáp: "Thiếp hiểu, xin nương nương cứ nói."

Luyện Nguyệt Sênh không nóng không lạnh "Ừ" một tiếng. Nhìn thoáng qua Tô quý tần đang rất không tốt, lên tiếng: "Chuyện xưa của Băng Dao hiện giờ cũng chỉ có hai người biết." Dừng một chút, "Một người là chủ cũ của nàng, một người là chủ mới của nàng."

Đức phi gật gật đầu, Tô quý tần ngước mắt nhìn Hoàng Hậu, trong mắt dường như lóe lên một loại ánh sáng mang tên hi vọng.

Luyện Nguyệt Sênh làm bộ không nhìn thấy, hỏi Đức phi: "Đức phi, bản cung hỏi ngươi trước."

Đức phi gật đầu, Luyện Nguyệt Sênh tiếp tục nói: "Ngươi nhận thấy Băng Dao là người như thế nào?"

Đức phi suy nghĩ một chút, nói: "Con người nàng cẩn thận, làm việc tỉ mỉ, chỉ là lá gan có chút nhỏ, lúc nào cũng khiếp nhược lo lắng."

Tô quý tần nghe vậy "Chậc" một tiếng, nói tiếp: "Đức phi nương nương thật đúng là nhìn người không chuẩn. Liên Nhi là người lòng dạ thâm trầm, tâm kế thủ đoạn đều có, thời điểm còn ở Tô phủ, vì quyến rũ ca ca thiếp, thủ đoạn gì nàng ta cũng sử dụng!"

Đức phi âm thanh thường thường "Ồ" một tiếng, âm cuối có chút dài, âm dương quái khí, "Nói vậy, Tô quý tần quả thực là không thích Liên Nhi nhỉ?"

Tô quý tần cười, "Tất nhiên là vậy!"

Nghe vậy, khóe môi Đức phi khẽ nhếch, liếc nhìn Tô quý tần một cái.

Tô quý tần đang trong cơn giận dữ, cũng không cảm thấy lời nói của mình có gì không ổn, khi nhìn đến nụ cười sâu xa của Đức phi thì mới phát hiện lời nói của mình không ổn; nhất thời trên mặt xanh trắng đan xen lẫn lộn, hận không thể tiến lên xé nát khuôn mặt của Đức phi.

Luyện Nguyệt Sênh không nói chuyện, xoay xoay vòng tay hồng ngọc của mình, tầm mắt nhàn nhạt liếc nhìn hai người ngồi dưới, không nóng không lạnh nói: "Hai người các ngươi yên lặng cho bản cung."

Đức phi hơi giật mình, Tô quý tần cắn cắn môi, thấp đầu.

Luyện Nguyệt Sênh không nhìn Tô quý tần, đảo mắt tiếp tục hỏi Đức phi một ít chuyện của Băng Dao, cuối cùng còn hỏi ra được vài cung nữ có quan hệ tốt với Băng Dao.

Tất cả các câu trả lời nhận được đều là Băng Dao thành thật gan nhỏ, làm việc cẩn thận, từ trước đến nay không nói sai một câu, không làm lỗi việc nào. Nàng ta tuy rằng có tư sắc, nhưng lại nhát gan khiếp nhược như thế, tính tình thành thật cẩn thận, ở Ngọc Trinh trong cung tuy rằng không làm người khác chú ý, nhưng cũng là được Đức phi thưởng thức.

Tô quý tần nghe được thì nhíu mày lắc đầu, toàn bộ phủ định nhận xét của các nàng. Cái người trong miệng các nàng cùng với Liên Nhi ở Tô phủ, quả thực là sự khác biệt một trời một vực.

"Nương nương, Liên nhi từng hầu hạ thiếp ở Tô phủ, nàng là cái dạng người gì, thiếp chẳng lẽ còn không rõ sao!" Tô quý tần có chút kích động, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Con người nàng thích làm ra vẻ mảnh mai, trong nội tâm không biết đánh bao nhiêu tính toán nhỏ nhặt, một lòng chỉ muốn thượng vị. Nếu không phải là nàng quyến rũ huynh trưởng thiếp thì thiếp sẽ chẳng cãi vã với huynh trưởng, như thế thì mẫu thân thiếp cũng chẳng phải đuổi Liên Nhi khỏi phủ!"

"Nương nương nếu không tin, có thể goi Hủy Tâm cùng vài người khác vào hỏi xem, các nàng đều là theo chân thiếp từ Tô gia tới đây, Liên Nhi là người như thế nào, các nàng cũng đều rõ ràng!"

Nhìn Tô quý tần kích động, lồng ngực nhấp nhô, sắc mặt đỏ lên, Luyện Nguyệt Sênh đưa mắt ra hiệu cho Hoàng Dương, gọi Hủy Tâm và vài cung nữ khác vào trong.

Không nghi ngờ gì nữa, mấy người Hủy Tâm đều có cùng đáp án với Tô quý tần.

Bầu không khí trong điện rơi vào giằng co, đột nhiên có một cung nữ nhỏ giọng, "Nô tỳ nhớ ra rồi, Băng Dao dường như có viết thư…" Âm thanh càng ngày càng nhỏ, "…mà không chỉ có một bức…"

"Thư?" Luyện Nguyệt Sênh nhìn về phía cung nữ áo hồng kia, "Nàng biết chữ?"

"Hồi nương nương." Tô quý tần tiếp lời: "Liên nhi vào Tô phủ từ năm năm tuổi, ở bên thiếp cũng học được không ít chữ."

Đức phi nhìn chằm chằm Như Như: "Ngươi còn biết những gì, nói hết ra."

Như Như cúi người, "Nô tỳ nhớ ra Băng Dao từng viết thư, còn hỏi nàng là viết cho ai, nàng nói là viết cho cha mẹ bên ngoài cung. Nàng còn hỏi nô tỳ có biết chữ hay không, nô tỳ nói không biết. Sau này nô tỳ lại thấy nàng viết thư, liền đi qua nhìn, tuy rằng nô tỳ nói không biết chữ, nhưng thực tế nô tỳ có biết chỉ là không biết được đầy đủ, thư kia nô tỳ có nhìn qua, là viết cho một nam nhân, hơn nữa Băng Dao hẳn là rất thích hắn."

Luyện Nguyệt Sênh nghe vậy liền hỏi: "Ngươi còn nhớ được là viết cho ai không?"

Như Như lắc lắc đầu, "Cái này nô tỳ cũng không biết, lúc nô tỳ xem thì thư kia vẫn còn chưa viết xong."

Luyện Nguyệt

Loading...

Xem tiếp: Chương 38: Chương 38

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Cái Gã Chuyên Viết H Văn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 8


Sau Những Cánh Cửa Đóng Kín

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 28


Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 59