1541 -Điện thoại của giám đốc Tô Ái Quân! Triệu Tự An đưa điện thoaị cho Phương Minh Viễn nói. -Chú Tô, cháu về Phụng Nguyển rồi! Phương Minh Viễn nói, -Được, tôi ở cách biệt thự đợi các ông.
1542 Là một nhân viên quản lý cấp cao về tài chính, sự hiểu biết của Cổ Vũ Thành về tình hình tài chính quốc tế trong nước tất nhiên là số một đối với mọi người.
1543 Do chiến tranh lạnh có thể nói đa số thời gian sau chiến tranh thế giới thứ hai, những nơi hẻo lánh trên toàn cầu của Mĩ và Liên Xô đang đối chọi gay gắt đều tiến hành đối kháng---đối phương ủng hộ chính là đã muốn đánh.
1544 Khi Dương Quân Nghĩa chạy tới biệt thự của Phương gia, mấy người Phương Minh Viễn đang tiến hành thảo luận kịch liệt. Dương Quân Nghĩa nghe xong, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc quái dị! Bọn họ đang thảo luận vấn đề nông nghiệp! -Mặc dù đất nơi đó đã được đám nông dân nhận thầu, nhưng cũng không phải là không thể tiến hành thí nghiệm canh tác trên đại quy mô được! Phương Minh Viễn nói.
1545 Bọn họ đều là những người đã rất quen thuộc với Phương Minh Viễn, đương nhiên biết Phương Minh Viễn ngoại trừ có cái danh thiên tài, còn có một biệt hiệu được mọi người hết sức tán thành, đó chính là "Hố Vương"! Từ khi hắn bắt đầu gây dựng sự nghiệp, Phương Minh Viễn luôn có phong cách là đưa ra chủ ý, tìm được tài chính, chỉ rõ phương hướng, sau đó mọi sự vụ trên cơ bản lại phủi sạch tay, ném cho người khác xử lý nốt! Hoạt hình, anime, vẫn luôn do Miyamoto phụ trách, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ thì do Vu Thu Hạ và Phương Bân phụ trách, Carrefour do Tôn Chiếu Luân phụ trách, chuỗi siêu thị điện gia dụng Thiên Đỉnh do Phương Nhai phụ trách, nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây do Phương Thắng phụ trách, nhà máy lọc dầu do Đỗ Đức Lợi Uy phụ trách.
1546 Triệu Tự An và Lý Đông Tinh đều mới lên Giám đốc sở mấy năm gần đây, lý lịch kinh nghiệm ở thành phố Phụng Nguyên có thể nói là thuộc loại nông cạn nhất, Triệu Tự An so với Lý Đông Tinh còn đỡ hơn một chút, có cả chủ quản công thương nghiệp, nhưng Phụng Nguyên hiện giờ, lĩnh vực này cũng không phải tốt đẹp gì, doanh nghiệp nhà nước đa số thua lỗ, nhiều công nhân viên chức bị thất nghiệp, nợ tam giác tồn tại.
1547 Rạng sáng, lúc kim giờ chỉ vào số hai, Triệu Tự An, Lý Đông Tinh mới mang theo vẻ mặt hưng phấn, từ biệt thự của Phương gia đi ra, hai người cùng nhau lên xe của Triệu Tự An, Triệu Tự An thậm chí còn kêu tài xế và thư ký của mình xuống để tự mình lái xe, tài xế của Lý Đông Tinh thì lái xe mang theo hai người kia ở phía sau.
1548 - Anh không phải lôi kéo! Tính định hướng của tôi không có vấn đề gì cả! Vu Mẫn trợn mắt lên, trừng mắt nhìn Phương Minh Viễn nghiến răng nghiến lợi nói, ba từ tính định hướng còn bỏ thêm trọng âm, chỉ có điều khuôn mặt xinh đẹp lại lệch đi khiến lời nói của cô hoàn toàn không có lực sát thương! Phương Minh Viễn hơi nhún vai nói: - Được rồi, tôi biết rồi! Cô không phải! Vu Mẫn nhìn anh ta đột nhiên mỉm cười nói: - Tôi kết hôn hay không, anh vội gì chứ? Anh không phải là hồng nhan tri kỷ đó sao? - Nhưng vấn đề là mỗi khi nhìn thấy bá phụ bá mẫu, họ đều quanh co, không đạt được mục đích không ngừng truy vấn ngày kết hôn của họ.
1549 - Cô đồng ý làm người quản lý lương lai cho đài truyền hình Đồng Nghi chứ ? - Sao? Giọng nói của Phương Minh Viễn cũng không lớn, hơn nữa còn giảm thấp xuống vài phần, nhưng nghe vào trong tai lại không khác một tiếng sấm giữa trời quang, khiến cô không khỏi thất thanh mà kêu lên! - Xuỵt.
1550 Nhưng cô lập tức phản ứng lại, lời hứa này của Phương Minh Viễn có phải là lời nói xuông không? Bí thư thành ủy tương lai của Đồng Nghị không gì bất ngờ xảy ra thì 99% là Tô Ái Quân! Nếu Tô Ái Quân là Bí thư thành ủy, cán bộ tuyên truyền nào trong thành phố dám khua tay múa chân với cô? Không sợ gì khi cô tức giận mà trực tiếp đến trước mặt Tô Ái Quân? -Ít lôi kéo công trạng của thầy giáo Tô lên mình! Có thầy giáo Tô đích thân trấn thủ.
1551 - Ai u!!!! Vu Nhị đang không kịp đề phòng, làm sao trốn được bàn tay nhanh nhẹn của Phương Minh Viễn, cô che lại chỗ bị hắn dùng chiếc đũa gõ vào đầu, oán trách mà nói, - Anh thật là, sao có thể tùy tùy tiện tiện đập con gái chứ? - Eo của nữ nhân với đỉnh đầu của nam nhân là không thể sờ loạn.
1552 Đây là một câu truyện rất đơn giản, rất bình thường,và cũng không có gì là lạ cả. Giám đốc tiêu thụ vừa nhậm chức của hợp tác xã đang nhập rượu ở Ninh gia, tổng nợ hơn một vạn ba nghìn, nhưng chỉ mấy hôm trước đã kết toán hết rồi.
1553 Phương Minh Viễn và Vu Nhị cũng không để ý tới bọn họ, chỉ là cùng nhau phối hợp nói đùa. Sau 3 tuần rượu, năm món ăn, Ninh Đức lúc này mới khép nép nói “Giám đốc Úy Trì, nhà họ Ninh chúng tôi và một khoản tiền của cơ quan này, có thể đưa trước cho chúng tôi một phần được hay không? Gần đây kinh tế ở huyện bị đình trệ, điều này ngài cũng biết.
1554 Úy Trì Nhân nhìn Ninh Đức và hai người kia nói chuyện thật vui vẻ, ngọn lửa tức giận giống như cỏ đuôi chó phát triển giữa mùa xuân Mặc dù nói, hắn cũng cho rằng hai người kia không phải là người bình thường, không cần nói gì, chỉ nhìn hai chiếc điện thoại đặt trên bàn, người bình thường không dễ dung được, nhưng trong lòng hắn, chính là theo đó mà hừng hực tăng lên.
1555 Người nói, Úy Trì Anh quen, Quan Trọng Sơn, phó cục trưởng cục cảnh sát huyện Đồng Nghi, từ một cảnh sát cơ sở một bước đi lên cương vị lãnh đạo cảnh sát thâm niên, nếu không phải quan hệ của hắn ở huyện Đồng Nghi và Đồng Xuyên quá thời, mười năm trước đã trở thành cục trưởng cục cánh sát Đồng Nghi.
1556 Khi Úy Trì Anh lao ra ngoài cửa bị Trương Phàm cản lại, cũng thấy Lí Quang Sáng và Quan Trọng Sơn đứng ở ven đường vẫn cúi đầu cung kính trong khi chiếc BMW kia đã rời đi.
1557 Mà chuyện tiếp theo lại càng Úy Trì Anh không hiểu. Vào ban đêm, khi nàng với La Nguyên Thanh rong ruổi trên chiếc Mercedes Benz sau khi ép khô những tinh hoa cuối cùng của hắn, Úy Trì Anh tài chí hơn người thỏa thích nói tốt cho em trai vài câu trước mặt La Nguyên Thánh, nhưng điều cô không tưởng được chính là, sau khi La Nguyên Thánh tránh mặt cô để nhận điện thoại của Lí Quang Sáng, không ngờ hắn nói cho nàng biết là trong chuyện này hắn cũng bất lực, hơn nữa giống như một con thỏ bị con chó rượt tới đường cùng ng tận, không để ý, hỏi han tới nỗi buồn của nàng mà ngay lập tức rời khỏi phòng nàng.
1558 Trong thời gian 2- 3 năm, sản lượng sản xuất hàng tháng tăng từ 14- 15 lần, tiền vốn bỏ ra đầu tư không biết phải lớn gấp bao nhiều? Cho dù, tất cả các công việc tiêu thụ sản phẩm là do một mình Phương thiếu gia và giám đốc lo liệu hết, bản thân mình ngay cả ông bà nội mình cũng không có khả năng gom góp số lượng tiền lớn như vậy.
1559 Ngày 20/02, ngày mùng bốn trong thành cổ Bình Xuyên, một bên thì người ào ào, náo nhiệt như trong lễ hội, trong đoàn người tụ tập từ bốn phương đến cổ thành cảm nhận vẻ đẹp mang tính lịch sử của cổ thành; nhưng mặt khác trong khu dân cư mọi người lại thấy, vừa sáng sớm ban quản lý trong thành cổ đã quét sạch sẽ đường phố, hai bên đường phố giăng đèn kết hoa.
1560 -Hội trưởng Lý! Đó là chuyện không giống nhau! Lý Giản Hy vẫn chưa nói xong, Phương Minh Viễn đã lắc đầu nói. Công ty máy móc Bạo Phong của Russia thu mua lại nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây và xây dựng một nhà máy chế tạo góp vốn ô tô mới, hai việc này hoàn toàn không thể lấy ra để so sánh.