21 Lại nói về Hứa Vi Mộ lúc này đang làm việc đều mang bộ dạng tâm thần không yên, một màn khôi hài tối hôm qua vẫn còn rõ như in trong đầu anh. Đến bây giờ Tiểu Cẩn vẫn chưa chịu nhận điện thoại của mình, cũng chẳng biết tâm tình cô ấy đã khá lên chưa.
22 Khi xuống lầu, Úc Cẩn trông thấy ánh mắt nóng bỏng của Hứa Vi Mộ đang nhìn mình chằm chằm, nghĩ đến lời nói mang tính ám chỉ vừa rồi của anh, gương mặt cô lại thêm đỏ rực một trận, cúi đầu né tránh ánh mắt của anh.
23 “Sau đó tại sao Lâm Khê lại đột ngột bỏ đi?”
Hứa Vi Mộ chỉ ngắn gọn đáp: “Người nhà Lâm gia đã sắp xếp cho cô ấy đi nơi khác học. ”
Úc Cẩn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ đến Lâm Khê lại có tâm kế nặng như vậy, cô ta thường xuyên tỏ ra bất an rồi lại lộ ra vẻ mặt lo sợ làm người khác nhịn không được muốn che chở.
24 Úc Cẩn đã từng nói, khi một người đàn ông đàn dương cầm, toàn thân như được bao phủ bởi cảm xúc nghệ thuật và sở hữu một ánh mắt mê hoặc đầy sức hấp dẫn.
25 “Lâm tổng, bên thành phố B đã xảy ra một chút vấn đề. ”
Đôi mày kiếm của Lâm Chấp khẽ nhíu lại: “Vấn đề gì?”
“Có người đang âm thầm giúp đỡ đại tiểu thư, cô ấy không hề làm theo lời an bày của ngài.
26 Úc Cẩn đứng cứng đơ tựa ở cạnh cửa, nụ cười trên mặt cũng dần dần biến mất, trong lòng thầm hừ lạnh, tên này đúng là âm hồn không tan!
Úc Quốc Bình dĩ nhiên không nhận ra bầu không khí có chút không được ổn giữa hai người này, ông cười cười đứng dậy giới thiệu: “Tiểu Cẩn, đây là Kha tổng của công ty khoa học kỹ thuật Thiển Dịch, lần trước ở buổi dạ tiệc chúng ta đã gặp qua, con còn nhớ không?”
Cô nàng giật giật khóe miệng, ngữ điệu mang vẻ châm chọc: “Sao lại có thể không có ấn tượng chứ? Ngược lại còn ấn tượng sâu sắc!!”
Úc Cẩn rất hiếm khi nào ở trước mặt người khác không khách khí như thế, Úc Quốc Bình còn cảm nhận được trong lời nói của con gái cưng mang theo ý vị khiêu khích, ánh mắt liếc sang cô và trên người Kha Thuấn Ngôn quét quét vài cái, nhưng nhìn mãi mà chẳng tìm ra chút manh mối.
27 Bụng của Úc Cẩn mơ hồ truyền đến một cơn co rút đau đớn, làm cô nhăn mặt. Hứa Vi Mộ quan sát sắc mặt của cô, lo lắng nói: “Em vào bên trong nằm nghỉ trước đi, chúng ta không ra ngoài ăn mà gọi người đem vào.
28 Chiều hôm đó, Hứa Vi Mộ nhận được điện thoại của Lâm Chấp.
Vừa bắt máy đã nghe giọng diệu muốn ăn đòn của hắn: “Có một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin nào trước?”
Hứa Vi Mộ đảo cặp mắt trắng dã, hoàn toàn không nhẫn nại: “Đem cái bộ dáng ấu trĩ này của anh về cho vợ xem đi.
29 Từ sau khi Hứa Vi Mộ ám chỉ một cách công khai với Úc Cẩn, ngay sau đó anh đã tỉ mỉ lên kế hoạch để bày ra một màn cầu hôn độc đáo, anh hy vọng có thể lưu lại cho Úc Cẩn một đoạn ký ức cầu hôn đẹp nhất, không phụ tấm lòng của cô dành cho anh trong mười năm qua, nhưng anh lại không biết cô thích khung cảnh lãng mạn, hay là tình huống mạo hiểm hay là sao cũng được.
30 Lâm Chấp nghe Tập Ngữ trả lời xong thì rốt cuộc không còn bình tĩnh được nữa, những lời này của Tập Ngữ ý nghĩa rõ ràng đến mức làm hắn nản lòng thoái chí.
31 Úc Cẩn mặc dù bị anh dọa sợ đến tâm trạng hoảng loạn nhưng vẫn không che giấu được lòng hiếu kỳ nên đã đi tìm người phụ nữ đã có chồng – Nhan Tập Ngữ, để học hỏi.
32 Hứa Vi Mộ nghe Lâm Khê nói chỉ nhàn nhạt trả lời: “Không cần đoán cũng biết, cô không phải là dùng lại trò cũ hay sao, dựa vào bề ngoài ngây thơ vô tội của mình để lừa gạt những kẻ lắm tiền.
33 Lưu Lâm và Lâm Khê quen biết nhau ở cô nhi viện, tất nhiên bữa tiệc này cũng không phải vô tình mà gặp nhau.
Sau khi ra khỏi tầm mắt của Hứa Vi Mộ và Úc Cẩn, Lâm Khê nhanh chóng bỏ cánh tay của Lưu Lâm ra, thậm chí còn lấy khăn tay ra lau tỏ vẻ ghét bỏ.
34 Thực tế chứng minh rằng, đàn ông là không thể tự tiện trêu chọc, đặc biệt là loại xử nam vô sự tự thông lại càng không thể.
Lúc Úc Cẩn tỉnh lại chỉ cảm thấy từng bộ phận trên cơ thể mình đang rời ra từng mảnh, giữa hai chân vừa đau vừa nóng.
35 Hai người bọn họ vừa bước vào cửa đã sửng sốt, trưởng bối hai bên đều đang tề tựu đông đủ ở đây. Cái tư thế này không gì khác chính là khởi binh vấn tội, chỉ là nam nữ cuồng nhiệt yêu nhau một đêm không về thôi mà, không cần phải nghiêm trọng như vậy chứ?
Hứa Vi Mộ nhìn ba mẹ mình cũng ở đây mà trầm mặc.
36 Lâm Diệu Kiến nghe con trai hỏi như vậy, không tránh khỏi cảm thấy lúng túng. Có một số việc ông thật sự khó mở miệng, nhất là khi nói với con trai mình.
37 Bất thình lình bị một cô gái khoảng 20 tuổi hỏi vấn đề này. Úc Quốc Bình thấy hơi ngại ngùng. Ông haha nói:
- Tình cờ gặp nhau thôi.
Câu trả lời này rõ ràng là đáp cho qua chuyện, Lâm Khê cũng không nổi giận, tiếp tục hỏi một câu:
- Không biết ngày và phu nhân có phải là mối tình đầu của nhau không?
- Phải.
38 - Cháu muốn nói gì?
Từ khi thân phận của Hứa Vi Mộ biến đổi thành bạn trai của con gái mình, thái độ của Úc Quốc Bình với Hứa Vi Mộ càng khinh thường, đó là vì ông ganh tỵ.
39 Úc Quốc Bình nằm ở trên giường suy tư rất lâu, muốn tìm người nào tâm sự để giải tỏa khúc mắc trong lòng.
- Bà xã, em còn nhớ Uyển Duyệt không?
- Nhớ, lần trước nói chuyện với con gái có nhắc đến cô ta, sao anh hỏi đột ngột vậy?
- Con gái của cô ta chính là Lâm Khê, nghe nói là bạn của tiểu Cẩn.
40 - Ngày mai chúng ta sẽ đi chơi. Hôm nay ngủ sớm một chút đi.
Úc Cẩn tặc lưỡi:
- Nghe nói lúc Lâm Chấp dẫn Tập Ngữ đi đảo Phổ Cát chơi, nhưng mà hơn một nữa thời gian là chơi ở trên giường – Tuy câu nói của Úc Cẩn nhiều ẩn ý, ngược lại chất giọng rất vui vẻ – Hy vọng anh không có biến thái giống như Lâm Chấp.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17