21 Thiên ca nắm điện thoại di động, vừa bảo B ca đem vị trí hiện tại còn có lộ tuyến của Tiểu Huệ gửi qua, vừa mặc áo khoác đi ra cửa. Lúc này tiếng chuông phòng khách mãnh liệt, Quả Táo Quân vừa đứng lên không lâu liền điên cuồng gào thét: "Thiên ca, điện thoại khẩn cấp.
22 Nhìn xa đài rất cao, hướng dẫn viên du lịch mang theo đoàn ra ngoài nói, có ba bốn trăm mét, từ trên thang máy trong suốt tới có thể nhìn thấy phong cảnh trên mặt đất, kiến trúc ở đây đều có chút chìm xuống, mà bầu trời xanh thẳm giống như một bức họa từ từ triển khai, bày ra ở trước mắt du khách.
23 Nằm phía Tây Nam ngoại ô thành phố G, giờ phút này bệnh viện Thanh Hà đang nghênh đón bệnh nhân bệnh nặng nhất hôm nay, một cô gái tự sát chưa thành công.
24 Có thể tưởng tượng ra tình cảnh một người phụ nữ trung niên mặc bệnh nổi điên sẽ như thế nào không?Bà dùng sức nắm mái tóc dài của mình, không ngừng lôi kéo.
25 Giang mẹ ở bệnh viện bao nhiêu ngày, Tiểu Huệ cũng liền cắm rễ ở đó bấy nhiêu. Cũng may có thuốc cùng nhân viên cứu hộ nhìn hộ, tình trạng của Giang mẹ ổn định hơn rất nhiều.
26 Mặt trời vẫn cứ là mặt trời, lại làm cho người ta cảm thấy chói mắt rất nhiều, cũng không biết thế nào, Tiểu Huệ nhìn chính là cảm thấy không thoải mái.
27 Thiên ca “xoẹt” vén chăn trắng lên, rút kim tiêm trên tay, lôi kéo Tiểu Huệ xông ra. Tiểu Huệ giận: "Thiên ca, anh còn chưa đồng ý với em!"Thiên ca nhếch miệng cười: "Được rồi, được rồi, bà xã, em nói cái gì chính là cái đó.
28 Rèm cửa sổ kéo lên, gian phòng trong nhà nghỉ rất tối, trong không khí còn lưu lại mùi thơm cơ thể mê người. Tiểu Huệ đã tỉnh rồi, cô nhìn thân thể của người đàn ông bên cạnh, chợt nghĩ hung hăng cắn anh một cái: CMN, anh, lần đầu tiên thật là rất đau có được hay không! Mấu chốt là lần thứ hai, lần thứ ba.
29 Trong bệnh viện, có một người tới tới lui lui mà đi, cô rất do dự, rốt cuộc là hiện tại ném xuống tất cả đi H thị, hay là về nhà tìm mẹ. Không có ai nói cho cô biết, loại này vừa là tình yêu, vừa là tình thân, tình huống phải lựa chọn như thế nào.
30 Phòng cà phê, Chương Phương Hinh cùng Tiểu Huệ ngồi đối diện nhau. Trong mắt Tiểu Huệ mang theo khinh miệt cùng địch ý, cô thật sự không có thiện cảm với người phụ nữ trước mắt.
31 Mùi bệnh viện thật không dễ ngửi, Thiên ca nằm ở trên giường, thở dài một cái. Anh nhớ bộ dạng lúc lão già ra cửa, nếu như không phải là ảo giác, anh cảm thấy lão già cũng không chịu nổi.
32 Ông cụ xuất hiện tại cửa phòng bệnh, người đàn ông tây trang chợt đứng nghiêm, vẻ mặt của anh giống như binh lính nhìn thấy quan Quân, có tiết tấu đứng nghiêm, nghỉ, bộ dáng kia còn kém chào thôi.
33 Trong giọng nói ông cụ lộ ra tang thương, đó là tang thương trải qua năm tháng ma luyện: "Tôi cầu xin cậu cứu con tôi, không làm cho bi kịch mười lăm năm trước tái diễn.
34 Thừa dịp Thiên ca còn đang ngủ, Tiểu Huệ lặng lẽ xuống giường. Mở cửa đi ra ngoài trước, Tiểu Huệ lại quay đầu lại nhìn Thiên ca một cái, không biết anh nằm mơ thấy cái gì, cau mày.
35 Ngồi ở trong xe Giang tổng, Tiểu Huệ phát ra một tiếng tiếng kinh hô: "Cái gì? Mẹ, con không nghe lầm chứ?"Giang mẹ khẽ mỉm cười: "Đứa nhỏ ngốc, loại chuyện như vậy mẹ sẽ lừa con sao!"Mẹ lại chính là người bệnh năm đó bị Chương Ứng Thiên thủ hạ, ông ấy lại chính là người làm hại mẹ mấy năm này vẫn bệnh tình lặp lại! Vậy mà hôm nay Tiểu Huệ lại vừa lúc phải đi cầu xin ông ấy cứu Thiên ca! Đây rốt cuộc là rối rắm như thế nào.
36 Bệnh viện u lớn nhất H thị. Phòng bệnh. Trịnh Nhân Xuyên thay Thiên Hàng kiểm tra thân thể, theo thường lệ mặt không chút thay đổi, nhưng mà cùng thường ngày bất đồng, hôm nay sau khi anh làm xong còn ở lại ngồi một lát.
37 Trong quá trình tiến hành giải phẫu. Ngoài phòng giải phẫu, đôi tay Tiểu Huệ nắm chặt, mà Tiểu Tiết ở bên người cô. Bác sỹ Chương Ứng Thiên thấy vợ chồng Giang thị ở bên ngoài, suy nghĩ một chút, vẫn đi tới bên bọn họ, có một số việc ông không thể gạt.