Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ

Số chương: 54
Chương mới nhất: Chương 54
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thế loại : Thú nhân dị thế, săn sóc người sói công & ôn hòa thụ, trọng sinh, không gian, chủng điền, HE. Tình trạng: Hoàn (54 chương)Edit: HoànMang theo bên mình tùy thân không gian Lập Hạ xuyên về dị giới mà những người dân nơi đây không phải là người mà là thú nhân.

Danh sách chương Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ


Chương 41

41 “Tam điều. ”

“Bính. ”

“Bát vạn. ”

“Hồ, cùng một màu, ha ha ha, vận may hôm nay không bỏ qua.


Loading...

Chương 42

42 Xuân về hoa nở vạn vật thức giấc, tuyết quý dù muốn lưu luyến không rời phiến đại lục này, vẫn như cũ bị mùa khô quay trở lại thế chỗ.

Bởi vì suốt ba tháng mùa đông tuyết rơi bị nhốt trong nhà, đám trẻ con, giống cái đã sớm không chịu nổi mà xông ra khỏi nhà.


Chương 43

43 Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, có lẽ quá thuận buồm xuôi gió khiến ông trời nhìn không được, nên cố ý tạo ra chút sự tình cho người.


Chương 44

44 Một khoảng thời gian lâu sau, bên dưới xác con rắn chui ra một nam nhân cả người đẫm máu.

Toàn thân Ân Tư Đặc đau đớn kịch liệt, hắn cảm thấy xương cốt của mình sắp vỡ vụn đến nơi rồi.


Chương 45

45 Lập Hạ đợi một hồi mới hòa hoãn tâm thần, ngẫm lại hiện tại có lẽ Ân Tư Đặc đang gục nơi nào đó không biết tên trong rừng rậm chờ đợi mình tới cứu viện, có lẽ hắn chịu rất nhiều thương tổn, chảy rất nhiều máu, có lẽ hắn đang gian nan kéo lê trên mặt đất, mà đằng sau hắn chính là một bầy dã thú bộ mặt đáng ghê tởm, nước bọt chảy ròng ròng, thậm chí, có khả năng hắn chỉ còn một bộ khung xương…

Rất nhiều cảnh tượng khó có thể chấp nhận không ngừng thoáng hiện lên trong óc Lập Hạ, hết thảy những ảo tưởng này khiến trái tim cậu tựa như bị đào lấy một hố, thống khổ vạn phần, dưới tình thế cấp bách, Lập Hạ thốt ra lời xin giúp đỡ.


Chương 46

46 Lập Hạ mang thai, cả ngày ở nhà không thích quần áo da thú cứng rắn thô ráp, hơn nữa trong phòng tùy thời đều có lò lửa đốt nên không bị lạnh, Lập Hạ tự nhiên vui mừng mặc quần áo vải bông Tô Bỉ làm cho cậu mà lắc lư qua lại.


Chương 47

47 Cũng không biết có phải do đang ở thời không khác hay không, Lập Hạ nghỉ ngơi hai ngày là có thể vui vẻ xuống giường rồi. Ân Tư Đặc bị rắn đầm lầy cắn tổn thương, cũng xuất hiện rõ di chứng để lại, cụ thể biểu hiện ở đôi mắt, hắn nhìn sự vật lúc thì rõ lúc thì mờ.


Chương 48

48 Thiên không xanh thăm thẳm, thảo nguyên rộng mênh mông, gió thổi lay cỏ thấp, dê bò chậm chạp dạo quanh. Thật sự gặp được cảnh tượng như vậy, mới có thể cảm nhận được hiện thực so những vần thơ chỉ có hơn chứ không kém.


Chương 49

49 Mễ Hiết Nhĩ nhiệt tình hiếu khách mời bọn cậu ở thêm hai ngày, Lập Hạ nghĩ, nhân đây vừa vặn nghỉ ngơi và hồi phục một chút, thuận tiện lại mời y sư bộ lạc Sư tộc giúp Ân Tư Đặc lần nữa cố định nẹp gỗ, nên cũng vui vẻ đồng ý.


Chương 50

50 “Ta…” Lập Hạ đang định đem ý đồ đến đây nói cho Hải Luân biết thì lại bị Ai Lý Khắc cắt ngang.

“Mẫu phụ mau tới, chú này làm đồ ăn rất rất ngon đó, mẫu phụ cũng nếm thử đi.


Chương 51

51 Lập Hạ và Hải Luân một trước một sau đi dạo vòng ngoài bộ lạc, ánh nắng sáng sớm còn chưa bộc phát uy lực của nó, đem những giọt sương trên bụi cỏ bốc hơi mất, người đi phía trên cổ chân liền bị giọt sương cọ một mảnh lạnh buốt ướt át.


Chương 52

52 Mùa mưa tại lúc Lập Hạ đảm nhiệm nghiện chức trách “y tá” đi theo Hải Luân mà trôi qua. Có lẽ do nguyên nhân hoàn cảnh, dã thú trong mùa mưa dị thường sinh động, tuy bộ lạc thường xuyên có thu hoạch lớn, nhưng tỉ lệ thú nhân giống đực ra ngoài săn bắn bị thương đồng dạng vọt tăng trưởng.


Chương 53

53 Đợi tới lúc Lập Hạ cùng Ân Tư Đặc thu thập xong, đi vào nơi chuyên môn vì tổ chức phiên chợ cho lễ hội trao đổi, chỗ đó đã ba tầng trong ba tầng ngoài đầy ắp là người, rất náo nhiệt.


Chương 54

54 Năm tháng trôi qua, bốn mùa luân chuyển, lại là một mùa thu hoạch trong năm.

“Lập Hạ, muốn anh dìu em ra đi dạo bên ngoài không?” Ân Tư Đặc từ phía sau lưng đem Lập Hạ ôm trọn vào trong lòng, cái cằm đặt tại hõm vai Lập Hạ, dùng sức ngửi một cái, mùi Lam quả nhàn nhạt thơm ngát quanh quẩn chóp mũi khiến nội tâm người một mảnh tường hòa an bình.


Loading...