61 Việc mua bán nhà ở trấn trên bình thường không cần giấy chứng nhận bất động sản. Nhưng Đinh Hạo đã mượn tên người khác, coi như là đứng trên danh nghĩa, cố ý dặn Bạch Bân, bảo anh nhờ vào quan hệ của ông Bạch xin một con dấu của cục bất động sản.
62 Trước khai giảng một ngày, Đinh Hạo bị Lý Thịnh Đông túm lấy trước cửa trường học. Lý Thịnh Đông vẻ mặt âm trầm khiến Bạch Bân nhíu mày: “Có chuyện gì sao?”
Lý Thịnh Đông cười lạnh, đi qua, mắt cũng không nháy nhìn chằm chằm Đinh Hạo, ánh mắt giống như độc xà nhìn ếch nhỏ: “Cậu nói thử xem, Đinh Hạo?”
Lý Thịnh Đông cao không sai biệt lắm so với Bạch Bân.
63 Hộp kẹo đường Lý Thịnh Đông đưa là muốn nhờ người đưa hộ, cho dù chưa biết người nọ là nam sinh. Đinh Hạo ôm tâm tình muốn xem náo nhiệt đến ban của mấy người Trương Dương.
64 Người uống say, là người cố tình gây sự nhất.
Sau khi ăn qua tiệc năm mới ở đơn vị, mạo hiểm gió lạnh đi ô tô trở về nơi đang ở cùng Đinh Hạo, vừa vào cửa đã bị tửu quỷ kia ôm lấy không ngừng giải thích, lúc ấy Bạch Bân đã nghĩ như vậy.
65 Sáng hôm đó Đinh Húc gặp lại Đinh Hạo, nửa đêm bỗng nhiên mơ thấy những chuyện đã qua…
Anh mơ thấy một ít sự tình trước khi sống lại, một chút chuyện có liên quan đến Tiếu Lương Văn.
66 Quả nhiên, ngày thứ ba trong tuần Lý Thịnh Đông lại đến, vì để an toàn… quyết định đến sớm hơn giờ hẹn. Người này không biết kiếm đâu ra một bộ đồng phục của trường Đinh Hạo khoác lên mình, nghênh ngang một bộ bước đi.
67 Lý Thịnh Đông mặc đồng phục trường Đinh Hạo, lại hoàn toàn không có tự giác mà học sinh trong trường cần có, cứ như vậy nghênh ngang tiêu sái, ngay cả đi qua khu nhà giáo viên cũng không thèm cẩn thận lảng tránh một chút, bước thẳng đến sân thể dục.
68 Lúc thầy giáo chủ nhiệm trở về, cuộc chiến đã xong xuôi. Quần chúng vây xem bị đứa nhỏ đen động tác ngoan độc khiến cho choáng váng, trong đầu vẫn hiện ra bộ dáng của Lý Thịnh Đông sau khi bị chỉnh, né tránh chạy càng ngày càng xa, liếc cũng không dám liếc nhìn bên này một cái.
69 Lời nói của Bạch Bân rất trực tiếp, Đinh Hạo sợ tới mức không dám theo anh học Tiếng Anh nữa, lén lút tìm Trương Dương học bổ túc. Thành tích Tiếng Anh của Trương Dương không tồi, dạy cũng khá kiên nhẫn cẩn thận, phải giải thích nhiều lần vẫn không ngại phiền.
70 Sau khi thi cử xong xuôi, phải chờ một tuần mới có được kết quả, Đinh Hạo vừa thi xong liền chạy ngay về nhà bà Đinh. Căn nhà mới của bà Đinh được dọn dẹp gọn gàng vẫn thoải mái trước sau như một.
71 Đinh Hạo không hỏi thăm trường Đinh Húc muốn đến là trường nào, tuy nhiên vẫn xin Trương Dương ảnh chụp tốt nghiệp của ban bọn họ, muốn mấy ngày nữa đưa cho Lý Thịnh Đông.
72 Đinh Hạo tiễn Trương Dương ra về. Cảm xúc của Bạch Bân không cao lắm, nằm trên ghế salon khẽ nhắm hờ mắt lại như đang suy nghĩ chuyện gì. Đinh Hạo cảm thấy Bạch Bân như vậy thực không quen, hơn nữa liên tưởng tới việc Trương Dương vừa đi người này liền không nói gì lại càng thấy không thích hợp, mới vừa rồi còn nhìn nhau nói nói cười cười mà… Đinh Hạo cũng chỉ dám nói thầm trong bụng một chút, nếu cậu hỏi ra miệng thật chắc Bạch Bân sẽ trực tiếp đem cậu tử hình tại chỗ mất.
73 Bà Đinh không dự đoán được là Bạch Bân muốn tới ở lại lâu như vậy, nghe anh trình bày xong liền phải đi dọn dẹp căn phòng cách vách phòng Đinh Hạo cho anh dùng: “Bà còn tưởng rằng con tới chơi một hai ngày rồi đi luôn chứ, vốn muốn cho con cùng Đinh Hạo ở chung, nhưng trời bây giờ nóng lắm, tách ra ở cũng mát mẻ hơn một chút”.
74 Lý Thịnh Đông thực sự đã rủ Đinh Hạo đi chơi, nhưng tên kia không giữ chữ tín, nói ngày hôm sau gặp lại, ấy vậy mà mãi đến một tuần sau mới lò dò ngó mặt.
75 Lý Thịnh Đông câu được cá đầu tiên. Cần câu vừa động hắn liền ngồi dậy, mũ rơi trên mặt đất cũng không thèm quan tâm, một tay nắm cần câu một tay hung hăng xoa mặt, đến lúc mở to mắt lại lần nữa hoàn toàn không còn buồn ngủ.
76 Đinh Hạo biết được mình bị cây xương rồng đâm, sống chết cũng không chịu đến bệnh viện cởi quần cho người ta xem, cái này rất dọa người đấy… Ngươi nói thử xem trong sông có thể gặp được những cái gì, tại sao lại cố tình đụng phải cây xương rồng chứ?
Bạch Bân không còn cách nào khác, chỉ có thể đi mua một cái nhíp và ít cồn sát trùng về xử lý giúp Đinh Hạo.
77 Đinh Hạo cựa quậy chọn một tư thế thoải mái, ngẩng đầu lên nói chuyện cùng Bạch Bân, ngữ khí tức giận bất bình: “Đừng hỏi nữa, tổng cộng chỉ có ba câu, tôi cũng chẳng biết hắn phát điên cái gì!”
Tay Bạch Bân vẫn đặt trên lưng cậu, cúi đầu: “Ba câu gì?”
Đinh Hạo đếm trên đầu ngón tay cho anh tính: “Câu đầu tiên, hắn khá lo lắng hỏi tôi, nói là ‘nếu không cẩn thận thích con trai thì làm sao bây giờ?’ Tôi tưởng hắn tám chín phần mười là nhìn ra Đinh Húc là nam, liền an ủi nói không có gì, cùng lắm là thành, hai người con trai vẫn có thể cùng một chỗ.
78 Ở nhà nghỉ ngơi cả ngày hôm sau, mông Đinh Hạo đã tốt lên không ít, cái gai cuối cùng không nhổ ra kia không biết vì nguyên nhân gì mà không thấy nữa, dù sao cũng không bị nhiễm trùng, Bạch Bân nhéo nhéo mặt cậu, hỏi: “Còn đau không?”
Đinh Hạo lắc lắc đầu.
79 Bạch Bân ngạc nhiên, bình thường Bạch Lộ không phải là đứa nhỏ ham chơi, cho dù muốn ra ngoài, ba Bạch Lộ có thể đi theo liền đi, vô cùng cưng chiều, lần này tìm đến anh có lẽ là nơi người lớn không cho đi: “Đi đâu vậy?”
Bạch Lộ ánh mắt sáng ngời trông mong: “Anh, em muốn đến thành phố S, cô giáo đưa nhóm tập múa chúng em đi tham gia giải đấu ở thành phố S, nhưng phải có ba mẹ ký tên mới được đi.
80 Thành phố S là một nơi không tệ, địa điểm du lịch khá nhiều, bảo vệ sinh thái tốt, chỗ chợ trung tâm còn có một khu kiến trúc cổ, bên trong cây lá vờn quanh, cổ thụ che trời, tán cây cực lớn bao phủ xua tan cái nóng bức của thời tiết.