21 "Bệ hạ. . . "_ Tô Dư hoảng sợ trong chốc lát rồi đứng lên, đi đến giữa điện cúi người _" Không phải Chiết Chi. "
Lông mày hoàng đế chau lại. Chương Nhạc Phu Nhân nhìn nhạt Tô Dư hơi cười một tiếng:" Bản cung cũng cảm thấy một cung nữ như Chiết Chi, làm sao có thể hại Lục Nhuận Nghi được.
22 Tô Dư cất bước đi vào, hành lễ như thường lệ:" Bệ hạ thánh an. "
" Đứng lên đi. "_ Hoàng đế miễn lễ cho nàng. Tô Dư thế nhưng cũng không đi đến chỗ ghế phía trước ngồi xuống, chỉ đứng nhìn Lục Nhuận Nghi không nói.
23 Thân thể nhịn không được run một cái, sẽ không tin lầm hắn chứ? Hắn đột nhiên đối tốt với mình. . . chỉ vì muốn cho nàng nhìn xem Tô gia lại phạm phải tội lớn gì sao?
Nàng gắt gao theo dõi hắn, trong mắt tràn đầy không tín nhiệm cùng hối hận.
24 Đêm đó là lần đầu hoàng đế triệu Tô Dư đến Thành Thư điện thị tẩm. Tuy vài ngày trước hắn đã đến qua cung của nàng, nhưng lúc này vừa thay đổi vị trí, hoàng đế liền nhìn thấy trên mặt nàng đầy vẻ bất an, hắn lại vẫn như cũ không động nàng.
25 Tự định giá một chút, Sở Bật cảm thấy, mặc kệ việc này cần mình "bận rộn" bao nhiêu, nhiều lắm cũng chỉ liên lụy đến tính mạng của hắn; nhưng nếu hoàng đế trị mình tội này, chính là tru di cửu tộc.
26 Lục Nhuận Nghi bị ngăn lại liền thấy không cam lòng, nhất quyết đứng chờ ngoài điện. Lúc nghe bên trong truyền ra tiếng ho mãnh liệt liền cười lạnh một tiếng, hướng Từ U nói:" Từ đại nhân, hình như Tô Tiệp Dư thân thể không khoẻ, xin đại nhân để ta vào xem xét.
27 Chỉ muốn gặp người nhà? Trong lòng hoàng đế khẽ run, gật đầu đáp ứng:" Còn. . . . điều gì nữa không?"
Tô Dư trên mặt vui mừng, cười lắc đầu:" Thần thiếp không cần gì nữa.
28 Hạ Lan Tử Hành lạnh nhạt tĩnh tọa, tựa hồ bất động, rất ít khi ngẩng đầu nhìn sang. Cách chỗ hắn không xa có một thân ảnh đang run rẩy quỳ trên đất, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, giống như thời điểm mấy tháng trước hắn lần đầu nhìn thấy sau khi trọng sinh, lúc đó nàng cũng khủng hoảng như vậy.
29 Sau khi hoàng đế ly khai Đức Dung điện, Tô Dư liền vội vàng sai người đưa Chiết Chi đến trắc điện nghỉ ngơi, chính mình cũng đi theo. Tuy chưa đánh xong 40 gậy, nhưng Chiết Chi cũng bị thương không nhẹ.
30 Tô Dư vừa nghe thân thể liền run lên, đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của hắn, bất giác càng thêm sợ hãi. Khẽ cắn môi quỳ xuống, khẩu khí bình tĩnh:"Xin bệ hạ thứ tội.
31 Năm mới đến, mọi người tổ chức lễ lớn để mừng không khí lạnh lẽo của Cẩm Đô cuối cùng đã đón nhận một làn hơi ấm. Năm mới này đối với Tô Dư mà nói là hoàn toàn bất đồng so với năm xưa, hai năm trước mỗi khi đến ngày này nàng càng cảm thấy thê lương.
32 Tô Dư cảm thấy, Lục Nhuận Nghi này thật là dại dột hết sức. Kế này có thành hay không tạm thời không nhắc tới; cái chính ở đây là nàng ta thật sự cho rằng Chương Nhạc Phu Nhân và Sở Tu Viện sẽ quan tâm đến cái thai của nàng sao?
Trong hậu cung, việc người khác có thai chính là cản trở đường đi của mình.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Tiệp Dư không cần đa lễ.
34 Lúc ngự y đến cũng không đánh thức Tô Dư, chỉ đắp mạch, hỏi thăm cung nhân, mở chút thuốc an thần, rồi dặn dò Tô Dư phải nghỉ ngơi thật tốt. Lúc hoàng đế nghe bẩm báo sắc mặt vẫn như thường, gật đầu nói một tiếng "Đã biết" rồi cho ngự y lui ra.
35 Tô Dư bị hành động của hắn làm cho tối tăm đầu óc, trong lòng biết thân phận của mình không thể dự ngày đại triều mồng một Tết được. Nhưng lại lười nhiều lời, hơn nữa nàng cũng hơi có chút ý tứ vò đã mẻ lại sứt (*).
36 Nhìn ra sự tàn ác trong mắt hoàng đế, Tô Dư chỉ làm như không thấy, bàn tay trắng nõn cầm lấy ấm trà tự rót cho mình một ly, hoàn toàn không có ý tứ rót cho hoàng đế.
37
Ý chỉ của hoàng đế làm Nhàn Phi Nguyễn Nguyệt Lê có chút thấp thỏm, quản lý chuyện tuyển tú? Không được để hai vị Phu Nhân nhúng tay vào?
Kỳ thật đây cũng không phải việc quá khó, chỉ là chuyện lớn như vậy thì không thể có sơ hở được, nhưng nàng lại không có kinh nghiệm xử lý việc này.
38 Tô Dư nghe vậy liền cắn răng, đứng bất động ở trong điện, không biết hoàng đế muốn nói gì. Tầm mắt hoàng đế dừng ở trên khuôn mặt của nàng, cả hai người đều không có lấy nửa điểm ý cười.
39 Lục Nhuận Nghi lại một lần nữa đập bể đồ Tô Dư ban thưởng, Tô Dư chỉ lạnh giọng cười một tiếng, ra lệnh trượng trách các cung nhân của Tễ Nhan cung thêm 20 gậy, sau đó trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
40 Lúc thánh giá đi đến Khinh Lê cung, đã có vài phi tần ở đó trước. Trong phòng ngủ truyền đến tiếng thét thảm thiết của Lục Nhuận Nghi, khiến Tô Dư không hiểu sao cảm thấy căng thẳng trong lòng -- tình cảnh năm đó cũng không khác hôm nay là bao, tất cả dắng thiếp trong phủ Thái tử đều chờ ở ngoài cửa, nghe âm thanh thảm thiết của Sở thị truyền ra, cuối cùng nhận được tin đứa bé mất đi, nàng cũng từ lúc này mà nhận hết chán ghét.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100
Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 15