41 Đầm lầy Sương trắng nằm ở phía nam lưu vực sông Văn vùng biên giới phía tây bắc của Trung An quốc, được mệnh danh là đầm lầy lớn nhất ở Thương Khung. Đầm lầy Sương trắng là một khu hệ sinh thái rất tuyệt vời, động thực vật ở đây rất phong phú, đa dạng.
42 Những đồi gò khô ráo là nơi rất khó bắt gặp ở những vùng đầm lầy. Tuy vậy, trung tâm của đầm lầy Sương trắng lại chính là phong cảnh như vậy. Gò đất trống trải với cây bụi thấp mọc khắp nơi.
43 Rầm rầm rầm!
Từng tiếng rơi rớt vang lên, toàn bộ bọn người Nghiêm Thần khó nhọc nâng người dậy. Cũng may bên dưới động lót đầy cỏ khô và da lông thú, nếu không bọn họ trở thành cám hết rồi.
44 Thùy mị và dịu dàng, diễm lệ lại mang đầy ưu tư, đây mới chính là con người thật của ngươi đi? Đứng đối mặt với hắn, Nghiêm Thần thở dài. Trước đây cứ cảm thấy hắn cao khỏe hơn cô mà suốt ngày bám dính như keo làm Nghiêm Thần nhiều lúc khó chịu.
45 Chúng ta đã kiểm tra hết rồi, đại điện này chẳng có cạm bẫy nào cả. " Doãn Tuyết Dao trầm ngâm lên tiếng. Sau khi tụ hội lại, mọi người đều trao đổi quá trình đến được nơi đây.
46 "Được rồi, đừng khóc nữa. " Nghiêm Thần day day thái dương của mình chán nản lên tiếng.
"Nhưng ngay cả một viên dạ minh châu ta vẫn chưa lấy được. Ta muốn trở vào di tích! Ta muốn mấy thứ trang trí nạm ở trong đại sảnh! Diệu vương, giúp ta đi! Diệu vương, Diệu vương.
47 Nhìn đống đan dược trước mắt, Nghiêm Thần lắc đầu tỏ ý ăn không nổi nữa. Thấy vậy, Tiêu Thanh Hàn đành thở dài mà cất chúng lại vào lọ ngọc. Những đan dược này có thể giúp Thần nhi giữ vững được ý thức của mình, đồng thời ngăn chặn quá trình nhập ma đang dần hoàn thiện.
48 Bốn Thần Ấn đồng loạt xuất hiện phong tỏa không gian. Một trận pháp mang kí hiệu đôi cánh của Kỳ Nghi tộc xuất hiện. Thiên Túng đứng ở giữa, kết nối ma căn của Nghiêm Thần thông qua bản thân để mở lối đến Thánh trì của Kỳ Nghi tộc.
49 "Nếu ta gả cho một nữ nhân khác, ngươi sẽ thật tâm vui vẻ mà chúc phúc cho ta sao?"
"Hở?"
Nghiêm Thần nhăn nhó nhìn Nạp Lan Doanh Chính. Câu hỏi gì mà quái dị thế?
"Trả lời ta đi.
50 Vù! Vù! Vù!
Xoẹt!
Nhìn Nghiêm Thần và Vệ Tường Lâm biến mất trong trận pháp, ai ấy cũng đều mang một nỗi niềm riêng mà rời khỏi khu trung tâm đầm lầy Sương trắng.
51 "Doanh Doanh, đây là tiền công tháng này của con. " Trần thẩm đặt túi tiền vào tay Doanh Chính rồi xoa đầu hắn mà nói.
Nhận lấy túi tiền rồi mở ra xem, Doanh Chính có chút kinh ngạc.
52 Xoẹt!
Rầm! Rầm! Rầm!
"Khụ khụ. . . " Che miệng ho khan vài tiếng, Doanh Chính ngẩn đầu nhìn đám tử sĩ nằm la liệt ở xa. Khi xác định bọn chúng đều chết hết thì hắn mới loạng choạng đi đến chỗ phụ thân của mình.
53 "Hài tử, đã đến lúc ngươi trở lại nhân thế rồi. Sau này có yêu ai thì cứ tìm người nào hội tụ đủ khí chất và phẩm chất giống ta vậy nè, đảm bảo dù quá trình đau khổ nhưng trọn đời sẽ hạnh phúc.
54 Diệp Đình ngồi co người dưới một gốc cây, thân hình run lên từng đợt. Khó nhọc vươn tay vẽ một trận pháp nhỏ bằng năng lượng giữa không trung rồi đưa vào lồng ngực của mình, nàng thở ra hổn hển.
55 Giao ước đặt ra để bù đắp lại phần linh khí thiếu hụt của linh mạch sau những lần Lời chúc phúc buông xuống. Do đó, cứ cách trăm năm, các quốc gia ở Thương Khung lại tổ chức một cuộc so tài lớn để chọn ra những người xuất sắc nhất làm nhiệm vụ điều hòa linh mạch.
56
Kỳ Nghi tộc khắp nơi đều là linh khí. Ẩn mình trong từng vụ sương lạnh giá với những cơn gió thổi đến liên tục, nơi đây lúc nào cũng mang một vẻ đẹp thánh khiết đến mờ ảo.
57
Ầm! Ầm! Ầm!
"Đội của Bắc Chiến quốc thắng!"
"Hoan hô!!!"
Người vây xem hô hoán ngất trời, cổ động náo nhiệt vô cùng.
"A Dã, đi thôi. " Lý Chiến Ngân vỗ nhẹ vai của đệ đệ mình thấp giọng nói.
58
"Tiếp theo là vòng loại giữa đội của Tây Vệ quốc và đội của Băng vực!"
"Lên đi. " Nghiêm Thần khẽ cười rồi hướng mắt về lôi đài ý bảo Vệ Tường Lâm nên đi vào đội.
59
Quần ma loạn vũ, ngũ hành xung kích!"
Ớ??? Đây là chiêu gì thế? Mọi người đang quan sát đều ngớ người khi nghe Nghiêm Thần thốt lên nhưng rất nhanh sau đó họ đều hiểu được ý nghĩa của tuyệt chiêu này.
60
Chín năm trước.
Nam Hà quốc, Lục gia.
"Khụ khụ. . . " Lục Đan che miệng ho khan vài tiếng. Thân hình nhỏ nhắn có chút gầy yếu run lên.
Đứng bên cạnh, Lục Ngạc bưng chén thuốc đặt xuống bàn rồi thở dài.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 46