61 Vốn là ý định nhất thời nhưng một khi đã có ý tưởng, Tô Giản nhất thời nổi lên hứng thú, vốn đã không rảnh rỗi lập tức tiến công.
An Dĩ Trạch nhìn anh hưng phấn, liền không nói gì.
62 An Dĩ Trạch không nói gì thêm, trái tim lúc trước còn âm thầm kích động trong nháy mắt đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi.
Cậu nhóc ở đầu bên kia không lên tiếng, Tô Giản cũng đành nghẹn ngào im lặng, lại lần nữa nhặt tai nghe cho An Dĩ Trạch đeo vào.
63 Ngay từ đầu Tô Giản cho là mình nghe nhầm.
Vì vậy anh cười khan đáp: "Tiếng gió quá lớn, tôi nghe không rõ. . . "
Cho đến khi phát hiện vẻ mặt của An Dĩ Trạch hết sức nghiêm túc, không giống nói đùa, anh mới thật sự sợ hãi.
64 An Dĩ Trạch hồi lâu không lên tiếng.
Gió núi gào thét, mang đến từng trận lạnh lẽo sau cơn mưa. Hai người im lặng, trên núi trừ tiếng gió, hình như không còn âm thanh gì khác.
65 Nhìn bình luận không ngừng hiện lên, Tô Giản 囧: Dạo này, chút chuyện liên quan đến danh tiết của nam nữ, đàn ông và đàn ông ở cùng một chỗ có thể khiến mọi người hứng thú, cái không khí thần kỳ này là như nào!
Đang cảm thán, QQ đột nhiên nhảy ra một khung chat, Tô Giản nhìn một cái, không ngờ là Nhan Tử Vi gửi tới.
66 Tô Giản không nghĩ tới đột nhiên có tiết mục xen giữa này.
Cúp điện thoại, Tô Giản nói một chút chuyện trong nhà em gái Tô cho Nhan Tử Vi. Nhan Tử Vi nói: "Tiểu Giản, cậu không tính nói với gì chuyện cậu mất trí nhớ sao?"
Tô Giản do dự nói: "Hay là trước đó không nói đi, dù sao cô ấy.
67 Cũng may Tô Giản trừ uống hơi nhiều rượu gạo ra toàn bộ quá trình còn bình thường, lúc này An Dĩ Trạch mới thoáng yên tâm.
Cơm nước xong, hai vợ chồng lại ngồi trong phòng khách xem TV với hai vị trưởng bối.
68 An Dĩ Trạch cứng đờ, vẻ mặt thay đổi mấy lần, nhưng cuỗi cùng chỉ có thể than một tiếng, sau đó nâng mặt Tô Giản lên, cúi đầu hôn.
Động tác lần này của anh vô cùng dịu dàng, không có vội vàng như trước, động tác cũng lộ ra nhiều triền miên hơn.
69 Ở trong nhà em gái Tô hai ngày, chăm sóc tốt mẹ Tô và chú Lý, sau đó về nhà cùng An Dĩ Trạch.
Đối với việc lăn lộn trên giường với An Dĩ Trạch, dù Tô Giản tức đến hộc máu, nhưng sự thật là vậy, anh cũng không thể tránh được.
70 Hôm sau Tô Giản tỉnh lại, phát hiện mình ngủ trên giường, nhất thời có chút mơ hồ hôm qua mình trở lại giường thế nào. Có điều một giấc này của anh vô cùng thoải mái, cho nên lúc tỉnh lại cảm thấy tinh thần không tệ, lại nhìn ánh mặt trời bên ngoài thật tốt, không khỏi ôm chăn lăn trên giường hai vòng.
71 An Dĩ Trạch mở cửa, liếc mắt thấy Kỷ Nghiên nằm sấp trên ghế salon, mà trên bàn uống trà nhỏ trước ghế còn bảy đủ thứ rượu bia.
Nơi này là nơi anh từng ở qua, vì để thuận tiện cho Kỷ Nghiên, anh đã sớm làm một chìa khóa cho cô, mà sau đó, Kỷ Nghiên lại ở đây.
72 Quần áo lụa là, yến tiệc linh đình.
Kỷ Nghiên mặc một bộ lễ phục màu đen thanh lịch kéo tay Lý Minh Nghĩa, đi qua đám người trong bữa tiệc, dáng vẻ đoan trang, nụ cười tiêu chuẩn, cả người nhìn vừa dịu dàng lại vừa cao quý.
73 Ngay từ đầu Lục Thừa Hòa không có phòng bị, cho nên bị đánh cho không kịp trở tay, mà sau đó thấy rõ tình hình có đưa tay lên ngăn cản, bị ngã cũng đỡ chút chật vật.
74 Editor: Lin
Ngay từ đầu Lục Thừa Hòa không có phòng bị, cho nên bị đánh cho không kịp trở tay, mà sau đó thấy rõ tình hình có đưa tay lên ngăn cản, bị ngã cũng đỡ chút chật vật.
75 Editor: Lin
Tô Giản lén cho mình một like, thấy vẻ mặt chấn động của Lục Thừa Hòa, trong lòng vô cùng hài lòng. Có điều anh hanh chóng phát hiện phương hướng ánh mắt của Lục Thừa Hòa không đúng, anh nghiêng đầu nhìn theo ánh mắt của Lục Thừa Hòa, đột nhiên ngẩn người.
76 Cuộc sống sau đó, Lục Thừa Hòa cũng không xuất hiện lại, Tô Giản từ từ yên lòng.
Bất kể thế nào, được loại người này theo đuổi, anh cũng không muốn.
77 Cũng không biết có phải bị câu trả lời của An Dĩ Trạch dọa sợ không, hay là vì vết thương không thoải mái, tối hôm đó Tô Giản ngủ rất muộn. Sau đó anh nằm mơ.
78 Editor: Lin
Thời gian phẫu thuật cũng không lâu lắm, Tô Giản nhanh chóng được đẩy ra khỏi phòng giải phẫu, nằm trong phòng bệnh vip. Có điều thuốc gây mê mạnh mẽ trong người anh còn chưa tiêu hết, cả người còn có chút yếu ớt, trong miệng mơ màng hừ hừ cái gì đó.
79 Lý Phi Phi bị mấy cô thiên kim tiểu thư kéo qua một bên, Lục Thừa Hòa hơi thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt không khỏi lại quét một vòng trong đám người, có điều anh quét qua mấy vòng lại vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Tô Giản.
80 Cũng không biết có phải bị câu trả lời của An Dĩ Trạch dọa sợ không, hay là vì vết thương không thoải mái, tối hôm đó Tô Giản ngủ rất muộn.
Sau đó anh nằm mơ.