21 "Anh. . . . Tôi nên gọi anh là gì?" Phong Thiên Lam từ từ mở mắt nhìn ánh đèn đường, trong đấy là sự mờ mịt khó hiểu.
"Hào. . . Nếu không, gọi gì đó như cô muốn cũng được.
22 Khách sạn Lika.
Phong Thiên Lam được Lâm Kiến Hào cõng đến trước cửa khách sạn thì dừng lại. Cô đưa tay khẽ chạm vai anh, mở miệng toan nói gì đó thì anh đã tiến vào.
23 Dưới ánh nến mờ ảo của căn phòng tối. Từng tiếng thì thầm cũng trở nên cực vang vọng trong màn đêm yên tĩnh, đôi khi còn pha lẫn tiếng cười tà mị.
24 Một đường ôm lấy Phong Thiên Lam đang ngủ say về nhà, Lâm Kiến Hào đưa tay lấy điện thoại, đôi mắt dịu hòa nhìn cô gái đang tựa vào vai mình.
25 Từng bước tiến vào phòng chủ tịch, Lâm Kiến Hào đôi mắt vẫn là một mảnh thờ ơ lạnh nhạt. Nên nói là do anh làm việc quá sơ suất hay nên nói là mức độ thám thính mọi chuyện của cha anh quá hay đây?
Nở một nụ cười chế giễu nhạt nhẽo, Lâm Kiến Hào lẳng lặng nhìn cánh cửa gỗ trước mặt, đưa tay đẩy ra.
26 Ánh nắng nhàn nhạt tỏa qua khe cửa, từng tiếng lá cây xào xạc nhẹ nhàng vang lên.
Quấn người trong chiếc chăn mỏng manh, Phong Thiên Lam khẽ cựa quậy, cả người cô đau nhức khó chịu, tựa như bị người ta hung hăng giẫm đạp.
27 Trong phòng làm việc, Lâm Kiến Hào đôi mắt thẩn thờ nhìn ra cửa sổ, bất giác lại tựa như nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp đang mỉm cười nhìn anh.
28 "Sao lại bị họ đuổi bắt như vậy?" Lâm Kiến Hào tiếp tục rặng hỏi, Nhạc Nhạc lại một mực im lặng. Ánh mắt của Lâm Kiến Hào lại nhanh chóng sáng tỏ khi nhìn thấy số tiền đang được Nhạc Nhạc nắm trong tay.
29 "Không cần, chúng ta đi ngay bây giờ. Được không?" Từ cầu thang đi lên, Phong Thiên Lam liền vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Lâm Kiến Hào cùng bác sĩ, cô lo lắng nói.
30 Thấm thoát đã trải qua 9 năm. Lâm Kiến Hào cùng Phong Thiên Lam luôn định cư ở Mỹ bây giờ cũng phải trở lại Trung Quốc tham dự đầy tháng con trai thứ hai của Lâm Cẩn cùng Lưu Đình Đình.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88