41 CHƯƠNG 42 CHÚNG TÔI TRÈO QUA HÀNG RÀO nằm dưới một cây liễu rủ cành, tán cây và bóng cây phủ lên, che khuất chúng tôi. Sau đó Derek xếp tôi đứng bên trái anh, cách xa chiếc ô-tô ra.
42 CHƯƠNG 43 SAU VÀI PHÚT, Derek quay lại và không nói không rằng đưa tôi đến bức tường phía sau, ở đấy có một cửa sổ đã hỏng. Ắt là nó đã được đóng ván kín lại, nhưng giờ thì tấm ván ấy đang nằm trên sàn nhà.
43 CHƯƠNG 44 GẦN KHÚC QUANH TIẾP THEO, chúng tôi chia nhau tìm lối thoát. Cánh cửa đầu tiên tôi cố mở dẫn đến một căn phòng dài và hẹp toàn bàn làm việc.
44 CHƯƠNG 45 CHÚNG TÔI ĐỢI TRONG NHÀ KHO một giờ bốn mươi phút. “Họ bị bắt rồi,” tôi khẽ nói. Rae nhún vai. “Có lẽ không đâu. Biết đâu họ có cơ hội để cao chạy xa bay và đã tận dụng.
45 CHƯƠNG 46 VỪA NGÓ MỘT CÁI, DÌ LAUREN đã hốt hoảng. Tôi cần khâu ngay tức khắc. Dì tôi không có sẵn đồ cấp cứu ở nhà, và tôi cần được chăm sóc y tế đầy đủ.
46 CHƯƠNG 47 TÔI THỨC DẬY, HAI MẮT NHÌN CHẰM CHẰM VÀO tường. Tôi không thể tự lăn người và nhìn xung quanh. Thậm chí còn không buồn nhấc đầu lên khỏi gối.