Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trái Tim Mùa Hạ Chương 3

Chương trước: Chương 2



- Em đến chỉ nói với anh 1 chút chuyện rồi về ngay, em bận rồi . Em xin lỗi

- Ừ ừ , kô sao - Kha hơi buồn - em muốn nói gì với anh?

- Em... em ... Tuần sau em phải sang Mỹ

- Em đùa à? , qua đó làm gì? Anh chưa hề nghe em nói có người thân bên ấy!

Khi 2 người đang nói chuyện , Nga đang đi mua đồ ( ngang qua nhà Kha) , thì thấy 2 người nói chuyện , vì " hiếu kỳ " nên cô nàng đã lẽn lẽn đứng bên vách tường gần cổng nhà Kha.

- Em xin lỗi , em đã giấu anh. Em chỉ có thể trả lời với anh rằng , em về vì mẹ bảo em về gấp và thú thật , chuyện học chung lớp và chung trường với anh là đều là do em nói dối mẹ để đc học chung với anh ! Từ khi anh cứu mạng em tại bãi biển , em đã thích anh rồi! - Kha cảm thấy khó tin và kô ngờ...

- Cứu mạng em??

- Anh k nhớ sao ? cô gái ấy ...!

- Cô ấy là em sao ?? - Vy gật đầu - bất ngờ thật đấy ...!

- E ..e..m..em k muốn , em xin lỗi , em rất thích anh , nhưng e k thể k nghe lời mẹ . - Nói rồi Vy ôm chầm lấy Kha , đôi mắt đẫm lệ , làm ước cả vai Kha

- Tại sao lại như vậy... - Kha im lặng

- Ngày mai em sẽ đi chuyến bay đầu tiên ... - Vy xô Kha ra rồi lấy tay gạt nước mắt , chạy vội vã đến chiếc xe 4 chổ đậu bên đường , chiếc xe chạy và rồi từ từ xa dần rồi biến mất

Kha ở lại thẫn thờ , k tin những gì vừa xảy ra , hắn ngồi phịch xuống , gương mặt hờ hẫn

Nga đứng gần đó , khi nghe xong k khỏi ngạc nhiên ... ... ... ...

Sáng hôm sau tại sân bay :

- Nhanh lên đi , trời ạ , con nhỏ này , chậm như rùa , bộ hồi tối thức khuya lắm à ? - Nga kéo tay Phương

- Ừh! có chút chút ... - Phuơng

Họ cứ loay hoay giữa đám đông , bỏng Nga thoáng thấy dáng ngừoi giống Kha :

- Kha kìa.. nhanh lên... - Nga kéo tay Phương chạy như bay

- Từ từ , té mà... -

- Từ từ gì chứ , nhanh đi

- Hắn chia tay người yêu liên quan gì tui .

- K liên quan mà thức khuya vậy để làm gì...

- Tui...tui... học bài chứ bộ ...( giời , thật ra hôm nay là Chủ Nhật thì bài gì mà học )

-Thôi nhanh đi

Đến nơi Nga thấy Kha , thì người đâu mất biệt :

- Đâu rồi ...Tại bà đó ...- Nga giận lẫy

- Tui... Tui xin lỗi

Bỏng Nga và Phương nghe tiếng Kha , chợt quay sang :

- Vậy , bao giờ e trở lại... - Kha

- Em... em k biết nữa , nhưng em sẽ trở lại mà , nhưng chỉ là k biết bao giờ...

- Hay... em... em... ở lại đi , anh k muốn em đi , về chuyện mẹ em , em có thể nói với bác ấy đc mà...Anh tin ngừoi mẹ nào nghe đc lý do này thì cũng hiểu mà. - Kha

Phương chưa bao giờ thấy Kha yếu đuối như vậy ... Khác nhiều so với 1 thằng nhóc hay quạy phá và làm phách

- Em , em k thể , em sợ mẹ em ... sẽ k nghe

- Em chưa hỏi mà đúng kô ? Anh tin là ổn mà

- Em ... em k thể , em xin lỗi anh ...- Vy hôn vội lên đôi má của Kha rồi kéo Vali đi

- Vy...Vyy ...- Kha gào lên , rồi khụy xuống đất , đám đông đều đổ dồn con mắt về hướng Kha

Phương chạy đến ôm lấy Kha ( như che chở) , Nga chạy theo ...

Đám đông bắt đầu vay kín , Nga lên tiếng:

- K có gì đâu ạ , bạn của tôi chỉ bị thất tình thôi ạ , kô sao cả

Thế rồi đám đông cũng dần giải tán :

- AI BẢO TÔI THẤT TÌNH ???- Kha đúng dậy quát rồi xô Phương ra

- Kha à... - Phương

- Chứ biết nói sao hả , k phải thể à ? - Nga , rồi chạy đến đỡ Phương

- Các cô là đồ nhiều chuyện , sao tôi đi đâu cũng đi theo vậy hả ? - Kha , nói rồi hắn bỏ đi

- Chét tiệt , cái thằng này ... - Nga

- Đc rồi , cậu ta k cần mình thì thôi - Phương trách

Rồi 2 cô gái lặng đi ra , rồi gọi taxi về nhà , trên xe:

- ...- Nga k nói gì

- Hòi tối ,... - Phương ngưng nói xem Nga thế nào , rồi tiếp - ... Hà Vy điện thoại ìnhi ...

- SAO ? - Nga giật mình

- Ư ! mình cũng thấy lạ , rồi cô ấy nói mai cô ấy phải về Mỹ , cô ấy biết mình thích Kha nên nhờ mình chăm sóc Kha , vì cô ấy biết Kha thích cô ấy lắm , sẽ k chấp nhận đc , cô ấy nói k biết bao giờ sẽ trở lại Việt Nam nữa ...

- Cô ấy cũng tốt lắm chứ ?? Mình tưởng cô ta kêu căng lắm ? - Nga

- Cô ấy xinh đẹp và là 1 cô gái tốt... - Phương

- Ừ , xin lỗi... mình quên mất... cô ta là tình địch của cậu - Nga cười gượng

- Đâu có gì đâu , Kha vốn kô thích mình mà

Đến nhà Phương, xe dừng lại:

- Đến nhà rồi , tạm biệt - Phương

- Ừ ...

Rồi xe vút đi , lòng nó k khỏi thắp thõm chuyện vừa xảy ra. Trên xe , Nga ngồi suy nghĩ:

- Tội nghiệp Phưong , phải chịu dày vò thế ... cậu ấy vốn yếu đuối , k biết thế nào đây...

Kha khi về nhà , hắn cứ ở trong phòng suốt , và hắn đã nghĩ học luôn 1 tuần ...

Trở lại hiện tại . Khi bị Kha cho tát tay , Phương như mất hết sức sống , khi chuông reo báo vào lớp , Phương cứ lầm lầm lì lì ngồi đó suốt mà kô nói gì , nó đang suy nghĩ gì đó , Nga bước vào lớp , thấy Phương thế nó đi đến bảo( Nga vào trể nên k biết có chuyện) :

- Có chuyện gì hả ??

- Kô có , bình thường - Phương tươi cười

- Chứ sao im ru kô nói gì hết vậy

- Tại k thích nói

- Làm gì dữ dạ , hỏi chơi thôi mà.. - Nga nói xong vào lại chổ ngồi ( Nga ngồi sau Phương)

Tan học :

- Ê Phương , sao kô về đi - Nga

- Chút về , cô cho bài tập làm lun , mắc công về nhà quên hết

- Chăm chỉ quá nhĩ?? - Nga

- Nè , ở lại chung kô ? - Phương

- Ồ , mình rất tiết , mình rất muốn nhưng bụng của mình k cho phép , hihi - Nga chọc

- Hứ! đồ ham ăn , đi đi đi .

- Đi nha , đi thiệt đó ...

- ừ đi đi - Phương

Rồi Nga bước ra lớp rồi về , Phương ở lại làm nốt bài tập , nó cũng k muốn nghĩ ngợi nhiều về chuyện thằng Kha :

- Về trễ chút , mắc công về đúng giờ gặp thằng khìn đó , nhỡ nó kéo " băng đãng " đến đánh mình rùi seo ? - Phương nghĩ - Sẵn tiện ở lại làm bài , đỡ phải thức khuya làm .

5h30 ( học buổi chiều) Phương làm xong mớ bài tập , sẵn tranh thủ nhường lớp ấy anh chị lớp trên học buổi tối nữa , nó cất tập vỡ , tèn tèn bước ra lớp , đi xuống cầu thang ... Ra nhà xe lấy xe , vừa dắt xe ra gần cổng nó thấy bóng dáng ai đó , sao quen quen...

- o_o ...Có khi nào... là ... - Nó ớn lạnh - Kô phải xui xẻo vậy chứ ... - Nó bậm môi , rồi cố lờ đi như kô biết , dắt xe ra rồi chạy là xong ...

Vừa dắt ra , nó tưởng thoát nạn , định đạp xe thì:

- Khoang đã ... - Giọng của thằng Kha rõ mồn một

-... Hả...cái..cái..gì ?? - Nó quay mặt ra sau

- Sao hả ? định chùn à... - Kha nhìn nó với anh mắt mà nó cảm thấy khó hiểu , muốn kiếm chuyện ?? hay chọc ghẹo ??

- Ơ... chùn gì ... thì hết giờ học thì tui về nhà... chùn gì đâu ??

- Tan học đã 30 phút rồi , ở trong đó làm gì chứ ??

- Ờ ờ... làm bài

- Siêng dữ ...- Kha đi đến , lượn 1 vòng như kiểm tra , nhìn ánh mắt xét nét

-Nè... muốn gì hả , muốn gì thì nói đi ...- Phương đang ở tình cảnh nan giải . Thằng Kha thì như sư tử đói lượn quanh con nai con chuẩn bị đóp lấy miếng mồi

- Cô bảo , Vy đã nói chuyện với cô...

- À ... ừ

- Thế cô ấy nói gì ??

- Ơ... nói.. nói gì nhĩ ?? - Phương giả ngơ

- Tôi kô đùa đâu nhá...Nói đi

- Ơ...Vy..bảo.. ơ.tớ.. -

- Nói mau lên

- Cậu ấy nói... là nhờ tớ chăm sóc cậu - Nó cười - Hết rồi đó

- Chỉ thế thôi à? tôi đâu phải trẻ con , chăm sóc tôi chi? Hay còn gì khác đó

- Hết rồi tạm biệt - Nhân lúc thằng Kha đang miên mang suy nghĩ thì nó vọt , k lại có chuyện

- Chết tiệt ... - Kha - Cô ta biến thành ranh con hòi nào thế

Tối về nhà , khi ăn cơm xong nó chạy lên phòng điện thoại ngay cho Nga:

- Alo ... gì đấy cô nương ? - Nga bên đầu dây bắt máy

- Ờ , hòi chiều , thằng Kha ... - chưa nói hết

- Gì , sao lại nó

- Kô kô , nó nó hỏi mình là Vy đã nói gì với mình

- Sao cơ ? Sao hăn biết đc chuyện này

- Ờ ... tớ... - Nó ấp úng

- Lại nữa , bị " nấc cục " sao mà kô nói

- Chuyện ... dài dòng lắm - Phương

- Lại nói câu đó , mình coi phim Hàn Quốc , Trung Quốc , lúc nào cũng có câu đó ... - Nga . Rồi Phương kể lại chuyện hồi chiều từ lúc nó bước vào trường cho đến khi

- CÁI THẰNG CHẾT TIỆT - Nga quát , khi nghe xong Phương kể - Mà cậu rãnh quá , đi chen vào chuyện người ta chi cho bị nó ...

- Kô lẽ , thấy người ta bị oan mà ko chen vào

- Cậu là đồ hay lo chuyện bao đồng - Nga- MÀ sao nó ác thế ? dám tát cậu in 5 dấu tay

- Ủa sao cậu thấy ? - Phương

- Thấy gì?

- 5 dấu tay

- Ơ... thì tớ nghĩ vậy - Nga -(Đc rồi , mai tao sẽ tính sổ với mày , Kha à! dám đánh bạn tao ) - Nga nghĩ

- Thôi tớ cúp máy đây , hết xiền rùi ... - Phương nói xong cúp máy , còn Nga đang suy nghĩ gì đó " rất nham hiễm " , đến lúc Phương cúp máy nó vẫn k hay .

Sáng hôm sau , một chiếc xe oto 4 chỗ màu đen tuyền đậu trước cổng trường , Kha từ trong bước ra , sau đó chiếc xe chạy vụt mất hút , Kha bước vào trường , hôm nay trong hắn dễ thương hơn mọi khi . Kha đang đi thì bỏng:

- TỤI BAY NHÀO DZÔ ! - tiếng của 1 đứa con gái. K bít trời đất gì thì cả đám con gái nhào lại chổ Kha , đứa thì đấm đứa thì đá vào mặt Kha . Nó chưa bao giờ thấy thê thảm như thế này. Nó ko thể chóng lại gần 20 đứa nên ngậm ngùi chịu đòn. Khi đánh " đã tay" bọn con gái " rút lui" nhanh như khi đến. Thằng Kha ngồi dậy , nhìn thê thảm bít bao nhiu:

- KHỐN KIẾP ... THẰNG NÀO?? THẰNG NÀO ? - Nó tức tối , nhưng phải chịu thôi , nó đi vào lớp mà nhìn kô thể tả , 1 bên má bị bầm , mình mảy bầm dập :MatCuoi (8): :

- TRỜI ! ai đánh đại ca ra nông nỗi này vậy ? - 1 thằng trong lớp lên tiếng

- Tao đang phát điên đây , tao mà biết đứa nào là kẻ chủ mưu thì ...

- À! Mới nãy em mới thấy tui con gái lớp B đó , nó cứ nhao nhao thế nào ấy

- lớp B à?? - nó chợt nhớ ra hôm qua - có thấy con nhỏ tên Phương kô??

- Con nhỏ bị đại ca đánh hôm qua à??

- Ừ

- Hình như là kô

- Hm ...Tôi biết là cô mà... - Kha nghĩ

- Đại ca bít ai rồi à ?? Để tụi em trả thù cho anh

- Đc thôi ... ( Cô chết chắc rồi )

Vậy là Phương lại sắp gánh hậu quả do cô bạn Nga gây ra. Tan Trường :

- Cậu nhanh lên đi - Nga trách Phương , cô nàng đang sắp xếp tập vỡ

- Đc rồi xong rồi đi thôi.

Cả 2 cùng nhau đi ra nhà xe lấy xe vừa bước đến thì :

- Trời ? - cả 2 cô nàng đồng thanh , mắt tròn xoe nhìn

Kha và " đàn em " đang đứng đợi 2 cô nàng ở nhà xe

- Này cậu có đắc tội thì với thằng Kha kô vậy ?? - Phương nói xong khều Nga , mà mắt k rời nhìn chầm chầm thằng Kha

- NÀY! Làm gì mà lâu thể , bít tui đợi nãy giờ kô ? - Kha tiến tới , Phương và Nga kô bít hắn đang nói ai

- Đc tụi bay... - Kha nói xong ra hiệu cho bọn đàn em , miệng cười bí hiểm

Bọn đàn em 3 thằng thì nhào lại Nga , cô nàng ta toáng lên :

- Ê tụi bay chơi kì , chơi đánh hội đồng . Có giỏi thì 1 chọi 1 sáp lá cà nè... - Nga bị 2 thằng nhóc khiêng tay 2 bên , 1 thằng thì cầm 2 cái chân , khiên nó đi chỗ khác cho Kha dễ " làm việc "

- Ê kô đc hại PHương , có gì đánh tao nè , tao là kẻ bay ra chuyện đó , k liên quan tới Phương - Nga ị lũ nhóc khiêng đi mà vẫn k thôi giải thích

- ( Sao ?? là Nga sao ?? k phải cô ta à?? ) - Kha nghe Nga nói mới biết , nhưng lỡ bày trận rồi lại rút lui => nhục như con trùng trục

- Đc rồi cô em , đi thôi ... - Kha nói rồi cặp vai Phương

- Anh .. anh định làm gì tôi hả ??

- K có gì đâu

- Xe.. xe... xe... của tui

- Yên tâm bọn nó lo hết( bọn đàn e Kha ý) - Nếu cô còn định giở trò , coi chừng cô bạn của cô đấy

Phương đành cắn răng chịu , nhưng nếu hắn mà " làm gì " quá , thì nó sẽ liều mạng với hắn

- Tại sao...sao anh lại..

- Sao hả?? bắt cóc cô à?

- ...

- Hỏi cô bạn yêu dấu của cô đấy - Nói xong cũng lúc vừa ra khỏi cổng trường , trước mặt Kha và Phương là chiếc xe oto màu đen 4 chỗ ngồi , Kha đưa Phương đi tới , rồi mở cửa xe ra , ra hiệu cho Phương vào trong ngồi .

Phương còn lưỡng lự

- Nếu cô kô nghe tôi , thì cô bạn của cô sẽ k ổn rồi...- Kha dọa

- Đc rồi , vào thì vào - Phương bước vào xe , rồi Kha đóng cửa lại , qua bên kia mở cửa ngồi kế Phương , ông tài xế riêng của Kha thấy thế bảo:

- Ai vậy cậu chủ ?

- Bạn của tôi

- À... hiểu rồi - Ông tài xế cười

- Ơ bác đừng hiểu lầm.. - Phương la lên. Rồi ông tài xế bắt đầu cho xe chạy:

- Đi đâu đây cậu chủ ?

- à , bác cứ chạy vòng vòng xung quanh thành phố đi

- Ơ chi vậy ? -Phương

- Cô ko thích hóng gió à ? - Rồi Kha bật kéo cửa kiếng của oto xuống , gió phả vào mát rượi

- ( Anh ta sao hôm nay quái đảng thế nhĩ ? ) - PHương thầm nghĩ

- Đc rồi , chắc cô rất muốn biết cô bạn của cô làm gì tôi phải kô ?

- Ơ Ờ ... - Phương gật gật

- Nhìn mặt tôi nè , chính cô ta đã kéo " băng " đến đánh tôi thế đấy ? - Kha chỉ lên vết bầm hồi sáng

- Sao cơ?? - Phương nhìn lên mặt Kha , giờ mới để ý , nó bắt đầu k nhịn đc cười , Kha đỏ mặt quát lại

- IM ! Làm gì mà cười hả ?? Con gái là lũ rắc rối - Kha. 2 người cứ như thế ngồi im 1 hồi khoang 10 phút thì :

- Nè , chuyện của Hà Vy... - Kha vừa nhắc đến , Phương giật mình - Làm gì mà giật mình thế hả

- Kô có gì... MÀ chuyện gì , tôi nói hết rồi mà , cô ý chỉ nói là cô ý bít tôi thích anh nên nhờ tôi chăm sóc anh , sợ anh k chấp nhận đc sẽ làm chuyện "quẩn trí "

- Sao cơ? Làm chuyện quẩn trí à??

- Ơ mà với lại tui k có thích anh , chỉ là có người... - Phương vừa nói thì

- Khoang đã ! cái này tui biết , nhưng cô đang nói dối

- Sao cơ? nói dối ? Tôi kô có viết , hỏi Nga ý , chữ trong đó k phải của tôi

- Tôi biết đó k phải cô viết nhưng từ lúc mà tôi vào lớp tìm cô hỏi rõ , tôi đã đọc đc trong ánh mắt cô sự bối rối khi trả lời câu hỏi của tôi

- ... - Phương im lặng 1 hồi thì tìm cớ lãng sang chuyện khác - Ơ kô phải anh và Vy liên lạc với nhau sao mà lại hỏi tôi?

- Liên lạc ư ?? kô hề , đã hơn 1 năm rồi ( à khoang đã cái này Tác giải xin giải thích , từ lúc ở sân bay , đến giờ là hơn 1 năm , lúc đó tui quên thêm )

- Sao lại như thế chứ ?? Hay cô ấy bận quá

- Bận ?? bận gì mà ko dành 1 chút thời gian điện thoại qua cho tôi chứ ? Cho dù là 5 hay 10 phút

Đang nói chuyện bỏng : " RENG ! RENG ! " điện thoại của Phương reo lên , một số rất lạ từ nước ngoài , nó thoáng nghĩ là Vy kô chừng :

- Alo ? - Phương - Sao ?? Sao nhanh vậy ? Bộ có chuyện gì à , sao về sớm thế ?? Thật sao ? Đc rồi . Mai à ? Đc rồi , nhớ mà , ok tạm biệt.

- AI thế ? - Kha

- Ơ..kô có gì

- Kô có gì mà nói lâu thế

Loading...

Xem tiếp: Chương 4

Loading...