Trái Tim Lạnh Giá Chương 3 : Người Bạn
Chương trước: Chương 2 : Sự Thật
Sau bữa ăn , Phương biến mất tăm ...
>>
<>
<>- Xin chào Lâm tiểu thư , xin hỏi cô tìm ai ?_ Quản lí của Nó từ xa bước tới
<>
<>- À , ờ , tôi muốn tìm Linda_ Phương
<>
<>- Sao ạ ? Tìm .... tìm Nhị tiểu thư sao ? _ Quản lí
<>
<>- Bộ có chuyện gì sao ?_ Phương
<>
<>- Dạ ... không ... chỉ hơi ngạc nhiên thôi . Vì chưa bao giờ có ai đến tìm nhị tiểu thư cả _ Quản lí nói rồi bấm nút cửa tự động mở ra . Phương bước vào trong , cánh cửa liền khép lại , Phương nhìn mà mê mẩn với không gian rộng rãi trong phòng , rất sang trọng ... Gam màu trong phòng chỉ toàn là màu xanh biển , trắng và có thêm hoạ tiết là hình bông tuyết như biến nơi này thành 1 vùng băng giá . Nó đang ngồi trên sopha , tai đeo phone , mắt nhắm nghiền , Phương bước tới gần ...
<>
<>- Chào bạn , mình là Phương , chúng ta làm quen được chứ ?_ Phương
<>
<>- ....._ Nó , mắt vẫn nhắm nghiền
<>
<>- Bạn tên gì ?
<>
<>- ...._ Nó
<>
<>- Bạn không muốn nói chuyện với tớ à ?_ Phương
<>
<>- Hàn Tiểu Băng _ Nó
<>
<>- Tên đẹp nhỉ , cứ gọi mình là Elena hay Phương cũng được_ Phương
<>
<>- ...._ Nó
<>
<>- Tụi mình làm bạn nhé ?_ Phương
<>
<>- Why ?_ Nó
<>
<>- Vì tớ cảm thấy cậu rất thân thiện , tớ rất muốn được làm bạn với cậu _ Phương
<>
<>- Tuỳ cậu _ Nó
<>
<>Đây là người bạn đầu tiên Nó chấp nhận . Tuy trái tim nó lạnh nhưng suy nghĩ và tâm hồn của Nó rất sâu xa , đối với Nó , 1 người bạn thân là rất quan trọng . Nó cũng muốn có bạn lắm nhưng chẳng thể biểu lộ ra ngoài , lý trí con tim không cho phép.
<>
<>< cốc="" ...="" cốc="">>>
<>
<>- Thưa tiểu thư, ông chủ cho gọi 2 người ạ _ Quản lí
<>
<>- Bây giờ ư ? , được thôi _ Phương . Nó & Phương đi đến gặp bố nó , cả 2 chưa nói chuyện được gì.
<>
<>< cạch="">>>
<>Nó vừa mở cửa ra thì thấy anh Nó , Như , Hắn và bố Nó đang ngồi đợi Nó. Nó đi vào , Phương rảo bước theo sau . Minh và bố Nó cũng hơi ngạc nhiên khi thấy Nó & Phương đi cùng .
<>
<>- Xin chào bác ạ_ Phương lễ phép
<>
<>- ...._ Nó nhìn bố Nó
<>
<>- * chát * phân biệt đối xử _ Như kích động chuyện nãy nên lại tát Nó . Minh và bố Nó nhìn Như & Nó khẽ nhíu mày . Hắn chỉ ngồi im xem tuồng hay còn Phương thì tức tối thay Nó , trợn mắt nhìn Như .
<>
<>- * Xoạt * đối xử thế này à ?_ Nó nói nhỏ nhẹ
<>
<>Hơi bất ngờ , chỉ trong 1p tóc của Như từ dài chuyển thành ngắn . Phương hơi bất ngờ về hành động của Nó , Phương há hốc mồm nhìn Nó đầy sự ngưỡng mộ
<>
<>- Chị ... chị _ Như tức đến nói không nên lời
<>
<>- Haha , đáng đời cho thứ kiếm chuyện _ Phương cười
<>Như định giơ tay đánh Phương nhưng chưa gì thì tay Như đã bị chặn bởi cánh tay khác ... là Nó . Ai cũng sững người trước hành động của Nó
<>
<>- Muốn thành Nicô hả ?_ Nó nhìn Như nhỏ nhẹ nói
<>Như sợ hãi buông tay xuống . Vì chuyện lúc nãy khiến Như hơi kích động nên có hành động không mấy vui
<>
<>- Tiểu Như về chỗ ngồi _ Bố Nó rít lên , Như quay về chỗ
<>
<>- Thục Phương , cháu và Minh Khang ở đây cảm thấy thế nào ?_ Bố nó
<>
<>- Rất vui thưa bác _ Phương
<>
<>- Nếu vui , cháu có thể ở lại đây , bố mẹ cháu có việc đã đi Australia rồi , nên gửi 2 cháu lại đây _ Bố Nó
<>
<>- Dạ , nếu bác không phiền thì cháu và anh hai xin được ở lại cùng mọi người ạ _ Phương
<>
<>- Cho người mua thêm mỗi thứ trong phòng Băng thêm 1 cái , Phương sẽ ở chung với Băng _ Nó
<>
<>******************
Xem tiếp: Chương 4 : Xin Lỗi