21 Sáng hôm sau Hazel thức dậy sớm. Nàng không thể ngủ được, và nàng nghĩ nàng sẽ xuống thung lũng hái nấm mùa xuân.
Nàng rón rén ra khỏi nhà, vẫn còn vắng lặng tịnh không một tiếng động ngoài tiếng ngáy của bà Marston, tiếng ngáy không thật to nhưng có thể nghe thấy từ mọi ngóc ngách.
22 Hazel đang hái hoa việt quất. Nàng mút mật ngọt từ mỗi bông hoa như một con ong. Hoa bung nở như những bông tulip đỏ mọng nho nhỏ bị treo ngược vô cùng kỳ diệu và thắm sắc.
23 Hazel chạy xuyên màn sương về nhà, nhanh như một con thỏ. Bà Marston, đang chuyện trò với một ngọn lửa nhỏ và một cuốn Kinh Thánh to, nhìn qua cặp kính khi Hazel bước vào, và nói:
“Thay tất ra đi.
24 Vào sáng sớm của ngày trước ngày Hạ chí, Hazel đi lang thang trên những sườn đồi. Ở đó bầy cừu trong nắng sớm trông vàng rực như trong sách Phác âm, tha thẩn ăn trên những vạt cỏ ướt nhợt nhạt trông tựa như làn khói mỏng.
25 Vào chiều tối ngày Chủ nhật, như thường lệ, quả chuông nhỏ bắt đầu ngân lên những tiếng rầu rĩ trong màn sương mỏng tựa như một bông hoa hồng dại nhợt nhạt.
26 Ấp Undern đang ở trong tâm trạng tháng Sáu của nó. Hoa cẩm chướng nổi bật trên những hàng rào phân định ranh giới, và những bụi hồng bạch vươn cao cánh tay của mình lên phía trên cánh cổng.
27 Sáng sớm hôm sau Vessons đi gọi lũ bò cái tập trung lại để vắt sữa. Lão đu người trên cánh cổng phủ đầy địa y với vẻ trầm ngâm.
Mọi sắc màu đều rực rỡ đến nỗi chúng trở nên kệch cỡm và gây sửng sốt.
28 Đó là ngày thứ Sáu sau khi Hazel đến, và Reddin phải đi đến một hội chợ giới thiệu ngựa mặc dù gã không muốn đi chút nào. Gã khá ngạc nhiên trước cảm giác buồn vì phải xa Hazel.
29 Vào ngày Chủ nhật Vesons biến quyết tâm của mình - đến Núi Nhỏ và tiết lộ hành tung của Hazel - thành hành động. Nếu lão đợi thêm một thời gian nữa, thì chắc chắn những lời đồn đại sẽ làm việc đó thay lão.
30 Bầy thỏ rừng thoáng hiện ra trong ánh đèn nhập nhoạng trong khi con ngựa chạy nước kiệu dọc đường đồi gập ghềnh. Hazel buộc chiếc khăn tay của nàng quanh đầu Edward.
31 Edward không nhận thấy quan hệ căng thẳng giữa bà Marston và Hazel. Chàng cho rằng những nghi ngờ của mẹ chàng đã dịu đi trước sự ngay thật của Hazel.
32 Sáng nào Hazel cũng ngắm những bụi cây vân anh với những bông hoa màu đỏ nhỏ xinh, những đài hoa tím sẫm và nhuỵ hoa đỏ thắm đu đưa trong sự buông thả quyến rũ.
33 Đó là một đêm giông tố dữ dội. Undern rung chuyển và rên rỉ; những ống khói tắt lửa gầm lên, còn những cánh cửa dẫn vào hành lang không có người đi lại thì đập thình thịch liên tục khiến ngôi nhà như thể có người ở khắp các phòng.
34 Edward đi xuống cầu thang, cảm thấy niềm vui và sức trẻ dâng trào trong lòng khi nhìn thấy nàng, đến nỗi chàng cứ ngẩn người ra, đứng yên đó để rồi nhớ ra rằng niềm vui và sức trẻ không dành cho chàng, rằng tình yêu duy nhất của chàng đã tự nguyện đến với người đàn ông khác, và giờ đây trước mặt chàng chỉ là một kẻ bơ vơ khốn khổ đến cậy nhờ lòng thương hại.
35 Martha gặp họ ở bậc cửa, vừa khóc, vừa nấc, vừa như hoá điên.
“Sao thế Martha!” Edward nhìn cô ta trong kinh ngạc. Thường thì chính những nhân vật phụ, không phải nhân vật chính, lại cất cao tiếng khóc than trong cảnh bi kịch, “Sao thế Martha, cô vừa mới mất người thân ư?”
Chàng biết rõ về mất mát đó.
36 Sáng hôm sau Hazel dõi mắt nhìn ra ngoài thế giới thù địch và lạnh giá. Gió đã đi theo các hướng mùa đông của nó, thổi dữ dội từ trên đỉnh núi xuống ngôi nhà của mục sư và ầm ầm kéo vào rừng.