Chương trước: Chương 96: Chị Yêu, Em Chờ Chị Ly Hôn
1. Chương 1: Tổng Thống Truy Nã Cả Nước
2. Chương 2: Người Phụ Nữ, Nhớ Kĩ Tư Vị Vừa Rồi
3. Chương 3: Cá Sấu Tiên Sinh, Đừng Ăn Tôi
4. Chương 4: Cái Gì Đều Nguyện Ý
5. Chương 5: Nam - Có Thể Chứ
6. Chương 6: Dám Trốn Sao, Đòi Mạng Cô
7. Chương 7: Muốn Ăn, Phải Nịnh Tôi
8. Chương 8: Tôi Không Thích, Người Khác Nịnh Nọt
9. Chương 9: Tôi Sai Rồi
10. Chương 10: Chương 10: Ngoan Ngoãn Chờ Tôi Trở Lại
11. Chương 11: Nhất Định Sẽ Không Chạy (có Quỷ Mới Không Chạy)
12. Chương 12: Chạy Thoát
13. Chương 13: Em Muốn Con Bé
14. Chương 14: Cút Ra Đây Cho Tôi
15. Chương 15: Ôm Đủ Chưa
16. Chương 16: Đánh Chết Không Đi Ra
17. Chương 17: Con Trai, Đối Với Người Phụ Nữ Của Ba Lễ Phép Chút
18. Chương 18: Nịnh Nọt Tôi, Cưới Cô! ! 1
19. Chương 19: Nịnh Nọt Anh, Cưới Cô! ! 2
20. Chương 20: Bị Chính Mình Khóc Đến Đần Độn Rồi
21. Chương 21: Tôi Rất Già? ?
22. Chương 22: Đừng Nói Chuyện, Chuyên Tâm Hôn
23. Chương 23: Chôn Cô, Tốn Tiền
24. Chương 24: Sẽ Không Hôn! !
25. Chương 25: Ngươi Ưa Thích Dạng Này, Nương Nương Khang
26. Chương 26: Cho Cô Hai Lựa Chọn
27. Chương 27: Chó Ngao Tây Tạng Đại Nhân Kiêu Ngạo
28. Chương 28: Gọi Không Sai
29. Chương 29: Thân Ái, Tổng Thống Đại Nhân
30. Chương 30: Van Cầu Ngài, Đừng Có Giết Tôi
31. Chương 31: Tiếp Xúc Vật Gây Thương Tâm
32. Chương 32: Thời Tiết Thay Đổi Rồi
33. Chương 33: Nịnh Nọt Tổng Thống Đại Nhân
34. Chương 34: Rất Hoan Nghênh
35. Chương 35: Khí Trời Khô Nóng, Ngài Chớ Nổi Giận
36. Chương 36: Tổng Thống Kiêu Ngạo Quan Tâm
37. Chương 37: Đẩy Ra Vẫn Là Đẩy Ra!
38. Chương 38: Tôi Chưa Có Đánh Răng
39. Chương 39: Đồ Phá Hoại, Bị Chơi Xỏ
40. Chương 40: Các Người Có Thể Cút
41. Chương 41: Mang Tới Đây
42. Chương 42: Tiểu Yêu Tinh Phiền Toái
43. Chương 43: Ngớ Ngẩn Trong Tình Yêu
44. Chương 44: Bác Sĩ Tống Can Đảm Không Sợ Chết
45. Chương 45: Một Lời Hứa Hẹn
46. Chương 46: Dựa Vào Cô Là Vị Hôn Thê Của Tôi
47. Chương 47: Tôi Sẽ Không - Phản Kháng
48. Chương 48: Không Cho Phépyêu
49. Chương 49: Kiên Định Lập Trường
50. Chương 50: Chạy Trốn Tới Nơi 'anh' Đó
51. Chương 51: Mập Mờ Không Rõ - Tránh Né
52. Chương 52: Chuẩn Bị Trốn
53. Chương 53: Anh Đẹp Trai Không
54. Chương 54: Tổng Thống Ăn Dấm
55. Chương 55: Tổng Thống Đại Nhân - Ghen Tuông Nồng Đậm
56. Chương 56: Không Cách Nào Khống Chế Nhịp Tim Đập
57. Chương 57: Chạy Trốn, Vĩnh Viễn Không Thôi
58. Chương 58: Kế Hoạch A Chạy Trốn
59. Chương 59: Ngoan, Khi Khác Tùy Hứng
60. Chương 60: Người Phụ Nữ Của Tôi, Không Cần Tự Ti
61. Chương 61: Trải Nghiệm Cảm Giác
62. Chương 62: Sự Khác Nhau Lớn Như Một Hệ Ngân Hà
63. Chương 63: Vì Mục Tiêu, Xoát Hạn Cuối
64. Chương 64: Nâng Lên Chương Trình Hội Nghị - Sinh Con
65. Chương 65: Tổng Thống Nhà Chúng Ta
66. Chương 66: Oanh Oanh Liệt Liệt Đấu Giá
67. Chương 67: Yêu Là Im Lặng Kiên Nhẫn Chờ Đợi
68. Chương 68: Lừa Dối Càng Thêm Yêu
69. Chương 69: Party Sôi Động - Bắt Đầu
70. Chương 70: Người Phụ Nữ, Cô Xong Đời
71. Chương 71: Tổng Thống Đại Nhân Giận Rất Đáng Sợ
72. Chương 72: Hận Ý
73. Chương 73: Cận Tư Hàn, Tôi Hận Anh
74. Chương 74: Vì Rời Đi, Tôi Nguyện Ý
75. Chương 75: Điên Cuồng Muốn Cắn Chết Anh
76. Chương 76: Nụ Cười Tái Nhợt
77. Chương 77: Tổng Thống Tiên Sinh, Không Thể
78. Chương 78: Vì Cô, Tôi Nguyện Ý
79. Chương 79: Ngài Đối Với Tôi Có Ý Kiến Sao?
80. Chương 80: Gia Quy Đầu Tiên Của Tổng Thống Quản Gia Lo Lắng Nhìn Cả Khuôn Mặt Tổng Thống Tiên Sinh
81. Chương 81: Vẩy Muội Tiểu Nam Thần
82. Chương 82: Cô Có Thể Gọi Tôi Là Chồng
83. Chương 83: Tỷ Tỷ Lão Bà
84. Chương 84: Ba Quy Tắc Cưa Gái
85. Chương 85: Cậu, Đại Sự Không Xong
86. Chương 86: Tiểu ** Bên Trên Là Cái Gì
87. Chương 87: Dì Cả Là Ai
88. Chương 88: Bị Chơi Điên Rồi
89. Chương 89: Cung Lạnh Là Sao
90. Chương 90: Bất Luận Việc Nhỏ Gì Của Cô Đều Là Đại Sự Hàng Đầu
91. Chương 91: Vạn Kiếp Bất Phục, Tôi Nhận
92. Chương 92: Tổng Thống Đại Nhân, Tôi Thích Anh
93. Chương 93: Tổng Thống Đại Nhân, Xin Anh Buông Tay
94. Chương 94: Cô Gái, Nên Đổi Giọng
95. Chương 95: Cút...
96. Chương 96: Chị Yêu, Em Chờ Chị Ly Hôn
97. Chương 97: Vì Yêu Ăn Diện
98. Chương 98: Dám Nhìn, Đi Rửa Mắt
99. Chương 99: Ghen Tuông Đại Phát, Chúa Kiêu Ngạo
100. Chương 100: Chị Yêu, Chúng Ta Chạy Trốn Đi
Một đường đỡ cô đến trước của phòng, An Chỉ Manh vươn tay.
"Không được nhúc nhích!" Kha Trạch Vũ nhanh chóng tiến lên."Chị yêu, chuyện như vậy hẳn là để cho đàn ông tới làm."
Tay nhỏ nhẹ nhàng mở cửa, thân sĩ nghiêng người 45 độ. "Công chúa điện hạ, mời vào phòng."
An Chỉ Manh có khoảng khắc thất thần, nếu như trước mắt không phải đứa trẻ tám tuổi, cô thật xúc động muốn gả cho bé.
Cười cười, đi vào trong nhà.
Thấy bé càng bận tíu tít, cẩn thận đem ghế sô pha vuốt lên, mới để cho mình ngồi xuống.
Nhìn thấy đứa trẻ tám tuổi trước mắt, đến khi trưởng thành khẳng định gây tai họa cho không ít thiếu nữ.
" công chúa của tôi, cô còn cần kỵ sĩ làm những gì sao?" gương mặt trẻ con non nớt, thật sự nói xong.
An Chỉ Manh lại muốn cười."Không cần, cám ơn em, kỵ sĩ của tôi."
"Vậy em xin được cáo lui trước, nếu cần tùy thời gọi em, em sẽ chạy đến ngay lập tức."
"Ừm ừm!" Thấy bé lui ra ngoài cửa, cửa lại hé ra một khe nhỏ.
đầu nhỏ kẹp ở trong khe cửa, mắt to trong suốt vô tội nhìn cô."Chị yêu, chị nhất định phải nói cho cậu nha! Để cậu đông kết thẻ của em!"
"được!" Hé miệng cười khẽ.
Đạt được đáp án mong muốn, bé mới nhảy nhót rời đi.
Nghe ngoài cửa tiếng bước chân vui mừng rời đi, tâm tình của cô cũng phấn khởi lên.
Cô muốn đính hôn, vẫn là người đàn ông tuấn mỹ phi phàm như vậy. Nghĩ đến anh dung nhan tuấn mỹ yêu nghiệt, liền nổi lên hoa si.
cơ bụng rắn chắc tám khối hữu lực, da thịt màu mật ong, đường cong khêu gợi.
cánh tay mạnh mẽ, lồng ngực rắn chắc...
Càng nghĩ đôi má nóng bừng: " thật rất đẹp trai rất đẹp trai! Đẹp trai để cho cô cảm giác mình đang nằm mơ."
Một đêm này, cô ngủ rất ngon, khóe miệng hé nụ cười ngọt ngào.
Sáng sớm hôm sau, 5 giờ liền tỉnh lại.
Nhanh chóng tắm rửa cố ý mặc váy màu hồng phấn dài phủ bờ mông, chọn giày cao gót màu hồng.
mái tóc chải năm năm, cũng bàn ngắm đứng lên.
Còn cố ý đánh mascara, lông mi dài càng trở nên cong lên, giống như búp bê.
thoa son môi màu hồng nhạt, cả người càng tinh xảo, có khí sắc.
Cổ cố ý mang dây chuyền kim cương hồng, lần trước, cô vẫn giữ lại mấy bộ cho mình mặc.
Từ cách ăn mặc, trong nháy mắt cả người trở nên mềm mại, thục nữ.
Chăm chút cách ăn mặc xong lúc này mới vui vẻ nện bước đi xuống lâu."Chú Quản gia, sớm."
Quản gia nhìn thấy An tiểu thư rực rỡ hẳn lên, có một chút thất thần.
An tiểu thư không trang điểm, rõ ràng tự nhiên để cho người ta nhìn rất dễ chịu.
Không nghĩ tới bộ trang phục, làm cả người đậm khí chất, tinh xảo, thanh lịch như thế.
"An tiểu thư sớm! hôm nay cô dậy sớm như vậy, ngủ không được sao?"
"hôm nay cháu muốn đưa điểm tâm cho anh." Khóe miệng ngậm lấy ý cười nhợt nhạt, đi xuống thang lầu, tự động đi đến đại sảnh."Chú Quản gia, điểm tâm còn phải đợi bao lâu."
"Đã xong rồi." Tổng thống thức dậy đúng sáu giờ rưỡi, bảy giờ nhất định phải ăn điểm tâm.
Hiện tại năm giờ rưỡi, lái xe một giờ vừa kịp."An tiểu thư, ăn rồi đưa đi, hay là..."
"đóng gói phần của cháu, làm phiền chú Quản gia rồi." Nghĩ đến lần đầu tiên ăn bữa sáng với người yêu, gương mặt không khỏi ửng hồng.
Xem tiếp: Chương 98: Dám Nhìn, Đi Rửa Mắt