21 Hy Mộc. . .
Hy Mộc. . . . .
Em tỉnh lại. . . .
HY MỘC. . .
Trong cơn mơ màng, Hy Mộc nghe tiếng anh đau khổ gọi tên mình. Theo bản năng cô yếu ớt đặt tay lên bụng, dòng nước nóng hổi tuôn ra từ khóe mắt.
22 Vương Khiêm ti hí đôi mắt lại, dường như ánh đèn làm mờ đi mọi thứ. Anh ngồi phịch xuống sofa nhung màu đỏ rượu, chân bắt chéo thong dong.
4 dáng người anh tuấn bước lên khu VIP, từng cử động đều khiến mọi cô gái xung quanh che miệng mà ngưỡng mộ.
23 - Ngươi. . . . . ngươi là. . . . .
- Là người ngươi nên quỳ xuống xin ta cho một giây nữa để sống.
Anh lạnh lùng, ánh mắt không hề nhìn tên hèn mọn kém cỏi kia.
24 Căn phòng đầy ủy khúc vẫn còn đang tiếp diễn. Vương Khiêm ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao, lia mắt nhìn về Trà Ni đang co rút trong góc phòng. Giây phút đó, ả ta ngừng thở, sợ đến mức không thể đáp trả cái nhìn đó.
25 * Lậ lại trang cũ xem một tí rồi xem ở đây nha, để nắm nội dung ý *
__________________________________________
- Hy Mộc. . .
- Đừng gọi tên em nhiều như thế, em ở đây.
26 - Bác quản gia. . .
Đồng Mao vác cả cái bụng to chạy như bay đến ôm chầm bác quản gia. Nhớ nhung không thể diễn tả khiến cô không thể kiềm được mà sụt sịt cái mũi đỏ.
27 - KHIẾT.
Niel từ sau nhíu mày gằng lớn giọng, cũng chả biết ngăn cản ai nên Niel đành lùi lại. Bảo vệ tình yêu của mình, Hành Khiết đúng. Bảo vệ tri kỉ của mình, Lãnh Phong và Quyết Tùng cũng đúng.
28 - Cuối cùng cũng tỉnh rồi sao.
Bác quản gia nhã nhặn thay nước truyền dịch. Trong căn phòng im ắng truyền ra tiếng thở nguy hiểm.
- Có cần bác gọi bác sĩ cho cháu không?
Vương Khiêm mở mắt, khuôn mặt vẫn không thay đổi, cảm xúc chưa bao giờ được thể hiện trên gương mặt anh tuấn đó, mà không có Hy Mộc.
29 Tôi về trước.
Quyết Tùng đứng dậy đi về, mặt đơ lại ẩn chứa sự ngại ngùng. Khiết tranh thủ nói to trêu ghẹo.
- Ây, cậu về sớm vậy, bỏ vợ tương lai ở lại à?
- Tôi.
30 Hy Mộc bế Đồng Nhiên vào phòng. Cậu bé không hề giẫy dụa mà vùi vào lòng Hy Mộc, nín hẳn lúc nào không hay nhưng trong lòng vẫn còn uất ức, mềm nhũn trong lòng cô.
31 2 năm sau.
Anh quốc - London tuyết phủ trắng mặt đường.
- Khiêm, trông anh rất buồn, có phải ba em lại nói gì không?
. . .
- Khiêm. . . Anh lại suy nghĩ gì nữa vậy?
.
32 Một buổi chiều thu tại " xứ sở sương mù ".
Chắc ai cũng biết, hoặc đã từng nghe nói thời tiết tại London được ví như cô nàng đỏng đảnh khó chiều. Nó thay đổi không cần tuân theo quy luật mà Tư Ninh lại yêu lắm cái đặc điểm đáng ghét ở đất nước này.
33 * Như cũ: thấy nốt nhạc mới mở nhạc ***
( Muốn mở từ đầu cũng được)
Đồng Lý đưa tay đặt lên eo Hy Mộc cùng rời đi. Trong phút chốc thấy bóng đang Vương Khiêm, nụ cười vẫn toả sáng như năm đó lại hiện lên trên gương mặt trưởng thành, cúi đầu nhẹ một cái rồi quay đi.
34 Biệt thự họ Thuần.
" Ba ơi Tư Ninh về rồi "
Tư Ninh từ xa chạy như bay lao đến Vu Khổng, ôm chầm lấy ông khiến thân hình mũm mĩm của lão có chút xiu vẹo.
35 Tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi trên chiếc giường hoa Lavender. Hy Mộc vốn không muốn bận tâm vì đống tài liệu chất chồng trên bàn cô vùi đầu vào cả ngày vẫn chưa hết.
36 " Đến rồi. "
Đồng Lý lay lay bàn tay Hy Mộc. Cô cũng giật mình nhìn theo, quả thật giết người mà.
Đến cả chào đón thôi cũng làm người ta sợ hãi, từ nơi dừng xe đến cổng khách sạn trải một tấm thảm đỏ bằng nhung óng ánh.
37 Vương Khiêm đứng đơ người nhìn Hy Mộc, thấy cô xiu vẹo thì mày đẹp nhíu lại, nước da trắng hồng nay còn hồng hơn, môi hồng nay trở thành nên đỏ rực, vùng má và chóp mũi bị cô đánh nhéo đến cũng thành sưng và đỏ.
38 Loic Sandra rộng lớn mang vẻ đẹp hoàng gia ngênh ngang bướng bỉnh dưới nắng sớm của buổi sáng mùa Đông. Sau một đêm lộng lẫy, nó trở về với dáng vẻ êm đềm oai nghiêm như nó vốn có.
39 Quầy bar của Loic Sandra.
" Tư Ninh, đừng uống nữa "
" Đừng, trả rượu lại cho em. "
Dáng Tư Ninh gầy đến xót xa nằm áp sát vào mặt kính của quầy bar, khóc lóc với tay lấy ly rượu bị chớp lấy từ Mục Phong, mà anh thì vô cùng giận dữ nhìn cô, ánh mắt xen kẻ vẻ đau lòng.
40 Nguồn nhảy chương mời các bạn xem chương tiếp theo. .