41 Hàn Nhất Nhất vốn là không muốn lôi kéo sự chú ý của hai người bọn họ, mà vừa vặn thanh âm mà Hạ Thiên Triệu kia tự cho là sủng ái cô gái đó làm cho cô không khỏi làm cho cô nổi cả da gà lên.
42 “Đứng lại!” thanh âm âm lãnh của Hạ Thiên Triệu ở sau lưng cô vang lên. Hàn Nhất Nhất ngừng bước chân một chút, vẫn chưa quay đầu lại, một lúc sau mới quay đầu lại mỉm cười thản nhiên nói: “Không quấy rầy, các người cứ tiếp tục!”Nói xong cô lại nhấc chân bước đi.
43 Uông gia. Phu nhân đây là trà hoa cúc đường đỏ mà ngài muốn. Năm tháng lưu lại trên mặt bà nhiều hơn chính là tang thương, mà quần áo có đơn giản cũng không thể che giấu đi sự thật trước đây bà từng rất xinh đẹp.
44 Bước chân của người đàn ông ngừng lại bởi vì cô gái dưới chân như muốn đem chân của hắn trở thành cột trụ, cô thoải mái mà dựa vào. Tiếng nức nở loáng thoáng xuyên thấu qua bầu không khí ồn ào, truyền tới lỗ tai bén nhạy của hắn, khiến hắn vốn dĩ muốn nhanh chóng rút chân ra nhưng lại thôi.
45 Giấc mơ đẹp rồi cũng phải tỉnh lại. Thời điểm khi cô tỉnh lại, nhìn thấy tất cả mới biết được chân tướng sự thật lại thêm đau khổ. Uông Giai Trừng không ngờ Hạ Thiên Triệu sẽ mang cô đến chỗ Hàn Nhất Nhất, là chị em tốt nhất của cô.
46 Hạ Thiên Triệu đi tới bên cạnh bọn họ, hắn nhẹ nhàng đưa tay đặt lên trán Uông Giai Trừng. “Không còn nóng nữa, đầu còn chóng mặt không? Thanh âm của hắn chính là mềm mại trầm thấp như vậy.
47 Cô theo bọn họ đi một mạch tới trước cửa. Đứng ở trước cửa rồi cô lại do dự. Có lẽ là mình suy nghĩ quá nhiều? Nhưng nghĩ lại rất nhiều vụn vặt lơ lửng ở trong đầu của cô.
48 Canada, trong tòa nhà lớn xa hoa, trong căn phòng hội nghị lớn tập trung tất cả nhân viên cấp cao của tập đoàn Lãnh thị, hội nghị ngày hôm nay chủ yếu là quyết định có thu mua sản nghiệp của Thiên Dương ở thành phố F hay không?“Đối với lần thu mua này tôi cảm thấy rất không tin tưởng, nếu Lãnh thị thu mua Thiên Dương, như vậy vốn lưu chuyển nhất định sẽ gặp vấn đề, nếu là khiến cho Lãnh thị bị tổn thất về phương diện khác, khi đó rất dễ dàng ảnh hưởng đến lợi ích của cổ đông chúng ta.
49 Đèn màu rực rỡ về đêm bao trùm người phụ nữ. Chân hơi đá ra. Váy ngắn chất tơ tằm làm cho cô ta càng thêm dâng lên yêu mị. Miệng của cô ta đặt ở ly rượu nhẹ nhàng mà uống một ngụm.
50 Trong một gian phòng trong biệt thự của Hạ Thiên Triệu. Hàn Nhất Nhất đột nhiên đến lại đột nhiên rời đi làm cho gian phòng lâm vào cảnh tượng xấu hổ.
51 Hàn Nhất Nhất lùi vào góc sofa cuộn chặt lạy. Ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm cầu thang, nơi mà cô có thể biết được tình huống trên lầu trước tiên. Hạ Thiên Triệu rốt cục cũng xuất hiện ở trước mặt của cô.
52 Uông Giai Trừng ở góc khuất thấy Hàn Nhất Nhất nhanh chóng sửa sang xong quần áo cùng bộ dạng thất thần rồi mới cười xảo quyệt thản nhiên mà đi đến trước mặt Hàn Nhất Nhất.
53 “Phu nhân!”“Phu nhân!”Trên đường vào, bảo vệ bên ngoài đều lễ độ cung kính cúi đầu đến thắt lưng. Vợ cả của Hạ Trảm Bằng (cũng chính là mẹ của Hạ Thiên Triệu) không chút do dự bước vào biệt thự của con trai.
54 Hàn Nhất Nhất cảm nhận được ánh mặt trời chói chang bên ngoài , thế nhưng tâm tình lại rất tốt, bước chân càng trở lên nhẹ nhàng hơn, mặt hơi hơi lộ ra ý cười, lúm đồng tiền khóe miệng dưới ánh mặt trời càng có vẻ kinh diễm lòng người.
55 Mắt thấy lại tình thế giằng co ,vẫn là Hạ phu nhân có điều hơn đạo sĩ. Từ thái độ của Hạ Thiên Triệu phán đoán. Cô gái này tuy rằng diện mạo xấu xí nhưng cũng không phải không thể đợi gặp con trai bà.
56 “Hàn Nhất Nhất, ngày hôm nay tôi sẽ cho cô biết, là người xấu thì bán thân cho tôi để xách giày cũng không xứng, tôi phải đem cô giày vò thành người của tôi!” Bá đạo cùng lãnh huyết lộ ra trong ánh mắt thâm thúy khiến cho cô vô cùng sợ hãi.
57 “Không muốn. . . Không muốn. . . Đừng. . . ” Hàn Nhất Nhất lắc đầu vô lực mà cầu xin. Hạ Thiên Triệu chỉ là thân thể cứng đờ. Chẳng lẽ hắn như vậy thì kinh khủng sao? Bao nhiêu đàn bà xin để hắn chạm vào họ.
58 Hạ gia. “Lão Trương, lão Trương!” Thanh âm già nua mong manh của Hạ Trảm Bằng truyền đến. “Lão gia, chuyện gì?” Chỉ thấy lão Trương vội vội vàng vàng chạy đến trước mặt hắn, còn có Dương Tình phu nhân của ông cùng đi.
59 “Nhất Nhất. . . Nhất Nhất. . . ” Một thanh âm đáng yêu truyền tới. Hàn Nhất Nhất ngẩng đầu thấy Uông Giai Trừng mang theo ý cười. Sắc mặt, cả người sức sống phơi phới rạng rỡ.
60 Hàn Nhất Nhất quay lại ôm Uông Giai Trừng, mặc kệ kết quả thế nào cô chính là thật lòng mong muốn Giai Trừng có thể vui vẻ hơn, có thể hạnh phúc mà cùng người mình yêu sống trọn đời.