41 Tôi rất tin vào tâm linh. Ấy vậy mà mọi người cứ bảo rằng những sự việc lạ kỳ quanh tôi hoàn toàn không có chút tâm linh nào cả. Sao họ không chịu hiểu ra? Khi mà chú của bạn tôi một mình vào rừng, do trầy xước nên để máu nhỏ giọt lên lá cây, rồi sau đó bỏ mạng.
42 Tôi có những khối u này từ khi tôi còn bé. Tôi có thể nhớ tôi đã rất tự ti vì chúng, giấu chúng trong túi áo, lấy quyển sách che đi hay giấu trong cặp.
43 Tôi, Jack, Marky chuẩn bị đi chụp ảnh ma. "Ở căn nhà này từng có một vụ thảm sát rất ghê rợn. Người chồng đã bị móc mắt, người vợ thì bị đâm đến chết và 2 đứa con thì bị thắt cổ" "Mày đang cố doạ tao đấy à?" Bọn tôi chụp khắp nhà, trên tường, dưới đất.
44 Thằng nhỏ này có qủa bóng tròn thế. Phải lấy mới được! Nhưng mà nó không cho, thế là tôi tìm cách giằng bằng được, cuối cùng cũng lấy được.
45 Gần nhà tôi có 1 căn nhà khá cũ kĩ. 1 lão hoạ sĩ sống ở đó. Lão chả bao giờ chịu ra ngoài cổng, khách hàng muốn mua tranh của lão phải tự vào nhà lão.
46 Nhà nọ làm nghề bán nước mắm, họ tự xây 1 hồ chứa lớn để ngâm nước mắm, rồi chiết ra đem bán. Tôi cũng hay mua nước mắm của họ để dùng.
47 Tôi đi hành lang sang phòng khác, thấy phòng bếp ở bên có bộ váy trắng đang bay phấp phới. Trông bộ váy có vẻ là của mẹ tôi, cả nhà chỉ có 1 bộ duy nhất.
48 Tôi cùng đám bạn vào 1 cái hang. Cả bọn vào trong hết, chợt 1 cánh cửa bằng đá đóng lại. Không còn lối nào ra nữa, chúng tôi cố cậy, đẩy, đập.
49 Tôi thích có món cá trong bữa ăn, thêm một quả trứng vịt lộn cuối bữa, một chút cà chua tráng miệng. Và thích cả một loại nước kiểu vậy nữa. . . Lời giải: Cà chua = đỏCá + trứng vịt lộn = tanhTanh + đỏ = máu.
50 Tôi bị giết chết. Nhưng tên sát nhân cũng đã tự sát theo. Cảnh sát ập đến. Căn phòng bốc mùi máu tanh kinh khủng. Cửa sổ mở. Chỉ còn cái xác của tôi ở đó-trong căn phòng nơi tôi bị giết.
51 Tôi mới chỉ được chơi đu quay trong một lần ba mẹ dẫn đi chơi công viên nhưng tôi rất thích, quay càng nhanh tôi càng thích, không chỉ cái cảm giác được bay lượn mà còn là tiếng hét chói tai của những người bên cạnh.
52 Tôi vừa chuyển đến nhà mới, đó là một khu chung cư cao cấp nhưng giá thuê lại rất rẻ mạt. Bốn phía là tường cách âm, rất phù hợp với thói quen không ưa tiếng ồn của tôi.
53 Chưa bao giờ tôi thấy một chương trình ti vi nào chán như thế này. Mấy nhân vật chỉ ngồi trên sofa nhìn thẳng vào tôi, trông mặt họ có vẻ không hài lòng.
54 Ti vi thông báo hôm nay 39độ C, định ra ngoài mua thứ nước gì đó giải khát, nhưng vừa đặt chân ra ngoài thì suy nghĩ lại nên vào đắp chăn thôi. . . . .
55 Tôi có sở thích sưu tập manacanh (hình nộm)! Mỗi lần thấy một con manacanh đẹp là tôi phải có bằng được!Hôm nay tôi thấy một con manacanh nữ rất đẹp, nó ở shop quần áo đối diện!Trong nhà kho nơi tôi cất những con manacanh mình kiếm được, chúng được phủ bằng sáp nến đặc và có thể đứng theo dáng tôi thích, tôi đã thêm vào bộ sưu tập một con manacanh mới!Sáng hôm sau, tôi thấy shop của bà hàng xóm không mở cửa, chắc đi đâu xa rồi!Thôi, dù sao tôi cũng có thêm con manacanh mới giống con tôi muốn!Lời giải: "Tôi" đã giết bà chủ làm manacanh.
56 Việc làm tôi cảm thấy không thoải mái nhất khi phải ở ké nhà các anh chị đó chính là mất tự do về vấn đề đi lại. Sinh viên rồi nên cũng cần đi để có thể biết thêm nhiều thứ.
57 Video Chat là câu chuyện ma quái kể về một cậu bé thiếu niên gặp một cô gái lạ trong phòng chat. Cậu không chắc liệu có nên tin cô ta hay không khi cô ta bắt đầu cầu xin giúp đỡ.
58 Tôi đang nằm trên giường, mắt nhắm nghiền và không tài nào ngủ được. Lạy Chúa, sáng mai tôi có tiết kiểm tra. Làm ơn đi. Cái cảm giác rờn rợn, bất an tựa như đang có ai nhìn chòng chọc vào mình, sao nó cứ đeo bám tôi thế? Mỗi lần nhắm mắt cố ngủ, tôi lại cảm thấy.
59 Hắn gọi mọi người, chẳng ai trả lời, như mọi khi. Mọi người trong gia đình hắn thật là cố chấp, không cả thèm trả lời khi hắn gọi. Họ quá cố chấp, họ chẳng thèm nói chuyện với hắn nữa.
60 Hôm ấy chỉ là một đêm hè bình thường (ờm, nếu bạn không muốn coi là một giờ đêm thì thôi, chúng ta cứ coi như là "sáng" đi hén) và tôi thì không tài nào chợp mắt được.