Chương trước: Chương 11: Đem Bọn Họ Ra Bên Ngoài
1. Chương 1: Người Anh Muốn Lấy Không Phải Là Em
2. Chương 2: Làm Người Phụ Nữ Của Anh
3. Chương 3: Đối Phương So Với Anh Có Tiền
4. Chương 4: Cha Con Đã Chết Sớm
5. Chương 5: Vì Sao Phải Tha Thứ Cho Ông Ta?
6. Chương 6: Lại Vui Vẻ Như Vậy?
7. Chương 7: Tại Sao Lại Lừa Gạt Họ?
8. Chương 8: Ông Không Xứng
9. Chương 9: Lại Là Hắn!
10. Chương 10: Máu Lạnh Vô Tình
11. Chương 11: Đem Bọn Họ Ra Bên Ngoài
12. Chương 12: Nợ Máu Trả Bằng Máu
13. Chương 13: Thật Không Phải Là Người
14. Chương 14: Cần Phẫu Thuật
15. Chương 15: Bạn Trai?
16. Chương 16: Quảng Cáo Thú Vị
17. Chương 17: Không Thể Nhận Tiền Của Cậu
18. Chương 18: Có Tiền
19. Chương 19: Chuẩn Bị Tìm Việc
20. Chương 20: Phải Làm Việc Ở Trong Này
21. Chương 21: Gặp Đợc Người Quen
22. Chương 22: Có Thể Không Tham Như Vậy Được Không?
23. Chương 23: Được Rồi,con Đi
24. Chương 24: Cô Ấy
25. Chương 25: Tham Gia Yến Hội
26. Chương 26: Ánh Mắt Lạnh Lùng
27. Chương 27: Khiêu Khích
28. Chương 28: Cư Nhiên Lại Đánh Phụ Nữ?
29. Chương 29: Chúng Ta Không Thua?
30. Chương 30: Không Có Tâm Tình Yêu Đương
31. Chương 31: Chúng Ta
32. Chương 32: Tìm Việc Làm
33. Chương 33: Phát Tiết
34. Chương 34: Cảm Động
35. Chương 35: Đóng Giả Làm Tình Nhân
36. Chương 36: Tôi Làm
37. Chương 37: Tôi Đang Mang Thai
38. Chương 38: Các Người Ly Hôn Đi
39. Chương 39: Nhìn Thấy Hắn, Cư Nhiên Vẫn Lạnh Lùng?
40. Chương 40: Những Thứ Này Còn Chưa Đủ
41. Chương 41: Cho Hắn Một Cái Cơ Hội
42. Chương 42: Xem Phim
43. Chương 43: Thân Ái, Chờ Lâu Không
44. Chương 44: Xấu Hổ Rời Đi
45. Chương 45: Đau Lòng
46. Chương 46: Hi Vọng Các Cháu Kết Hôn
47. Chương 47: Hi Vọng Cậu Nói Yes
48. Chương 48: Muốn Mua Hôn Nhân Của Cô?
49. Chương 49: Biến, Đừng Để Cho Tôi Nhìn Thấy Mặt Anh
50. Chương 50: Là Mẹ Của Cháu
51. Chương 51: Mua Thuốc
52. Chương 52: Là Anh Ta?
53. Chương 53: Chiêu Đãi Khách Như Vậy?
54. Chương 54: Trò Giỏi Hơn Thầy
55. Chương 55: Cút Ra Ngoài
56. Chương 56: Ngươi Chết, Là Bị Báo Ứng
57. Chương 57: Cảm Giác Khác Thường
58. Chương 58: Tôi Nhận Tiền
59. Chương 59: Quá Muộn
60. Chương 60: Tôi Không Tin!
61. Chương 61: Cẩn Thận Chăm Sóc
62. Chương 62: Ôm Lấy Cô
63. Chương 63: Hôm Nay Mình Muốn Nghỉ Ngơi
64. Chương 64: Phát Hiện Nút Áo
65. Chương 65: Chủ Nhân Của Nút Áo Là Ai?
66. Chương 66: Cảnh Sát Tới Cửa
67. Chương 67: Chủ Nhân Của Nút Áo Là Cô Ta?
68. Chương 68: Không Có Liên Quan Gì
69. Chương 69: Không Có Chứng Cứ
70. Chương 70: Thản Nhiên Thừa Nhận
71. Chương 71: Dùng Băng Vệ Sinh Chặn Miệng Cô Ta
72. Chương 72: Một Màn Này
73. Chương 73: Bảo Vệ Cô
74. Chương 74: Khổ Nhục Kế!
75. Chương 75: Chơi Xấu!
76. Chương 76: Cùng Nhau Vào Đồn Cảnh Sát
77. Chương 77: Giúp Cô Ấy
78. Chương 78: Tôi Sẽ Kiện Cho Cô Ngồi Tù
79. Chương 79: Người Này Là Cha Cô Sao
80. Chương 80: Thật Là Nực Cười
81. Chương 81: Cả Đồn Cảnh Sát Đều Là Nhân Chứng
82. Chương 82: Hung Thủ Nhất Định Là Cô Ta!
83. Chương 83: Muốn Tôi Chết Kiếp Sau Đi
84. Chương 84: Tôi Muốn Các Người Sống Không Bằng Chết!
85. Chương 85: Đồng Ý
86. Chương 86: Cùng Cậu Không Quan Hệ
87. Chương 87: Chủ Động Tới Cửa
88. Chương 88: Vô Tình Phản Bội
89. Chương 89: Chương 89
90. Chương 90: Tại Sao?
91. Chương 91: Ngươi So Với Lục Hàng Còn Vô Sỉ Hơn!
92. Chương 92: Vật Trong Túi!
93. Chương 93: Là Bạn Gái Của Mạc Tử Hiên Tôi, Cô Ấy Sẽ Vì Tiền Mà Quyến Rũ Ngươi Sao?
94. Chương 94: Coi Như Là Lợi Nhuận
95. Chương 95: Tôi Không Sao
96. Chương 96: Sẽ Không Tin Tưởng Bất Kì Người Đàn Ông Nào Nữa
97. Chương 97: Tôi Muốn Gặp Anh
98. Chương 98: Bảo Vệ Cô Ấy
99. Chương 99: Tâm, Vì Cô Ấy Mà Đau
100. Chương 100: Tôi Muốn Kết Hôn Với Anh
101. Chương 101: Đòi Lại Gấp Mười Lần
102. Chương 102: Bà Là Đồ Ngốc
103. Chương 103: Thuê Cô
104. Chương 104: Làm Cho Cô Đau Lòng
105. Chương 105: Mẹ Ngươi Như Thế Nào Bị Ta Tức Chết!
106. Chương 106: Giết Chết Tôi, Vì Mẹ Cô Báo Thù
107. Chương 107: Tôi Hiện Tại Liền Bóp Chết Cô
108. Chương 108: Chiếm Tiện Nghi
109. Chương 109: Tôi Không Tin Vào Tình Yêu
110. Chương 110: Tôi Sẽ Kiến Em Tin Tưởng Vào Tình Yêu
111. Chương 111: Trước Lúc Cưới
112. Chương 112: Háa Ra Là Cô Aasy
113. Chương 113: Xem Cô Có Thể Cười Được Bao Lâu
114. Chương 114: Anh Ấy Yêu Mình
115. Chương 115: Anh Muốn Bảo Vệ Em
116. Chương 116: Sẽ Không Lưu Lại Bất Kì Hồi Ức Không Vui Nào
117. Chương 117: Yêu Nó Là Đủ Rồi
118. Chương 118: Không Cần Tốt Với Tôi
119. Chương 119: Mạc Tử Hiên, Đủ Rồi!
120. Chương 120: Chỉ Vì Một Mình Em Mà Đê Tiện
121. Chương 121: Tôi Sẽ Không Nhớ Anh
122. Chương 122: Muốn Cho Ngươi Câu Dẫn Một Người
123. Chương 123: Câu Dẫn Đàn Ông?
124. Chương 124: Sẽ Không Theo Chó Đấu
125. Chương 125: Kịch Hay Vẫn Còn Ở Phía Sau Đấy
126. Chương 126: Không Cần Cự Tuyệt Tôi
127. Chương 127: Biểu Hiện Của Em Không Tệ
128. Chương 128: Bọn Họ Muốn Kết Hôn
129. Chương 129: Có Chuyện Tìm Anh
130. Chương 130: Anh Rất Bận
131. Chương 131: Không Cần Em Báo Đáp
132. Chương 132: Thành Toàn Cho Em
133. Chương 133: Mãi Đến Khi Hài Lòng Mới Thôi
134. Chương 134: Tôi Muốn Ở Bên Cạnh Em
135. Chương 135: Tôi Không Ngại
136. Chương 136: Không Có Liếc Nhìn Cô Một Cái
137. Chương 137: Đồ Ngốc
138. Chương 138: Cùng Tôi Đấu?
139. Chương 139: Dùng Nụ Hôn Chặn Lại Miệng Anh Ta
140. Chương 140: Đừng Quá Đắc Ý
141. Chương 141: Không Thấy Phu Nhân Xa Lan
142. Chương 142: Một Hồi Sẽ Có Người Khóc!
143. Chương 143: Đê Tiện
144. Chương 144: Vì Nhà Cô Ấy So Với Nhà Các Người Còn Giàu Hơn
145. Chương 145: Tôi Không Yêu Anh Nữa
146. Chương 146: Đồng Vũ Vi, Cô Đi Chết Đi
147. Chương 147: Có Thể So Sánh Được Với Kẻ Ăn Xin
148. Chương 148: Liên Tiếp Gặp Tai Nạn
149. Chương 149: Thật Tốt Hưởng Thụ
150. Chương 150: Trò Hay Vẫn Còn Đang Ở Phía Trước
151. Chương 151: Chúng Ta Là Chị Em?
152. Chương 152: Đừng Cản Tôi
153. Chương 153: Giúp Ngươi Chuẩn Bị Thuyền
154. Chương 154: Bỏ Qua Cho Tôi Được Không?
155. Chương 155: Mạc Tử Hiên, Ngươi Lợi Hại!
156. Chương 156: Thì Ra Là Bà Giả Bệnh
157. Chương 157: Chúng Ta Ly Hôn
158. Chương 158: Rời Đi
159. Chương 159: Lòng Tốt Của Cô Lại Bị Xem Nhẹ
160. Chương 160: Muốn Giúp Cô Ấy Một Chút
161. Chương 161: Mạc Tử Hiên Phải Ngồi Tù
162. Chương 162: Đừng Chà Đạp Tình Yêu Của Anh Ấy
163. Chương 163: Đừng Có Mà Được Voi Đòi Tiên
164. Chương 164: Không Phải Uy Hiếp,mà Là Cảnh Cáo
165. Chương 165: Em Yêu Anh
166. Chương 166: Chuẩn Bị Xong Chưa?
167. Chương 167: Em Ăn No, Nên Đến Phiên Anh
168. Chương 168: Tình Yêu Ngọt Ngào
169. Chương 169: Tình Yêu Ngọt Ngào 2
170. Chương 170: Tình Yêu Ngọt Ngào 3
171. Chương 171: Tình Yêu Ngọt Ngào 4
172. Chương 172: Bạn Gái Cũ
173. Chương 173: Vị Trí Thứ Nhất
174. Chương 174: Nhớ Anh Không?
175. Chương 175: Thương Yêu
176. Chương 176: Chúng Ta Đã Không Còn Quan Hệ
177. Chương 177: Tôi Có Người Con Gái Tôi Yêu Rồi
178. Chương 178: Tham Gia Tiệc Rượu
179. Chương 179: Đừng Chạm Vào Tôi
180. Chương 180: Người Đàn Ông Này, Cô Nhất Định Phải Có
181. Chương 181: Tôi Có Biện Pháp
182. Chương 182: Một Loại Hạnh Phúc Thiên Đường
183. Chương 183: Sẽ Không Rời Đi
184. Chương 184: Coi Như Tiễn Em
185. Chương 185: Biết Nên Làm Thế Nào
186. Chương 186: Cư Nhiên Không Có Phản Ứng
187. Chương 187: Là Ngươi Chọc Tôi Trước
188. Chương 188: Tử Hiên, Em Tới Đây….
189. Chương 189: Đừng Rời Xa Anh
190. Chương 190: Kiểm Tra Sức Khỏe
191. Chương 191: Hạnh Phúc Khi Mang Thai
192. Chương 192: Vẫn Còn Xử Nữ?
193. Chương 193: Sỉ Nhục
194. Chương 194: Bà Cụ Đi Rồi
195. Chương 195: Em Có Thai Rồi
196. Chương 196: Là Con Của Anh
197. Chương 197: Bởi Vì Yêu, Nên Không Thể Tha Thứ
198. Chương 198: Tôi Sẽ Cùng Cô Kết Hôn
199. Chương 199: Tôi Muốn Dùng Thời Gian Cả Đời Mà Hành Hạ Cô
200. Chương 200: Hai Bé Trai
201. Chương 201: Lấy Tay Bẩn Thỉu Của Anh Ra
202. Chương 202: Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán!
203. Chương 203: Đứa Con Ra Đời
204. Chương 204: Chúng Ta Không Còn Chút Quan Hệ Nào!
205. Chương 205: Đậu Đậu
206. Chương 206: Sanh Đôi
207. Chương 207: Trở Lại
208. Chương 208: Sao Lại Là Hắn!
209. Chương 209: Đậu Đậu
210. Chương 210: Mỹ Mỹ
211. Chương 211: Cô Chỉ Yêu Bản Thân Mình Thôi
212. Chương 212: Hai Đậu Đậu Gặp Mặt
213. Chương 213: Con Đi
214. Chương 214: Cha Con Gặp Mặt
215. Chương 215: Dành Cùng Ta Sao?
216. Chương 216: Có Cha Thật Tốt
217. Chương 217: Bà Không Phải Là Mẹ Của Tôi
218. Chương 218: Dùng Sức Đánh!
219. Chương 219: Ngoài Ý Muốn
220. Chương 220: Tham Gia Hôn Lễ
221. Chương 221: Gặp Lại
222. Chương 222: Anh Chơi Với Em Nhé
223. Chương 223: Đem Hắn Biến Thành Thái Giám
224. Chương 224: Không Phải Em Thì Không Được!
225. Chương 225: Tráo Đổi Lần Nữa
226. Chương 226: Không Bỏ Được
227. Chương 227: Vừa Yêu Vừa Hận
228. Chương 228: Không Cho Phép Tiếp Cận Cha
229. Chương 229: Máy Ghi Âm
230. Chương 230: Không Thể Cùng Một Chỗ
231. Chương 231: Tham Mộ Hư Vinh
232. Chương 232: Không Đau
233. Chương 233: Báo Cảnh Sát
234. Chương 234: Chỉ Bằng Cô?
235. Chương 235: Để Cho Cô Ta Đi
236. Chương 236: Sớm Có Chuẩn Bị
237. Chương 237: Bóp Chết Ngươi
238. Chương 238: Em Có Thể Ở Lại Không?
239. Chương 239: Tôi Không Thể
240. Chương 240: Cậu Còn Có Bao Nhiêu Chuyện Giấu Mình Nữa?
241. Chương 241: Tại Sao Trở Lại?
242. Chương 242: Một Cây Cọc Gỗ
243. Chương 243: Em Nhìn Giống Chú Ấy Hơn
244. Chương 244: Làm Kiểm Nghiệm Dna
245. Chương 245: Phóng Túng Chính Mình
246. Chương 246: Đã Lâu Không Tiếp Xúc Thân Mật
247. Chương 247: Ở Lại Thêm Một Ngày
248. Chương 248: Có Thể Trao Đổi
249. Chương 249: Không Phải Con Của Anh
250. Chương 250: Cư Nhiên Không Đi?
251. Chương 251: Kết Cục 1
252. Chương 252: Kết Cục 2
Lục Hàng đi đến bên người Sở Xa , hôn lên trán Sở Xa, một bàn tay nắm eo nhỏ mềm mại của Sở Xa, ôn nhu nói, "Chúng ta tiếp tục khiêu vũ." Dường như là không thấy mẹ con Vũ Vi bị Sở Xa vô tình đuổi đi.
Khóe miệng mẹ Sở nở một nụ cười sảng khoái nhìn Vũ Vi chật vật cùng Đồng Kỳ đang hôn mê bất tỉnh .
Vũ Vi chật vật từ trên mặt đất bò đứng lên, đứng ở tại chỗ hai tay nắm thành quả đấm lạnh lùng nhìn từng người, cha ruột thì lạnh lùng, mẹ Sở thì vui sướng khi người khác gặp họa, cùng với Sở Xa cùng Lục Hàng đang khiêu vũ, nơi này mỗi người mỗi một động tác, làm cho tận sâu trong lòng cô nhói lên đau đớn.
Nhìn vẻ mặt đắc ý tươi cười của mẹ Sở, Sở Xa rốt cục cũng hiểu được , mẹ Sở hao tổn tâm sức vì muốn đem cô ta ra để đạt được mục đích, chính là muốn nhìn bộ dáng chật vật bị vũ nhục của Vũ Vi và Đồng Kì.
Cô từ từ ngồi xổm xuống, hai tay nhẹ nhàng vuốt đôi má không còn chút máu nào của mẹ , cô cẩn thận đỡ mẹ đang hôn mê bất tỉnh lên đi ra, sợ một chút không cẩn thận sẽ làm ẹ ly khai.( ly khai:chết)
Cô đưa lưng về phía mẹ, đem mẹ cõng trên lưng, từng bước hướng tới cửa biệt thự. Tất cả quá trình, cô không có rơi một giọt nước mắt nào, bởi vì cô biết, cô càng là đau khổ,thì Sở gia sẽ càng vui vẻ, càng vui sướng, mà cô, không muốn Sở gia vui vẻ trên sự đau khổ của cô !
Cô mới vừa bước ra khỏi cửa, trong đại sảnh liền truyền tiếng cười sảng khoái của mẹ Sở, cùng giọng cười yếu ớt của Sở Xa.
Vũ Vi đang đi về phía trước bất chợt dừng lại, xoay người vẻ mặt lạnh nhìn mẹ Sở cùng Sở Xa cùng với vẻ mặt bình tĩnh của Lục Hàng, gằn từng chữ cực kỳ rõ ràng nói, "Chuyện hôm nay,tôi sẽ nhớ kĩ! Một ngày nào đó tôi sẽ trả lại cho các người gấp bội lần!" Nói xong, cô quay đầu lại đi ra đại sảnh biệt thự.
Sở Xa không khỏi hừ lạnh, "Muốn trả lại?Cô có bản lãnh đó sao?"
Đi ra khỏi biệt thự, Vũ Vi lo lắng đem mẹ Đồng đặt trên mặt đất, sợ đụng vào bệnh tim, không dám tùy ý hoạt động, tay cô đặt trước mũi mẹ xem thử, thời điểm đó cô cảm giác mẹ không có hô hấp, lòng của cô nhất thời lạnh lại. . . .
Vũ Vi lập tức làm biện pháp cấp cứu ẹ, hai tay cô để lên ngực của mẹ, dựa vào quy luật, sau đó lại không ngừng hô hấp ẹ, thật lâu sau, rốt cục mẹ cũng hô hấp trở lại, nhìn thấy mẹ hô hấp , Vũ Vi thật vui mừng, nước mắt còn lưu lại hốc mắt đã lâu, cũng từ từ chảy xuống khuôn mặt, sau đó biến mất,hai tay cô gắt gao nắm thành quả đấm, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm biệt thự cấp cao của Sở gia, nghiến răng nghiến lợi nói, "Nếu mẹ mà có chuyện gì, con thề, cho dù là Ngọc Thạch Câu Phần con cũng sẽ khiến cho Sở gia nợ máu trả bằng máu!"( Ngọc Thạch Câu Phần :ngọc nát đá tan)
Cô ngồi dưới đất đem đầu mẹ ôm vào trong lòng của mình, một bàn tay nhẹ nhàng mà vỗ về mẹ, không bao lâu, xe cứu thương đến.
Bệnh viện.
Mẹ Đồng vừa mới đến cửa bệnh viện đột nhiên hô hấp ngừng lại, trải qua quá trình cấp cứu của các bác sĩ, mới thoát khỏi nguy hiểm.
Vũ Vi ngồi bên cạnh giường bệnh, nhìn thật sâu hai gò má trắng nõn của mẹ,tay cô gắt gao nắm lấy tay mẹ, không chịu buông ra, cũng không dám buông ra, bởi vì chỉ có khi cảm giác bàn tay mẹ ấm áp, cô mới có thể xác định mẹ vẫn còn sống.
Xem tiếp: Chương 13: Thật Không Phải Là Người