81 Hắc Diêm Tước đến phòng tắm bên cạnh nhanh chóng tắm rửa, lúc trở lại điện thoại di động trên mặt tủ đầu giường đang rung lên. Thân thể tráng kiện chỉ quấn một chiếc khăn ở hạ thân, liếc mắt về phía cửa kính nhà tắm, hắn cầm điện thoại đi về phía thư phòng nghe điện"Gì?""Lão Hắc, sao giờ này anh mới chịu nghe điện thoại của tôi? Cứ thế ôm "Mạn Đà La khóc ra máu" của tôi mà đi, ít nhất cũng phải cho tôi chút công bằng chứ! Tuy là bên tổng bộ Nhật Bản rất hài lòng về show diễn tối nay.
82 Tiên sinh ở trước mắt cô vô cùng to lớn, cô không có chỗ để trốn. . . . . . . . "Ưm. . . . "Khi cô đang vui vẻ trong bồn tắm lớn thì bị hắn ôm lấy, ôm cô ra khỏi bồn tắm.
83 Khi bình minh dần dần xuất hiện, xuyên thấu qua rèm cửa sổ, ánh sáng rạng đông lặng lẽ nở rộ. Đột nhiên Tường Vi tỉnh lại!Trên trán đều là mồ hôi, cô mơ thấy một cơn ác mộng! Mơ thấy tiên sinh ở trên người cô hung hăng ra vào, làm hạ thân cô rất đau.
84 Mất trinh, là việc đáng giá để uống rượu, như vậy, cô cũng cho phép chính mình đi uống ít nhất hai ly rượu, có lẽ là ăn mừng, cũng có lẽ là thương tiếc, tóm lại là uống đến quên trời quên đất, không say không nghỉ, như vậy, trong lòng cũng không có thương cảm.
85 Tối nay ở nhà họ Hắc, có một vị khách không mời mà đến. Hắc Diêm Tước vẫn giữ vững thái độ lạnh lùng, không nói gì mà chỉ cười nhạt, làm gương mặt tuấn tú hẳn lên, nhìn đàn ông cợt nhã trước mặt, con ngươi đen như mực thoáng xuất hiện một tia sáng, là tia sáng của sự không kiên nhẫn.
86 Hắn dừng lại một chút, ánh mắt như lửa nóng nhìn Tường Vi, khóe miệng cười tà, nói tiếp: "Tường Vi là con gái của tôi!"“Cái gì?”“Hả?”Triển Diệc Tường cùng Tường Vi kinh ngạc thốt lênTriển Diệc Tường nhịn không được mà trợn to hai mắt, không thể tin hỏi "Con gái của anh? Trời ơi! Lão Hắc, anh đã có con gái lớn như vậy rồi sao? Tôi thật không thể tin được, anh nói cô ấy tên gì? Tường Vi? Ha ha ha, vậy cô ấy có nên gọi tôi một tiếng chú hay không?"Lòng của Tường Vi rất đau, thật giống như bất ngờ bị người ta hung hăng đâm một cái, đồng tử cô co rút lại, cô không thể tin được, hắn dám nói cô là con gái của hắn!Còn có chuyện gì khiến người ta khiếp sợ hơn không?Hắn là người đàn ông đầu tiên của cô, nhưng vào giây phút này, hắn tuyên bố hắn là cha của cô!"E hèm!" Khóe môi Hắc Diêm Tước nâng lên tạo thành một đường cong xinh đẹp,"Thế nào, không tin sao?""Tôi tin.
87 Tường Vi rùng mình một cái, ánh mắt của hắn là đang nhìn cô, hay là Mạn Đà La?Chẳng phải lúc nãy hắn nói với người đàn ông kia là không có gặp Mạn Đà La sao?Nhưng mà, hắn nói lần trước.
88 Mùi máu tanh tràn ngập trong không khí! Bị hắn đối xử như vậy, trái tim cô thật đau!"Như thế nào? Phản kháng tôi thì đó là cái giá cô phải trả, không bằng thuận theo, tôi sẽ nhẹ nhàng hơn.
89 "Tiên sinh, Tường Vi nóng sốt rồi. "Bác Ân nặng nề nói, âm thanh vang lên trong phòng ngủ. Nơi này, là nơi riêng tư của tiên sinh, nếu như không có ân chuẩn đặc biệt, bất luận người nào cũng không được tiến vào.
90 Trái tim khẽ run lên, không nhịn được đưa những ngón tay thon dài, giống như là mất hồn nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của cô. Cảm giắc trơn mịn khiến cho hắn như bị nghiện lại xoa nhẹ.
91 Ầm ầm ——Bầu trời xuất hiện những tia sấm, bọn người hầu nhanh chóng mang Tường Vi chạy về hướng nhà gỗ nhỏ. "Đã hơn nửa đêm, thời tiết nói thay đổi liền thay đổi ngay!" Người hầu Giáp vừa đưa mắt nhìn màn trời tối mịt vừa nói.
92 "Mày còn dám ngụy biện với tao! Uổng công Mai Linh của tao tốt với mày như vậy, mày lại dám phản bội nó! Đúng là đồ không biết xấu hổ! Mày cút ra ngoài cho tao, ngay lập tức, lập tức tìm Mai Linh của tao trở về!"Mặc kệ bên ngoài là gió lớn hay trời mưa, là sấm nổ hay tia chớp, là nửa đêm hay là canh ba, thím Hắc không nói hai lời liền kéo chăn cuốn Tường Vi lôi cô xuống giường!"Ô ô thím Hắc con thật sự là không biết" trong lúc nhất thời bảo cô đi chỗ nào tìm Mai Linh đây? Huống chi với cá tính của Mai Linh, cô hiểu rõ, cô ấy ưa thích náo động như vậy, nếu như cô ấy lẩn trốn không muốn gặp người, nhất định có nguyên nhân của cô ấy.
93 Biệt thự nhà họ Hắc, phòng người hầu nữ"Khốn kiếp! Không phải đã bảo mấy người khiêng về rồi sao? Tại sao lại té xỉu ở cổng chính!"Hắc Diêm Tước nóng nảy quát bọn người hầu, âm thanh phá vỡ sáng sớm yên tĩnh, không khí nhẹ nhàng khoan khoái quanh quẩn biệt thự nhà họ Hắc được phá lệ đổi mới sau cơn mưa.
94 "Ưmh"Rốt cuộc, cô cũng có phản ứng! Ở trong mơ, lúc hắn tới gần cô, cô buộc phải tỉnh lại!Nhìn thấy cô tỉnh, lúc này Hắc Diêm Tước mới hài lòng liếm liếm khóe môi cô, rồi rời khỏi môi cô.
95 Hắn cắn răng, đè lại cổ tay mảnh khảnh của cô, đem cô nâng lên, nước mắt kia dính vào tóc, dính thật chặt vào khuôn mặt của cô, đôi môi tái nhợt. Toàn thân cao thấp, không có chỗ nào là không bị thương , hắn muốn cô thề, hắn không cưới, cô cũng không lấy……Lời thề này, nghe kinh hãi cỡ nào, hắn muốn cắt đứt hạnh phúc suốt đời của cô, nhưng, cô không có đường sống!Vậy mà, cô quên hỏi, nếu hắn cưới cô gái khác, cô có gả cho hắn làm vợ lẻ của hắn không?Hắn không cho cô cơ hội thở dốc, lại gần mặt của cô, hơi thở nóng bỏng phun lên mặt nàng, nói tiếp:"Thứ hai, cam kết không bao giờ phản bội tôi, cam kết không bao giờ thoát khỏi tôi!""Ưm….
96 "Cầu xin anh rồi, tôi thật sự có chuyện rất quan trọng tìm Dick tiên sinh!" Cô biết vô luận đi đến chỗ nào, vĩnh viễn đều không được coi trọng, nhưng mà cô vẫn ôm một chút hi vọng, dù sao thì lần cuối cô thấy Mai Linh là ở ‘thịnh thế quốc tế ’.
97 Dick không nhìn bảo vệ, trực tiếp kéo tay Tường Vi đi, trong lời nói có chút run: "Xin lỗi, đã để cho cô chờ lâu. Đi tới phòng làm việc của tôi nói chuyện được không? Tôi đã tìm cô mấy ngày rồi""Tìm tôi?" Tường Vi sửng sốt.
98 Tâm khẽ nhói, làm tôi tớ của tiên sinh, như vậy cô có thể giống như Mễ Tư Kỳ, phơi bày thân thể, ánh sáng bắn ra bốn phía sao? Cô thật không dám tưởng tượng!“Thẩm tiểu thư, đừng nghi ngờ chính mình, cô là viên ngọc chưa được mài dũa! Đêm đó, lần đầu tiên tôi thấy cô, tôi liền biết, cô có năng lực này cùng với tư cách, tin tưởng tôi, ánh mắt của tôi chưa bao giờ sai! Huống chi, cô ký hợp đồng với công ty chúng tôi, ‘ny Thường’ có ý muốn mời là làm người đại diện, thù lao cũng không ít, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, tôi thay cô thấy tiếc hận (hối tiếc+ân hận) a.
99 Những sợi tóc xõa trước trán, bị kẹp tóc cố định ở sau ót, nhìn có chút đáng yêu, lại không mất Điển Nhã. Một bộ ngân hôi trăm điệp, lộ ra cổ ngọc mảnh, trang phục đoan trang, lại không mất đi sự lãng mạn và dí dỏm.
100 Dick nhỏ giọng rên rỉ, bộ dáng điềm đạm dáng yêu của cô ấy, sợ là mỗi người đàn ông thấy được, đều không nỡ lòng!Chỉ cần đôi mắt đẹp này nhìn một cái, là cam tâm vì cô trầm luân!"Anh nói là sẽ thay đổi vận mệnh của tôi sao?" Đôi mắt đen ngập nước của Tường Vi phát ra tia sáng ưu buồn, vận mệnh không phải đã sớm định rồi sao?Đời này, tiên sinh không cưới cô không lấy, không bao giờ phản bội hắn, không bao giờ thoát khỏi hắn, vĩnh viễn chỉ hầu hạ một mình hắn, nếu hắn không chê, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn theo đuổiĐau lòng nhắm lại hai mắt, sắc mặt tái nhợt của Tường Vi lộ ra sự yếu ớt, thân thể cô vẫn không hoàn toàn hồi phục như cũ, bởi vì đoạn thề ước mà càng trở nên suy nhược, giống như một loại thần chú, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng sẽ nhắc nhở trong đầu cô, giống như chính vận mệnh trong tương lai của cô, cô chỉ có thể nghe theo!"Mạn Vi, cô ở đây lo lắng, buồn bã cái gì đây? Tôi cam kết với cô.