21 Sau một màn hôn nhau say đắm, Ngụy Châu rốt cuộc thấm rượu, ánh mắt lờ đờ, biểu tình mơ màng ôm người mãi không buông.
Hoàng Cảnh Du buồn cười, lại trêu ghẹo đôi môi ấy vài lần, cuối cùng thỏ thẻ bên tai cậu "được rồi, anh đưa em về nhà!"
"hảo
về nhà.
22 "phải đó, Châu Châu đây là người mẹ đã nói với con đấy!", Đơn Vân Hoa không biết mối quan hệ của con trai mình với con trai của chồng sắp cưới, nên rất tự nhiên ôm cánh tay Hoàng Lân, còn nói một cách rất vui vẻ và hạnh phúc "thật trùng hợp hai con lại thân nhau như vậy, tốt thật nha!"
Ngụy Châu và Cảnh Du nhìn nhau, trong lòng muôn vàn cơn sóng lần lượt kéo tới.
23 "anh ra ngòai một chút!", hắn đứng dậy.
"đi đâu vậy?", cậu hơi lo lắng.
"đừng lo, anh đi tìm cách giải quyết! Cho anh nghỉ phép ba ngày!", nói xong liền đi.
24 "Hoàng Cảnh Du?", Mộ Vỹ Tần nhìn dãy số hiện trên màn hình điện thọai có chút bất ngờ.
"tôi nghe!"
"Mộ thiếu gia, tôi có một việc muốn nhờ anh. .
25 "buông tôi ra! Lăng Phong Hạo. . . Anh. . . ", cậu tìm cách tránh né những cái hôn của gã, chật vật lên tiếng "đồ cầm thú. . . Tránh. . . tránh xa. . .
26 "tôi sao? Phải tôi không mang họ Lăng, nhưng trên giấy tờ chuyển nhượng hợp pháp, là tên tôi!", hắn mang một tờ giấy có đóng mộc đỏ trưng trước mặt Lăng Phong Hạo.
27 Một phút sau.
Mọi thứ vẫn bình thường, ngọai trừ Lăng Nhất Đạt đang gào khóc tìm "xác" con trai mình.
Lăng Phong Hạo hai mắt thấm ướt, khó hiểu nhìn hắn.
28 Sau khi Lăng Phong Hạo theo ba hắn về Canada, mọi việc ở Bắc Kinh lại diễn ra bình thường.
"tiểu Thần!! Nghe anh nói được không? Tiểu Thần!!!", Mộ Vỹ Tần thần kinh căng thẳng đuổi theo Liêu Vũ Thần đang bừng bừng lửa giận.
29 "mẹ!", Hào Hào không biết từ đâu xông ra.
"Hào Hào sao thế!?", Đơn Vân Hoa yêu chiều xoa đầu thằng bé.
"xem mắt là gì vậy?", Hào Hào ngây thơ hỏi.
30 Chuyện yên lành chẳng được bao lâu.
Một tuần sau lại tiếp tục họp gia đình.
"đi Tứ Xuyên ạ?", Hào Hào mắt sáng rỡ, hai chữ háo hức lộ rõ trên mặt.
31 Hoàng Lân và Đơn Vân Hoa đứng bên ngòai sững sốt giây lát.
Sống chết không chịu đi xem mắt. . . Ra là vì lí do này!
Hoàng Lân có chút không thích ứng, hơi tức giận quay về phòng.
32 Kể từ hôm đó, cả hai bắt đầu giữ khoảng cách, tránh làm ảnh hưởng đến ba và mẹ.
Khi ở nhà thì gọi anh hai, xưng em. Ngay cả ăn cơm cũng không dám nhìn nhau nói chuyện một cách tự nhiên.
33 Mọi người cũng đang xoay mặt nhìn nhau không hiểu lắm chuyện gì đang xảy ra. Lúc này Hoàng Lân tiếp tục lên tiếng.
"hôm nay ngòai hôn lễ của tôi ra, tôi còn có một chuyện khác muốn tuyên bố với mọi người!"
Không khí trở nên tĩnh lặng, như đang chờ đợi Hoàng Lân.