21 Hắn ngồi trong quán bar uống cả chục chai rượu để vơi đi nỗi ấm ức trong lòng, bị hành hạ quá nhiều làm hắn cảm thấy rất ức chế. Dù cho có là Angel mà hắn đã từng thích thì thật sự cô gái này còn hơn hẳn cả cô gái khi xưa, nhưng thật sự nghĩ lại thì vẫn thấy rất thú vị! Mỗi lần nghĩ đến nó, hắn đều cảm thấy có một cảm giác kì lạ nhen nhóm trong lòng nhưng tất cả chắc chỉ vì nó là Angel mà thôi.
22 Nó lạnh lùng nhìn hai con người trước cửa, trong lòng cảm thấy bức bối khó chịu. Tay cầm chặt nắm cửa, chuẩn bị sẵn sàng để đóng cánh cửa lại. Cô ra cười tươi ra vẻ ặt ngây thơ nói:- Anh ấy uống say, tôi đưa anh ấy về nhà.
23 - Hình như. . . . . tôi thích anh mất rồi. Hắn nghe vậy bất ngờ quay lại nhìn nó, nhất thời hk biết phải nói gì. Nó cũng ngước đầu lên nhìn hắn mỉm cười nhưng khuôn mặt bỗng chốc thay đổi khi thấy bóng người ở sân thượng tòa nhà đối diện.
24 Mọi người trong phòng đều đứng hìn nhìn nó lôi máy tính từ trong cặp anh ra. Nhưng nghĩ nghĩ gì đó nó lại ngước lên nhìn anh:- Anh có mang máy tín của em hk?Anh còn đang ngơ nhác hk hiểu gì nghe nó nói vậy chợt giật mình:- Em hỏi gì kì vậy? Máy tính em anh mang làm chi? Hay thôi để anh về nhà lấy vậy!Nó nghe vậy thì ngăn anh lại:- Anh! Hk được đi! Bây giờ nhất định không được về nhà! Ở đó bây giờ hk an toàn! Tất cả mọi người cũng vậy, nhất định hk ai được ra khỏi đây tới khi nào tớ cho phép!Mọi người đều ngơ ngác hk hiểu gì chỉ có hắn là kịp thời phản ứng lên tiếng hỏi:- Ý em là sao Angel? Nhưng việc đầu tiên em giải thích cho tụi việc gì đang diễn ra hk?Nó ra dấu với hắn ý bảo im lặng rồi gọi điện thoại cho ai đó.
25 - Angel ơi Angel!!!Tiếng vỗ tay từ ngoài cửa vọng vào làm nó giật mình vội buông hắn ra. Hắn thấy vòng tay của mình rơi vào không khí, lòng chợt cảm thấy hụt hẫng.
26 - Em. . . . . . . . - Nó bối rối nhìn Vũ. Vũ mỉm cười rồi xoa đầu nó:- Angel, cho dù em có là sát thủ, anh cũng hk hề sợ. Cho dù em là con quỷ, anh cũng hk xa lánh, em nghe lời anh quay lại đi,Nó bật cười:- Lí do anh chia tay với tôi, chẳng phải vì tôi là con quỷ sao? Giờ anh lại nói vậy sao?- Khi đó anh hk muốn em gặp nguy.
27 Đêm đó, tuy có rất nhiều người ngủ ngon nhưng lại có hai con người hk tài nào chợp mắt được. Cô ta nằm trên chiếc giường êm ái trong căn phòng lạnh lẽo, tay đặt lên trán suy nghĩ miên man.
28 Anh chống tay lên bàn nhìn hai con người đối diện, trên khuôn mặt đang nở nụ cười đểu. Anh chậc lưỡi:- Hai đứa cũng thật là. . . . . . . chậc chậc. . .
29 Yumi tức giân chỉ vào mặt hắn quát lớn:- Cậu đúng là ngu ngốc! Ai lại đi nghi ngờ tình yêu của cậu ấy cơ chứ!Ayako ngồi bên cạnh cũng góp phần:- Giờ thì sao? Cậu vui rồi? Cho dù nó có là sát thủ thì nó cũng rất yếu mềm, cậu có thấy nó nhốt mình trong phòng suốt một tuần rồi hk?Hắn bất lực lên tiếng:- Tớ thật sự hk có! Chỉ là bồng bột thôi mà!Anh cũng tức giận hk kém:- Bồng bột? Em nói hay nhỉ? Bây giờ hk biết chừng vì sự bồng bột của em mà có đâu ra đó một đứa bé cũng nên!Hắn nghe vậy thì tức giận:- Anh vừa phải thôi! Đâu ra có một đứa bé cơ chứ!Sho nhìn hắn: - Cậu có dám chắc?Hắn bất ngờ nhưng rồi cũng im lặng một lát sau định lên tiếng thì đã bị một giọng nữ khác ngắt lời:- Anh có đứa con ở ngoài cũng sẽ là chuyện đương nhiên thôi.
30 Hắn hẹn gặp cô ta ở ngoài quán cafe để giải quyết chuyện hiểu lầm. Lúc cô ta vừa người xuống ghế đã dùng giọng hơi nũng nịu để nói với hắn:- Anh tìm em có việc gì sao?Hắn vì vẫn có ấn tượng tốt về cô ta, nghĩ rằng việc mình vứt nhẫn cho cô ta bị một tên nhà báo nào đó nên cũng hk trách cô ta, chỉ mỉm cười đáp:- Chuyện chiếc nhẫn chỉ là hiểu lầm, xin cô đừng ảo tưởng về những thứ đó.
31 Nó nằm im trên chiếc giường ngẩng đầu nhìn trần nhà. Nên nói nó ngu ngốc hay cô ta quá xảo quyệt? Lần trước cũng như vậy, tuy nó hk muốn mắc mưu của cô ta nhưng tại sao? Tại sao lại khó đến như vậy? Tình yêu là cái quái quỷ gì kia chứ? Tạo sao biết hắn vô tội nhưng nó vẫn thấy oán trách hắn như vậy chứ? Có phải nó làm cho ta mù quáng? Nhưng cũng chưa hẳn, với một người thông minh như nó, nó́ tuyệt đối sẽ hk để cô ta dắt mũi, tuyệt đối hk! Nó vừa đứng dậy bước xuống giường, trong đầu chợt vụt qua những hình ảnh trong quá khứ.
32 Tang lễ của hắn được tổ chức vào một ngày mưa. Mọi người ai nấy đều cũng buồn rầu, đều cũng tiếc nuối cho chàng trai trẻ chết sớm.
33 Đây là những câu chuyện rất lâu sau khi nó đã có em bé. Hai đứa con trai của hai nguời càng ngày càng lớn, càng ngày càng đẹp trai và càng ngày càng quậy phá.