21 Nắng vàng rải nhẹ những tia nắng ấm áp của mình xuống mọi vật,
len lỏi khắp mọi nơi. Một vài cơn gió mát khẽ lùa qua khung cửa
sổ phòng tập khiến cho tấm rèm bay bay trong gió, uốn lượn như những
gợn sóng vỗ rì rào.
22 Màn đêm đã dần buông xuống thị trấn nhỏ từ lúc nào, nhẹ nhàng khoác
chiếc màn đen xuống mọi vật. Bầu trời đen thẫm nhưng lại được
điểm tô một vài ngôi sao nho nhỏ sáng lấp lánh trông thật đẹp.
23 - Này! Làm cái gì đấy? Bỏ tôi ra! - Nó giãy nảy khi bị chiếc áo của
Dương Tiễn từ từ chùm kín hết đầu. Xung quanh nó lúc này tối đen
như mực không có một tí ánh sáng nào lọt qua, chỉ thoang thoảng
mùi hương chanh từ cái áo tỏa ra nhè nhẹ khiến nó bớt ngột ngạt
phần nào.
24 Bờ môi Dương Tiễn mềm mại, hơi thở ấm áp luôn khiến cho người
ta cảm thấy vững tâm cùng với nụ hôn thoảng qua như cơn gió đầu
hạ, khiến cho đôi má của Diệp Ẩn đỏ bừng lên, tim đập loạn.
25 Chiếc xe ô tô màu đen đời mới nhất từ từ dừng lại trước một ngôi
biệt thự sang trọng nhưng lại toát lên vẻ ảm đạm xen lẫn một chút
huyền bí.
- Dương thiếu gia, đã đến nơi rồi ạ! - Người quản gia họ Kim kính
cẩn nói, liếc mắt ra hiệu với những người hầu đang đứng hai bên
cổng ngôi biệt thự thành hàng dài.
26 Trời dần dần chuyển về tối nhưng kèm theo đó là những cơn gió mạnh
liên tục thổi, khiến cho cây cối bên đường ngả nghiêng. Thỉnh thoảng,
một vài tia chớp hiện lên thành nhiều đường trên bầu trời như báo hiệu
một cơn giông sắp đến.
27 Tiếng đàn du dương vang lên khi trầm khi bổng đôi lúc lại réo
rắt như tiếng sơn ca hay tiếng chảy róc rách của những con suối
sâu trong rừng làm cho những quý ông, quý bà và các vị tiểu thư, công
tử trong phòng tiệc sang trọng phải dừng cuộc nói chuyện lại, đưa
ánh nhìn của mình về phía sân khấu nơi mà một người thiếu nữ
mặc trên mình chiếc đầm màu đen bó sát lấy cơ thể đầy quyến rũ tạo
nên một phong thái kiêu sa lạ thường.
28 - Chuyến tàu lúc 00:00 đã đến nơi, mời hành khách chuẩn bị lên tàu! -
Giọng nói ấm áp của người phát thanh viên vang lên khiến Diệp Ẩn
giật mình ngồi bật dậy.
29 "Đây là đâu? Tối vậy?"
Diệp Ẩn khẽ lẩm bẩm một mình, nhẹ nhàng bước đi trong bóng tối
chỉ toàn màu đen tưởng chừng như vĩnh cửu, không có một chút ánh
sáng nào có thể lọt qua cũng giống như tâm trạng của nó hiện giờ.