41
“Hừ!”
Ta buông tay ra: “Ngươi đã tỉnh?”
Đại thần tượng trở mình, buồn buồn nói: “Không có. ”
Tại sao ta cảm thấy là hắn đang tức giận a?
Ta chọt chọt lưng hắn: “Ngươi giả bộ ngủ làm gì.
42
Ta hỏi quản lí: “Ngươi ngày hôm qua không phải nói muốn từ chức?”
Quản lí lườm một cái: “Không từ chức, sớm muộn cũng bị các ngươi hại chết. ”
Ta lại hỏi: “Thế ngươi tại sao cùng đại thần tượng thảo luận ta là S?”
“Ây…” Quản lí ho khan hai tiếng, “Thương lượng cơ mật.
43
Cấp S.
Ta là thế thân cấp S!
Ta vừa hát vừa rửa chén, không ngừng được mà cười khúc khích.
Đại thần tượng đi vòng phía sau tới chỗ ta: “Điềm Tâm có chuyện gì vui vẻ thế.
44
“Ngươi muốn làm cái gì?”
Đại thần tượng một mặt vô lực giãy dụa, vừa dùng ánh mắt liếc ta.
“Muốn làm Bá vương ngạnh thượng cung sao!”
Ta ngồi lên người hắn, một tay siết chặt cổ tay hắn, làm cho hắn không thể tránh thoát.
45
“…”
Hắn nơi đó không những có thể, mà còn đứng đến thẳng tắp. .
46
Ây, đợi chút…
——!!!!
Ta xoa bụng đại thần tượng đến cương luôn rồi!
Ồ, hóa ra ta cũng có diệu thủ hồi xuân (bàn tay vàng, siêu năng lực) sao?
47
“Ta có thể đi rồi, phần còn lại ngươi tự mình giải quyết đi. ”
Nếu nơi đó của đại thần tượng khỏe lại rồi, vậy ta cũng không cần tiếp tục làm thế thân trên giường cho hắn.
48
…
…
Năm phút trôi qua.
Mười phút trôi qua.
Ta chỉ vào tiểu JJ của đại thần tượng nói: “Mềm nhũn. ”
Đại thần tượng ủy khuất liếc mắt trừng ta một cái: “Ngươi bị gió lạnh thổi qua mười phút thử xem?”
Ta đi đến đóng cửa sổ lại dùm hắn, cho nên nói đem chim thả rong đi dạo là một thói quen không tốt.
49
Ta chân trước mới ngồi vào ghế, chân sau đá bay đại thần tượng đang xông lại.
“A, Ai da —— ”
“Cửa có mở, ngươi không cần đạp. ”
Đại thần tượng không nói lời nào, cơ thể ngã xuống đất.
50
Đại thần tượng nói: “Chúng ta có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu… Ngao!”
Ta khóc thở không ra hơi, vừa khổ sở lại oan ức.
Ta khóc lóc đánh đại thần tượng, đem hắn đánh đến muốn gào khóc cũng không được.
51
Ta và đại thần tượng mỗi người ngồi ở một đầu ghế salon, trung gian là quản lí đang mờ mịt, không biết xảy ra chuyện gì.
Đại thần tượng: “Điềm Tâm đừng tức giận, ta chỉ là muốn cùng ngươi làm chuyện khoái hoạt *aka sung sướng*.
52 Ta cảm thấy đại thần tượng có thể là một tên biến thái. .
53
Ta đứng lên: “Ta không nghĩ sẽ tiếp tục làm thế thân của ngươi, chuyện của tiểu hoa đán, ngươi tự mình giải quyết đi. ”
“Tiểu hoa đán?” Đại thần tượng kinh ngạc nhìn ta, “Ta với cô ấy có quan hệ gì đâu.
54
Xong.
Đại thần tượng không chỉ là một tên biến thái, mà còn là một tên biến thái thích ta.
——-.
55
Làm sao bây giờ, nếu như ta cự tuyệt hắn, hắn có nhảy lầu tự sát hay không đây?
Thông thường mà nói, người như đại thần tượng đa phần đều có tố chất tâm lý rất kém cỏi, không chịu nổi một chút đả kích.
56
Ta ở xung quanh xem đại thần tượng cùng quản lí như hai con mèo nhỏ vờn cãi nhau mười phút, chỉ muốn ngáp mấy cái.
Quản lí lấy điện thoại di động ra: “Đừng ép ta, ta sẽ gọi xã hội đen.
57
Quản lí cùng đại thần tượng há hốc miệng, ôm nhau run lẩy bẩy, tuyệt vọng nhìn ta.
Ta chỉ là cho cổ tay hoạt động một chút, bọn họ liền run chân mà ngồi xổm xuống đất.
58
Quản lí đang đi một nước cờ rất lớn, cơ trí của ta đã nhìn thấu hắn.
Đại thần tượng lại cái gì cũng không hay biết mà cùng hắn ôm nhau, khoảnh khắc này, trong lòng ta có chút đau lòng a.
59
Đại thần tượng thích ta, ta chỉ như một giọt máu nhỏ tầm thường mà muỗi để lại.
Tiểu hoa đán bởi vì chê hắn không “lên” được liền từ bỏ hắn, cô ấy lại là ánh trăng sáng của hắn.
60
Ta kéo đại thần tượng ra, sau đó nói vói quản lí: “Ta không cho phép ngươi gia nhập cùng bọn ta. ”
Quản lí vui vẻ nói: “Thật sự?!”
Đại thần tượng dính sát vào người ta: “Tiểu bại hoại, chính là thích ăn dấm chua như thế.