41 _Em làm ơn bảo anh trai của em tha cho anh đi nếu không anh ấy sẽ đánh anh chết mất…. !! Kim gạt tay của Kiên ra khỏi người mình. Con nhỏ vằn mắt lên hét Kiên.
42 Thanh cố gắng làm cho xong để còn đi lấy tấm thẻ học sinh. Thanh kêu khổ vì công việc còn nhiều mà thời gian đang trôi thật nhanh. Thanh vừa làm vừa lẩm bẩm.
43 Thanh vẫn đều bước vì con nhỏ đang nghe nhạc nên không hay biết gì cả. Long bực cả mình, anh chàng lẩm bẩm. _Con nhỏ khinh người kia, sao tôi bấm còi xe ô tô to như thế mà cô không thèm quay lại là thế nào.
44 Thu trải qua một đêm đầy mệt mỏi, cả thân thể của con nhỏ như vừa bị ai đó dần. Thu nhăn cả mặt lại vì nếu phải làm ô sin cho hắn cả đời thì con nhỏ có khi bị chết sớm.
45 Thu lắp bắp van xin cô của mình. _Cháu cầu xin cô đấy, xin cô đừng làm như thế này. Cô mà không cho chúng cháu thời gian để thu xếp mọi chuyện thì bố mẹ cháu sẽ đánh cho chúng cháu một trận bán sống bán chết mất…!! Cô Lý cốc cho Thu một cái nữa vào đầu.
46 Thanh chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn, trước khi đi cô nàng quay lại bảo Long. _Anh không cần phải chờ tôi đâu, vì tôi còn nhiều việc phải làm nên anh đi về trước đi….
47 Thanh chạy được một đoạn thật xa, cô nàng mệt mỏi quá nên phải dừng lại để thở. Thanh nguyền rủa. _Tên chết tiệt kia, anh hãy chờ đấy, cứ bắt nạt tôi cho đã vào.
48 Long thở dài khi chứng kiến cảnh bị xô đẩy và chen lấn như thế này. Đây là cái giá của một thần tượng, khi bạn nổi danh hay được mọi người yêu quý tài năng của bạn thì điều có nghĩa bạn đi đâu hay làm gì bạn cũng bị dòm ngó và xăm xoi.
49 Anh chàng có mái tóc nửa đỏ nửa đen hỏi Chung với vẻ thương hại và giễu cợt. _Cậu không bị làm sao chứ…. ?? Chung nhăn cả mặt lại, dưới đuôi mắt những nếp nhăn li ti đã hiện rõ và đôi môi hơi run run, kiểu này là anh chàng đau lắm đây nhưng anh chàng vẫn cố nói.
50 Ông Sơn vừa uống cà phê bà Đoài pha vừa ăn đọc báo, ông mỉm cười đáp lại lời của bà Đoài. _Em phải cho nó thời gian để làm quen với điều đó chứ. Theo anh nghĩ cứ để cho nó trẻ con và vô tư đi vì em thấy đấy làm người lớn mệt mỏi chứ có thích thú gì đâu….
51 Tường cười hỏi. _Cậu định học lớp buổi tối hay lớp buổi sáng. _Buổi sáng và buổi chiều mình còn phải đi học ở trường nên đành đăng kí học buổi tối…!! Anh chàng động viên Thanh.
52 Hoàng Lan bước xuống xe, cô ta tức giân nên quay mặt đi và không liếc nhìn xe của Long nữa. Anh chàng đóng cửa xe của mình rồi phóng đi luôn mà không bảo Lan câu nào.
53 Cô Lý mặc dù biết như thế nhưng bổn phận của một người cô, cô không thể quên và không thể lơ là trước tình hình của hai đứa cháu gái yêu quý được. Thanh mặc dù nghe được câu mất câu không, con nhỏ vẫn vâng dạ cho cô Lý vui lòng.
54 Thanh định đút điện thoại vào túi quần. con nhỏ giật mình vì trên màn hình hiện ra hơn bốn cuộc gọi nhỡ của Long. Thanh tái hết cả mặt vì con nhỏ chợt nhớ là mình đã sợ Long và kinh hoàng anh ta như thế nào khi bị hành hình từ hôm qua tới giờ.
55 _Mình đúng là có mắt như mù, rõ ràng cái cây này có nhiều gai như thế mà mình cũng không hay biết để bây giờ phải khổ sở như thế này đây…!! Long cúp máy anh chàng quay xe rồi lái đến con phố mà Thanh vừa chỉ.
56 Thanh tham gia không thiếu gì các trò chơi của bọn nó. Từ đá bóng, đánh nhau, đến chơi game. Có những lần đi cắm trại, Thanh dành cả đêm ở lều của bọn con trai trong lớp để chơi bài và ngủ quên luôn tại đó.
57 Thanh xua tay giải thích. _Không phải đâu, anh ấy và chị chỉ là bạn thôi…!! Con bé nhướng mày tỏ vẻ không tin. Thằng bé đứng ở bên cạnh ôm chầm lấy chân của Long.
58 Long trừng mắt. _Thì ra cô đang trả thù tôi. . . !! Long xăm xăm bước lại. Thanh hãi quá bỏ chạy thật nhanh. Long đuổi theo phía sau, vừa đuổi Long vừa hét.
59 Khi Thanh và Long đến nơi, bữa tiệc đã diễn ra được một lúc rồi. Kim do suốt ruột nên đã gọi điện hai ba lần giục Thanh và Long đến sớm. Sự xuất hiện của Thanh và Long ở trước cửa làm ọi người chú ý, điều buồn cười là tuy mặc váy nhưng Thanh lại đi giày.
60 Tặng được quà cho Thoa. Thanh viện lý do có việc bận nên chào tạm biệt họ về trước. Thoa, Kim, Liên và Hường giữ Thanh mãi nhưng do Thanh kiên quyết quá họ đành để cho Thanh đi về.