21 Tôi ngồi sau xe Phong, vừa ngồi vừa hát nhảm.
" Một con zịt xòe ra hai con thằn lằn con cùng nhau cắn nhau đứt con chim non. . . "
" Diu quơ đờ sa đầu tu mai lái đít du phìu ớt.
22 Một lúc sau, Trân nén cười, vỗ vỗ vào vai Phong:
" Tớ biết hai người trong sáng nhưng cậu cũng không cần kích động thế đâu!"
Nhìn bản mặt khổ sở nhịn cười của nó mà tôi thấy thương.
23 Sinh nhật tôi năm nay, xem như hủy. Hôm trước sinh nhật tôi, lúc vừa về đến nhà, tôi chỉ nhận được một lời nhắn của mẹ: Ông đột nhiên nằm viện, mẹ phải về quê coi ông có làm sao không! Con ở nhà nhớ tự chăm sóc bản thân.
24 Tôi lê tấm thân mệt mỏi trở về nhà. Dù đã ráng thuyết phục tụi kia bỏ qua cho êm chuyện nhưng với tính cách của tụi nó thì vài ngày sau chắc chắn sẽ lại mò tới.
25 Mọi chuyện trôi qua cứ như một bản nhạc nhàm chán. Ngày ngày đến lớp, về nhà rồi lại đến lớp. Phong cũng dần trở nên xa cách với tôi hơn. Điều đặc biệt trong bản nhạc này là có một đoạn cao trào: Ba đứa kia bị tụi Chiến, Linh, Quyên ngăm đánh, tiếp đó là vì một lí do nào đó mà bọn họ đã chuyển trường.
26 Vừa lấp ló ngoài cửa phòng vệ sinh, tôi liền trông thấy Phong đang ôm ba lô đứng chờ sẵn. Trông hắn có vẻ bình thản nhưng mặt lại hơi đỏ. Tôi cười thầm rồi ngoắc hắn lại.
27 Hôm nay đã bắt đầu một kì nghỉ hè dài dằng dẳng. Tôi hết thức dậy, ăn trưa, nằm ngủ, thức dậy, ăn tối, nằm ngủ rồi lại thức dậy. . . Mọi thứ trôi qua cứ như một chuỗi tuần hoàn, chẳng có gì đặc sắc.
28 Nếu xét về tổng thể thì Tuấn hội tụ đầy đủ các điều kiện để trở thành một soái ca, nhưng theo tôi nghĩ lại thiếu một cái gì đó. Điều này thì mãi đến sau này tôi mới nhận ra.
29 Tôi đã từng đọc được một câu như thế này: "Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm hai việc giúp cuộc đời mình hoàn chỉnh. Việc đầu tiên là yêu anh. Một việc khác, là gả cho anh.
30 Vài tháng trước.
" Mấy người là ai?"
" Mày là Phong đúng không?" Một tên mặc áo khoác đen, đeo khẩu trang, đội nón kín mít hỏi Phong. Phong khẽ quan sát đám người lạ trước mặt rồi bình tĩnh gật đầu.
31 Trong suốt khoảng thời gian hè còn lại, Phong liên tiếp bị gửi rất nhiều hình ảnh. Ban đầu cậu tức giận đem đốt nhưng dần dần cũng mặc kệ, dù sao một khi điều tra ra mọi chuyện thì mọi thứ sẽ ổn.
32 Có lẽ đợi khi hoàn thành bộ truyện mình sẽ up một lần luôn. Cứ up từng chương thế này mà với thời gian lâu lâu mới có một chương thì sẽ có người nản và thấy hụt hẫng.
33 Từ ngày phát hiện ra Tuấn là người cho nước, tôi dặn cậu ta không cần phải làm vậy nữa thế nên sau hôm đó trở đi không có một chai nước nào xuất hiện trên bàn tôi nữa.
34 Tôi cùng Tuấn tham gia cuộc thi Nét đẹp học đường. Lí ra là Trâm Anh phải đi mới đúng nhưng nó cứ viện đủ lí do để khỏi đi. Không những thế còn không ngừng đổ nguyên thùng nước mắm và mấy bịch muối vào lời nói của nó khiến tôi phải ra trận thay nó.
35 Bữa cơm tối, tôi chỉ im lặng cúi gằm mặt ăn cơm. Mẹ ngồi cạnh thấy tôi im lặng nên hỏi: "Có chuyện gì buồn à?"
" Dạ có đâu mẹ!" Tôi ngẩn đầu nở nụ cười nói: "À chủ nhật này mẹ con mình đi ăn đi, con biết chỗ này ngon lắm!"
" Ừ, cũng được.
36 Tôi là gay.
Tôi biết mình là gay khi học cấp hai. Trong đầu tôi luôn tràn ngập hình bóng của Phong, lúc cậu ấy im lặng làm bài, lúc cậu ấy vui vẻ với đám bạn, lúc cậu chơi bóng và cả lúc cậu ấy tuyệt vọng.
37 Đối với sự thay đổi thình lình của tôi có rất nhiều người bất ngờ. Mẹ tôi, bạn bè, thầy cô và cả Phong.
Vì Tuấn đi rồi nên tôi cùng Nam tham gia cuộc thi Nét đẹp học đường.
38 Tôi và Phong đột nhiên trở thành cặp đôi hot nhất trường qua cuộc thi vừa rồi. Trên facebook ở đâu cũng thấy hình tôi và Phong đứng đối diện nắm tay nhau sau đó mỉm cười.
39 Màn hình hiện lên cuộc gọi đến, tôi ấn nút nhận máy. Đầu bên kia giọng Phong truyền đến: "Này, không có giận nữa đâu đấy!"
Giọng Phong trầm thấp, nghe cứ như một lời thì thầm.
40 Tôi cho đến vài phút trước vẫn chưa biết đôi môi một người có mùi vị ra sao thì ngay bây giờ tôi đang được cảm nhận nó. Không vội vã, không cuồng nhiệt như những gì người ta thường miêu tả mà nó chỉ đơn giản là môi đè lên môi.