21 #Trên sân khấu#
MC: Cuộc thi đã đi những chặng đường dài đằng đẵng, các đội thi đã cống hiến hết mình, họ đã đem đến cho chúng ta những màn biểu diễn trên cả tuyệt vời, dù đội nào sẽ bước tiếp đội nào sẽ dừng lại thì họ vẫn sống mãi trong lòng người hâm mộ chúng ta.
22 Phòng Tên Khang#
Hắn ngồi cạch chiếc giường đưa mắt nhìn Min đang chìm sâu vào giấc ngủ.
-Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với em?
Rồi hắn với tay cầm từng mảnh vỡ của chiếc hộp âm nhạc đang nằm lăn lóc trên chiếc bàn gần đó.
23 Bối cảnh tại một ngôi trường cấp 2, ở vùng quê hẻo lánh. Đây là một chuyến hành trình mang tên “Hãy để âm nhạc đưa chúng ta lại gần nhau” do hội đồng giám khảo tổ chức, nhằm mục đích giúp đỡ các em nhỏ tại ngôi trường này và giúp 3 đội thi được hợp tác với nhau nhiều hơn.
24 #Buổi chiều tại nhà kho của ngôi trường#
Min đang mang mớ đồ đạt vào kho cất giúp một giáo viên trong trường. Đặt món đồ và thở hổn hển, Min vẫn chưa nhận thấy một mối nguy đang rình rập nhỏ.
25 #Tại nhà kho#
Những tiếng đập cửa ầm ầm tưởng chừng có thể xé tan sự tĩnh lặng của màn đêm, nhưng hiện giờ, tại nơi này nó chỉ như tiếng đập cánh của chú chim nhỏ bé muốn thoát ra khỏi lồng.
26 #Phòng bệnh#
Min tỉnh lại, Nhỏ giật mình nhận ra mình nằm trên giường bệnh, nhưng vết thương trên tay cũng được băng bó cẩn thận, Cách đó 0,5m là giường của Tên Khang.
27 (Vì tác giả khá bận nên ra chap mới chậm trễ xíu, định là sẽ ra 2 chap nhưng chap kia chỉ mới viết được một nửa. Nên thôi thì đăng trước một chap cho các bạn đọc trước.
28 Do dạo này tác giả khá là bận nên cập nhật chương mới chậm, hôm nay ít việc hơn nên quyết định thức đến nửa đêm để cập nhật chương mới. Do thiên thời, địa lợi, nhân hòa không có đủ nên có gì sai sót các bạn góp ý giùm tác giả.
29 Sau một thời gian dài vắng bóng, tác giả đã quay trở lại. Xin lỗi các bạn đang hóng truyện nhé! Để các bạn đợi rồi.
---------- Vào truyện--------
#Buổi sáng, trong phòng Min#
Họ đang nằm cạnh nhau trên giường, sau một đêm ngon giấc.
30 #Phòng bệnh của mẹ tên Khang#
Căn phòng đìu hiu chẳng có một ai, chỉ mỗi một mình người phụ nữ ngoài 40 nằm ở đó. Bà đưa mắt nhìn bầu trời đêm có chút tĩnh lặng của thành phố, đôi mắt ấy sao thắm đượm một nỗi buồn một nỗi cô đơn.
31 #Phòng tên Khang#
Cửa đang mở, Min chậm rãi bước vào thì phát hiện hắn đang nằm dưới sàn bất động. Cảm giác sợ hãi lo lắng ập đến, Min vội vàng đỡ hắn, cơ thể hắn nóng rang.