61 Hồ Nguyệt Loan, là hồ nước được bảo tồn kỳ công giữa bụng sa mạc.
Nó giống như một tấm kính bạc rơi vào giữa sa mạc màu vàng, cô độc mà yên lặng, ngưng tụ toàn bộ linh khí tinh hoa của sa mạc.
62 Bốn phía yên lặng không tiếng động, nhưng che giấu trong phần vắng vẻ này, lại là sát khí sắc như lưỡi đao.
Bụi đỏ bay lên, trận đấu của hai đại cao thủ tuyệt thế còn đang tiếp tục.
63 Nghiêm Nhược Lượng nhìn hai người trước mắt, trong lòng tràn đấy đắc ý cùng khoái cảm phục thù.
“Hai mươi nắm trước các ngươi đùa giỡn ta, nhất định chưa từng nghĩ qua, dĩ nhiên còn có thể có một ngày rơi vào trong tay ta đi.
64 Tuy rằng đầy bụng nghi ngờ, thế nhưng phía sau truy binh sắp tới, mọi người cũng không thể ở đây lâu.
“Nếu như các ngươi nguyện ý, có thể theo ta đến Cửu Trọng giáo.
65 Ban đầu Danh Đao xuất giang hồ, lấy đao pháp nổi danh.
Thiếu niên hành tẩu giang hồ đơn giản chỉ vì hai việc, sinh hoạt khoái ý tự do, cùng với lòng hăng hái lưu lạc.
66 Sử dụng thanh ‘Đao’ trên lưng ngươi đi. ”
Ngu Sanh chắp tay mà đứng, nhìn Diệp Vô Truy thản nhiên nói.
Hai người tiến vào gian phòng tựa hồ là phòng luyện võ riêng, góc tường bày dãy giá treo rất nhiều binh khí, ở giữa là một khu đất trống, để cho người có thể vọt lên so đấu.
67 Cửu Trọng giáo danh chấn thiên hạ trong chốn giang hồ, không chỉ vì giáo chủ võ nghệ cao cường, càng bởi vì võ công và huấn luyện cử chỉ cao hơn tiêu chuẩn bình quân của người giang hồ.
68 “Vọng tưởng! Ngươi cho là bắt ta các ngươi có thể bình yên vô sự?” Nghiêm Nhược Lượng lùi về phía sau một bước, hai tay nắm chặt phòng bị. “Đợi biên quân đến, các ngươi không còn đường để đi!”
“A, biên quân?” Ly Hỏa mỉm cười.
69 Thật vất vả hoàn thành nhiệm vụ, gần đây vẫn luôn ở trên trò chơi, mấy người khó được logout rốt cục chấm dứt cái cọc tâm sự lòng treo nhiệm vụ này, có thể nghỉ ngơi một phen.
70 Nhà hàng tầng cao nhất của cao ốc Tần Việt, không kinh doanh với bên ngoài.
Ở đây chỉ tiếp đãi số khách hộ nội bộ rất lớn, vẫn duy trì tính bí mật cực cao.
71 Tần Diễm ba ngày sau chờ trả lời, thế nhưng không có nghĩa là trong ba ngày này hắn sẽ không đi gặp Tề Dã.
Cho nên vào ngày thứ hai, sau khi Diệp Vô Truy login vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn, Ly Hỏa đã sớm đợi rất lâu chỉ lộ ra nụ cười vô tội.
72 Lúc Diệp Vô Truy rời khỏi thư phòng, ngoài cửa không có một bóng người.
Cậu vốn tưởng rằng lấy cá tính của Ly Hỏa hẳn là sẽ trốn ở cửa nghe trộm, nếu không thì canh bên cửa mới đúng, không nghĩ tới lại không thấy người này.