41 Cô le lưỡi "Blè! Ai cho anh ăn kẹo chứ hả?"
Anh cười tinh ranh "À! Là do anh không kìm được lòng thôi"
Cô chu mỏ, phồng má làm nũng
Bỗng điện thoại cô reo, cô mở điện thoại nhấc máy
"MÀY CÓ ĐỊNH ĐI ĐẾN LỚP NHẬN ĐIỂM KHÔNG HẢ CON?"
Tiếng con Vy la trong điện thoại
"Mày bị tửng hả Vy? La cái gì mà la?" Cô đưa điện thoại gần vào tai bình tĩnh nói
"Thay đồ đi bọn tao sang" con Băng giựt điện thoại con Vy nói
"Rồi" cô le lưỡi, tạo vẻ đáng ghét, và cúp máy
"Anh chở em đi" anh bỗng ôm cô nói nhỏ vào tai cô "Em cứ mặc đồ như vậy đi.
42 "Anh. . . đi chết đi" cô le lưỡi
"Anh chết em đừng hối hận à!" Anh nhìn cô thách thức
"Anh chết em đi theo ám anh luôn" cô mỉm cười
Anh ngạc nhiên, rồi bỗng bật cười "Đồ ngốc!"
"Chỉ là đồ ngốc của anh thôi" cô cười tinh nghịch
Anh gật đầu "Ừm đồ ngốc của anh à!"
Cô mỉm cười "Hì" kèm theo điệu bộ dễ thương
Anh hôn lên má cô một cái, cô đỏ mặt nhìn anh
Anh cười, nói "Ngốc ạ"
Cô le lưỡi trêu anh "Anh mới ngốc"
Anh chọc tay vào má cô "Anh bị lây bệnh ngốc của em đấy"
"Cho anh ngốc suốt đời luôn" cô cười
Anh cốc đầu cô một cái "Nói gì đấy hả, cô nương?"
"A! Không có gì đâu" cô quay mặt cười trộm
"Anh mà tìm ra có ý gì là em chết với anh, Hạ" anh hôn lên trán cô
Cô đỏ mặt
"Tình tứ ghê quá nhở!" Tiếng Linh vang lên, kèm theo là một chút vui vẻ
Cô và anh ngoái lại nhìn
"Hai ông bà thì không chắc? Đi phát bài thi thôi làm gì kinh thế hả? Ôm eo dìu dắt kìa" anh nhìn Thanh và Linh biện hộ cho cô và anh
"Em sao vậy hả? EM TRAI?" Thanh gằn giọng nhấn mạnh hai chữ em trai
"Bộ tính cho lớp thành cái chợ hay sao hai ông bà già kia? Phát bài lẹ rồi còn đi về" cô chen vào giữa ngăn cuộc cãi vã lại
"Chưa có già!" Linh nhìn Hạ
"20 rồi còn nói không già" cô bĩu môi
"Chỉ sợ tự nhiên con bé nào đó không có cháu bế" Linh nhìn Hạ thách thức
"Chỉ sợ hai người nào đó không có giỗ mà ăn" anh và cô đồng thanh
"A! Anh xin lỗi, tha lỗi cho anh đi mà em gái, em trai yêu quý" Linh vội nhận lỗi trước
Thanh nhéo má Hạ nói "Hạ à! Sao em nỡ độc ác như vậy hả?"
"Em đó giờ nó vậy á!" Cô le lưỡi
"Anh chị mới biết hả? Bạn gái em còn nhiều điều để tìm tòi lắm! Mấy người sao mà hiểu được" anh cười tươi tự tin xua tay
"Hạ, Thiên tha lỗi cho hai đi mà" Linh và Thanh đồng thanh
"Phát bài xong rồi em tính sổ với hai người" cô chỉ vào xấp bài thi ở trên bàn giáo viên
"Ok" Linh lấy xấp bài, chia cho Thanh một nửa rồi hai người đi một vòng lớp phát bài
Cô vừa nhận được bài thi, nhìn từ trên xuống dưới.
43 "Anh đó, lúc nào cũng như con nít" cô le lưỡi
"Ai bảo em quyến rũ anh trước làm gì" anh vuốt tóc cô
"Tay anh , có còn đau không?" Cô nhìn xuống tay anh, lo lắng hỏi, hình như mắt cô đã có một lớp nước mắt rồi
"Anh hết rồi" anh mỉm cười, xoa đầu cô, rồi hôn lên má cô một cái, nhằm hôn đi giọt nước mắt đã chảy dài trên mặt cô
Tiéng bàn tán xôn xao từ cuối lớp cứ vậy mà to dần to dần, Băng, Vy, Trang đập tay xuống bàn "Mấy người dư calo hả? Có mỗi chuyện Thiên bị trật khớp có cần làm loạn không hả?" Con Băng hết chịu nổi rồi
Con Vy liếc từng đứa "Dư calo thì làm việc gì có ích đi"
"Im hết coi! Sồn sồn cái gì nữa!" Con Trang nhăn mặt khó chịu
Thằng Thiện đứng lên khỏi chỗ, đi lên bàn anh và cô"Tay bị sao vậy Thiên?"
"Trật khớp thôi" anh xua tay trả lời
"Có sao không? Sắp chết chưa?" Lâm hỏi
"Tao vẫn khỏe! Chưa có chết được.
44 "Sao cuộc đời nó phũ vậy ta?" Cô và anh chạy hết khu này đến khu khác, dò hỏi. Dù có được một ít thông tin nhưng khi đến chỗ họ giới thiệu thì lại không thấy bọn nó đâu cả
"Haizz hết cách rồi đành dùng cách cuối thôi!" Anh và cô nhìn nhau, rồi gật đầu.
45 "Này, đang làm gì đấy?" Cô cười chạy lại khoác tay lên vai con Vy
"Nhìn còn không biết! Mày có ngốc không?" Vy nhìn cô hết nói nổi
"Sợ tốn nước bọt hay sao không nói hả?" Cô chọc tay vào hai bên sườn nó cù
"A ha ha.
46 -Chap 46: Anh vẫn là người cô lo nhất (au sợ mọi người ko đọc được tên truyện OvO)
Cô bỗng đặt một tay lên ngực anh lấy đà nghến người lên, nói với anh "Vâng, em là của anh! Một mình anh thôi.
47 Anh ngồi đó bật cười.
"Cốc" Bỗng nhiên, thằng Khang cốc đầu anh một cái
"Mày chơi kì vậy đó hả Thiên?" Khang trách
"Luôn luôn làm nó lo như vậy hả?" Con Trang trừng mắt nhìn
"Tao là không cố ý để Hạ lo như vậy!" Anh nhìn theo bóng cô, xót xa
"Con Hạ nó thương mày lắm đó!" Vy nói
"Mày xem mà cư xử với nó tốt vô" Lâm cười với anh
"Tao cũng yêu Hạ lắm chứ! Nhưng tao không biết làm cách nào để có thể nhớ lại rốt cuộc là người con gái đính hôn với tao là ai? Tại sao ba mẹ lại nói là tao có hôn ước với Hạ từ nhỏ? Tao không hề nhớ gì cả, mà tại sao lại thấy Hạ rất quen thuộc? Tao không biết" Anh nhìn xa xăm
"Có thể Linh Thanh có câu trả lời" Con Băng nhìn về phía hai bức tượng là người biến thành đá kia nói
"Có thể lắm! Mày hỏi hai ông bả đi" Thiện gật đầu nói
Thiên nhìn một lúc, đắn đo.
48 "Dậy" Cô và anh vác loa vào lều từng đứa một khua bọn nó dậy
"Hai đứa dở hơi! Hai đứa mày chết với bọn tao!" Cả đám la lên
Còn về Linh Thanh, anh và cô lại dùng cách khác
"Linh, Thanh ơi.
49 "Hình như có mùi ám khí quanh đây thì phải" bọn nó nghĩ thầm
Quay sang anh và cô thì, đúng rồi. Là hai người phát ra ám khi nặng nhất lớp đây mà.
"Hai đứa bay, làm gì vậy?" Con Vy cốc đầu cô cười cười cho qua chuyện, Lâm vỗ vai anh, nở nụ cười méo.
50 "Oi, sáng rồi dậy đi" anh lấy chọc chọc vào má cô
"Ưm" cô trở mình chui vào chăn ngủ tiếp
Có ai nói cô là con sâu ngủ chưa nhỉ? Nếu mà dậy sớm quá chắc lên lớp cô sẽ ngủ gật mất thôi
Anh vén chăn, để lộ khuôn mặt của cô ra và tiếp tục công việc gọi dậy của mình bằng cách chọc vào má cô và gọi cô dậy
"Hạ.