21 Kris bước ra khỏi phòng. Những giọt nước mắt đã khô, khuôn mặt trở về với vẻ lạnh lùng cố hữuNó bước đến chỗ ông bác sĩ khi nãy, hỏi giọng khô khốc- Ông ấy đã bị gì?- Tai nạn giao thông.
22 Lin nói đúng, công viên giải trí bây giờ thật quá hiện đại. Những vòng tàu lượn cao ngút trời, những trò chơi vô cùng hấp dẫnLin kéo cả bọn chơi hết cái này đến cái khác, nhưng hầu như chẳng có trò nào làm Phong và Kris hứng thúCả 2 vẫn khuôn mặt lạnh như băng ngồi ở băng ghế đá chờ Lin đi mua nước vềKhang ngồi phịch xuống ghế, vẻ mặt bơ phờ, chẳng là cậu mới đi nôn xong sau khi chơi trò tàu lượnLin tung tăng rinh 2 chai nước suối và 4 chiếc vé vềLà vé nhà maKhang lại 1 phen toát mồ hôi hột.
23 Những hôm sau ở trường đã thấy Khang và Lin đi với nhau, trông rất tình tứ, thế là một loạt tin đồn lại sắp được dịp nổi lênLúc ăn trưa chỉ có mỗi Lin với Khang- Sao dạo này ít thấy Kris và anh Phong vậy?- Không biết, 2 đứa nó nghỉ 3 ngày rồi- Từ hôm đi công viên giải trí đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
24 Một bóng người chạy nhanh lên đồiĐồng hồ điểm đúng 0h. Ngày thứ 5Một người con trai đã đợi sẵn. Dáng người ngang tàng quen thuộcPhong nhìn người vừa chạy đến.
25 - Tiểu Phong, chạy chậm thôi- Nhưng mẹ ơi, nếu không nhanh lên thì hết kem chocolate mấtBạch Dĩ Thuần nhìn đứa con gái yêu, lắc đầu cười- Mẹ ơi mẹ ơi, Tiểu Phong mua được kem chocolate rồi nàyKris nhe răng cười tươi, làm lộ những chiếc răng nhỏ đều tăm tắpDĩ Thuần gật đầu đáp lại con.
26 - Hội trưởng Hoàng Thiên KhangKhang vẫn nở nụ cười thường ngày, nhưng sao bây giờ có chút nặng nề đè nén- Sớm hơn anh nghĩ đấy - Làm anh thất vọng rồiCả 2 đều im lặng.
27 Ngày hôm sau, là một ngày mưa phùn lất phất, bầu trời không gợn xanh, khắp nơi chỉ toàn một màu u ám nặng nề. Trong kí ức của Kris, đó là ngày bình minh không còn đến nữaPhi trường 4 giờ sángVắng lặng.
28 Kris xoay người lại, chẳng hề để ý 4 người đang nhìn mình chăm chú, trong đôi mắt chỉ có duy nhất màu tuyết trắng xóa. Còn 3 chàng trai của nhóm LIVE cứ ngẩn ra nhìn, vì người con gái đó quá đẹp.
29 - Ôi trời mày nghe tin gì chưa? Trường mình giao lưu với E. K đó- Yeahh, E. K toàn những anh nhà giàu đẹp trai thôi, thích quá- Chính xác, toàn thứ dữ không- Haha nói đến E.
30 Khang bước vào nhà kính, thấy Lin đang ngồi nhai cà rốt. Cậu mỉm cười, ngồi xuống cạnh nhỏ- Gặp Kris rồi àh?- Hở? Sao anh biết??Lin ngừng ăn, mở to mắt kinh ngạc- 4 năm trước em đã thề sẽ không ăn cà rốt nữa vì nó gợi nhớ đến những ngày 4 đứa mình chơi với nhau, sau đó em chuyển khẩu vị sang dưa leo.
31 Phong đút tay vào túi quần, chầm chậm tiến về phía Kris, cúi người sát xuống nói nhỏ vào tai nó- Cởi raChất giọng vẫn lạnh băng xa cách, Kris có chút ngạc nhiên- Đồng phụcPhong tiếp tục nói.
32 Đợt lạnh nhất của Hàn Quốc bao giờ cũng gắn liền với ngày lễ lớn nhất trong năm: Lễ Giáng SinhKris ngồi trong lớp học nhưng mắt chỉ luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết rơi ngày càng dầy, dự báo thời tiết đã nói Giáng Sinh năm nay có thể có đợt tuyết thổi mạnh nhất 10 năm qua.
33 1 loạt tiếng súng lên nòng, chĩa thẳng vào KrisXem ra muốn lành lặn thoát khỏi đâyLà điều hoàn toàn không thể……Vừa lúc đó, những chùm đèn trang trí treo trên cây sáng lên, hút lấy sự chú ý của lũ đàn em trong 1s, và như thế là quá đủLúc bọn chúng quay lại nhìn Kris, thì đã thấy nó đứng khá xa1 tên chĩa súng vào Kris, nhếch mép cười- Định chạy hả cô emKris không nhìn gã, tay nghịch hòn đá không biết nhặt từ khi nào, nói khẽ- Không hềRồi nhanh như cắt, nó ném hòn đá về phía chúng.
34 Vào buổi sáng đẹp trời của những ngày cuối đông đầu xuân, trường W. K trở nên xôn xao hơn bao giờ hết khi có 1 sinh viên mới chuyển đến. Khỏi cần giới thiệu cũng biết là ai rồi- Này đó chẳng phải là người đẹp lần trước sao?? – đàn em của Phong- Là con nhỏ chết tiệt đó – đám người kì dị- Chị thật sự muốn đấu với tôi – Lưu Mẫn Nhi- Em/mày/chị chết chắc rồi – đồng thanhKris mỉm cười giễu cợt, ánh mắt lạnh căm đầy thách thứcXem ra, W.
35 - Sao rồi sao rồi???Đầu dây bên kia tiếng Lin réo dữ dội. Mới sáng sớm mà nhỏ đã gọi cho Kris để hỏi về tình hình của Phong- Không có gìKris đáp hời hợt, Lin lại bắt đầu xổ 1 tràng- @(#$#*$’@ cậu phải tấn công đi chứ, phải cho con Mẫn Nhi kia biết lễ độ @!!$%$%$^Thì ra mục đích của Lin là chọc tức Mẫn Nhi, mới gặp 1 lần chằng biết sao nhỏ lại ghét cô ta đến thế.
36 Quên hết điQuên hết đi……Kris mở cửa, bước đến giường của Phong. Hắn vẫn còn hôn mê, bác sĩ nói có thể sáng mai Phong sẽ tỉnh. Kris chạm vào lớp băng trắng toát trên trán Phong.
37 Tấm ảnh bốc cháy, Lưu Mẫn Nhi vứt xuống đất, và đạp lênGóc phải của tấm ảnh đã cháy hoàn toàn, phần còn lại, cũng chỉ còn là những vết loang lổ xấu xí, không còn nhìn rõ cảnh vật cũng như người trong ảnh nữaLưu Mẫn Nhi nhếch mép khinh khỉnh- Tôi hoàn toàn có thể hủy hoại chị như đã làm với tấm hình lố bịch này, nhưng chị nên cảm thấy biết ơn, vì tôi sẽ không để chị chết dễ dàng thế đâu.
38 Kris khẽ hé mắt, trời đã sáng rồi. Một tấm băng trắng toát băng quanh bả vai. Kris khẽ cử động, cảm giác đau nhói ở lưng nhanh chóng xuất hiện. Nó nhíu mày, vừa lúc đó, một y tá bước vào, nhìn vào biểu đồ nhịp tim rồi mỉm cười- Cô sẽ nhanh chóng hồi phục thôi, không hề có một di chứng nào cả.
39 Giọng nói cuốn hút chợt vang lên. Mọi âm thanh khác đột nhiên im bặt. Kris ngước mặt lên, đôi mắt xanh sâu thẳm đang nhìn nó. Các y bác sĩ rất ngạc nhiên, rồi như sực tỉnh, họ yêu cầu những người không có phận sự ra ngoài và nhanh chóng hồi sức lại cho Phong- Thật kỳ lạ, tim của cậu ấy đã đập chậm đến mức sắp ngừng đập rồi lại đột nhiên đập thật nhanh, có lẽ là…ừm.
40 Trước mặt Phong và Kris là một cánh cổng cao cài then kín mít. Được khoảng 5 giây thì một tấm bảng điện tử hạ xuống. Phong đút tay vào túi quần, lãnh đạm- ReiNhững đường sóng tần số nhấp nhô, rồi một giọng nói máy móc vang lên- We e home ReiVà ngay lập tức cánh cổng mở ra.