41 Từ nhỏ tôi đã vô cùng yêu mến chim sẻ, đặc biệt là những con chim khổng tước có cái đuôi vừa dài lại vừa to. Điều thiếu sót duy nhất chính là không có con chim khổng tước nào có màu đỏ hết cả, thật ra, tôi vô cùng hy vọng chúng có màu đỏ, giống như một ngọn lửa đang cháy sáng rừng rực vậy.
42 Phòng trống không, nền đất màu than tỏa ra khí lạnh, tôi nhìn chăm chú đoạn sáo đã vỡ vụn trên mặt đất, trong lòng không hiểu sao bỗng hoảng loạn, vội lùi lại phía sau mấy bước.
43 Hạo Thiên lơ đãng liếc nhìn tôi, rồi cười với Bà La Già, híp mắt nói: “Ma Quân đã tắm rửa xong xuôi, thì xin mời theo tôi đi dự tiệc”. Rồi huynh ấy lại nhìn tay Bà La Già đang nắm tay tôi, nói tiếp, “Thượng thần Phượng Hoàn nếu đã ở đây, tôi cũng không cần sai người đi mời nữa, cùng đi luôn thôi”.
44 Tối qua, sau khi kết thúc yến tiệc tôi từng đi qua điện Tây Hoa tìm Bà La Già định bàn bạc một chút việc riêng, dù sao thì bụng của bản thượng thần bây giờ cũng càng lúc càng lớn, cũng nên tìm cho bé con một người cha danh chính ngôn thuận trước thời điểm bé con sinh ra có đúng hay không.
45 Lúc trở lại Tiên giới cũng đã là chạng vạng, Ngọc Đế đang ở trong phòng nhỏ phía sau điện Lăng Tiêu. Tiểu tiên đồng trông cửa nói thầm với tôi: “Vừa rồi hình như Vương Mẫu nương nương có tranh cãi gì đó với Bệ hạ, Thượng thần lúc nói chuyện với Bệ hạ cần phải cẩn thận một chút”.
46 Theo như Ti Mệnh Thần Quân nói, tôi và Bà La Già mấy ngày này không nên gặp nhau, trước hôn lễ nên tránh gặp mặt, để cầu may mắn, cho nên, đã mấy ngày rồi tôi vẫn luôn ở trong phủ, khiến tôi cảm thấy hơi nhàm chán.
47 Gần đến hoàng hôn, kiệu hoa mới chậm chạp tới Ma giới. Bà La Già mở hỉ yến tại hoa viên phía tây Cung Tu La, vừa uống rượu dùng trà, vừa ngắm hoa thưởng nguyệt thật vô cùng tao nhã.
48 Ánh mắt Thái Ất lộ ra một tia hi vọng. Phụ thân xông lên, dùng đao cắt cổ tay, lửa trên người tôi gặp máu, dần dần nhỏ dần rồi tắt. Phụ thân đỡ lấy tôi, đứng ở một bên.
49 Lúc trở lại Tiên giới, gương mặt của các vị tiên hữu không tốt chút nào, mà Ngọc Đế cầm đầu, gương mặt đen như đáy nồi, cùng với gương mặt bình thản của tôi lại tạo thành một sự đối lập rõ ràng.
50 Tôi cầm theo một đĩa bánh nhân hạt dưa leo lên nóc nhà nằm. Ánh trăng tối nay rất sáng, cũng giống như đêm hôm nào. Hôm ấy ánh trăng cũng như vậy, thời tiết cũng mát mẻ, gió cũng dịu dàng.
51 Lúc Thái Thượng Lão Quân tới tìm tôi, tôi đang ở trong vườn hoa nhỏ phía sau phòng. Cẩm Thanh lúc rảnh rỗi thường thích trồng trọt chăm chút mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ, sáng sớm hôm nay anh ta đã ra ngoài, tôi rảnh rỗi không có việc gì làm nên tiện tay giúp anh ta nhổ cỏ dại.
52 Mấy ngày gần đây tâm trạng của Cẩm Thanh có lẽ cũng không tệ lắm, nên cuộc sống của bản thượng thần cũng vô cùng dễ chịu. Ví dụ như lúc bản thượng thần ở dưới tàng cây hóng gió, Cẩm Thanh sẽ lặng lẽ đưa đến một bình trà, ngoài ra còn có một ít điểm tâm; lúc bản thượng thần ngủ gà ngủ gật, Cẩm Thanh sẽ yên lặng ngồi cạnh tôi, thỉnh thoảng còn quạt cho tôi; ngay đến cả lúc bản thượng thần cùng anh ta ăn cơm, Cẩm Thanh cũng thỉnh thoảng giúp đỡ người có thị lực không tốt là tôi, gắp đồ ăn đặt vào bát cho tôi.
53 Đã nhiều ngày nay tôi ngủ không được ngon, trước mắt luôn chợt hiện lên những hình ảnh mơ hồ, dường như rất quen thuộc, nhưng khi lại gần, thì những hình ảnh đó lại biến mất.
54 Thị nữ nghe thấy tiếng động liền vội vàng bước vào phòng, quỳ ở một góc chờ sai bảo. “Bây giờ là giờ gì?”. “Mới qua giờ tý(*)”. (*) Giờ tý: khoảng 23h hôm trước tới 1h sáng hôm sau.
55 Có thị vệ đến báo: Tần Quảng Vương nghe nói tôi bị thương, vô cùng lo lắng, đặc biệt đến đây để thăm hỏi. Quan hệ giữa Minh giới cùng với Ma giới của tôi vẫn luôn rất thân thiết, việc ông ta đến đây cũng là trong dự kiến.
56 Ngoài cửa sổ tuyết trắng đọng trên cành mai, từng trận gió lạnh thổi qua. Trong phòng khói bay vấn vít bên trên lư hương, than trong lò sưởi phát ra tiếng nổ nhỏ “tanh tách”.
57 Cuối cùng thì mùa đông cũng đi qua, hàng dương liễu phía sau nhà đã bắt đầu xuất hiện những mầm non xanh lục, từ xa nhìn lại cũng thấy có sức sống. Đặt một quân đen xuống bàn cờ, tôi mở miệng nói: “Thế này xem như là thiếp thắng đúng không?”.
58 Từ sau lần bản thượng thần cho Bích Hoa ăn viên thuốc nói thật của Long Tam xong, đã có cảm giác không còn chút mặt mũi nào để gặp Bích Hoa, sợ một ngày nào đó chàng sẽ tìm cơ hội tính sổ với bản thượng thần.
59 Hôm nay tôi nhận được một tin tức: nếu muốn đưa Bích Hoa ra khỏi Si Mị Chung cũng không phải là không có khả năng, chỉ cần… Lúc Long Tam nói đến đây thì chợt dừng lại một chút, ngước mắt lên lén nhìn biểu hiện trên mặt tôi, rồi mới ấp úng nói, “Chỉ cần Bà La Già đồng ý”.
60 Khi lại lần nữa bước chân vào Cung Tu La, tôi chợt có cảm giác cảnh còn mà người thì đã đi mất rồi. Cung vàng điện ngọc vẫn là dáng vẻ như ngày đó, hoa sen trong ao phía trước cung điện cũng không hề thay đổi.