21 Trong đại sảnh, một người đàn ông ngồi ở sofa xem tạp chí, hắn không ngờ mình lại có đủ kiên nhẫn để ngồi đợi phụ nữ. Nhưng biết làm sao được, thời điểm này phóng viên không chừng ở một xó nào đó, nếu hắn đạp ghế bỏ đi thì hậu quả sẽ khó dàn xếp hơn.
22 Hữu Quân và Minh Triều cùng một số anh em khác phụ trách rà bom và kiểm tra khu vực đấu trường ngựa lớn nhất Dubai, sắp tới Samuel Jok muốn tổ chức một buổi đua ngựa hoành tráng, vì có sự tham gia của lão đại nên họ phải đảm bảo an toàn trên hết.
23 Khi Thiên Kỳ và cô tới, một đám người đang đứng cách họ không xa, một ông già có tướng phú quý bước đến, nhìn thoáng qua Tinh Nghiên với ánh mắt kỳ lạ rồi lại nhìn qua Thiên Kỳ: "Thiên Kỳ, cháu cũng thật có lòng, chú tới tận Dubai xa xôi để tổ chức tiệc thọ, vậy mà cháu cũng lặn lội đường xa đến dự, Samuel Jok này thật vinh hạnh, lúc cha cháu còn sống e là cũng không có cái phúc phần này.
24
Tất cả mọi người cùng nhau chiêm ngưỡng chiến mã của đối thủ. Tuấn Kiệt cho người dắt ra một con xích thố, toàn thân chỉ độc một màu đỏ rực, tuyệt không có một sợi lông màu khác, con ngựa cao lớn, chân cẳng cứng cáp, nhìn từ bên ngoài nó trông rất hiền lành và ngoan ngoãn.
25 Hơn bảy mươi ngựa chiến vào vị trí chuẩn bị, Tinh Nghiên khó khăn để ngựa di chuyển, mãi mà ngựa cứ loạng choạng ở giữa sân không vào được vị trí, mấy đối thủ khác khó hiểu nhìn làm cô càng xấu hổ Cố gắng nhớ lại một vài phần lý thuyết mà lúc trước mình có nghiên cứu qua, khó khăn mãi cũng đưa ngựa vào vị trí xuất phát.
26 Thiên Kỳ nhập mật mã phòng, bên trong không còn bóng dáng cô nữa, hắn bỏ áo vest lên giường, gọi điện xuống quầy lễ tân, họ nói cô đang ở đại sảnh uống nước.
27 Bàn tay Tinh Nghiên bất ngờ bị nắm chặt, người kia kích động kèm theo vui mừng, Tinh Nghiên có chút ngạc nhiên nhìn anh.
"Quốc Hưng? Sao anh lại ở đây?"
Quốc Hưng mỉm cười, vẫn là nụ cười ấm áp đó, anh nói: "Anh đến đây kí một hợp đồng mới.
28
Thiên Kỳ không thèm nhìn tới Quốc Hưng, hắn ôm Tinh Nghiên quay đi bước vào thang máy, cánh cửa khép lại, người ân hận càng ân hận, người tuyệt vọng càng tuyệt vọng.
29 Những ánh nắng len lỏi theo khe hở xủa rèm che soi vào phòng, Tinh Nghiên mệt mỏi nâng mí mắt, nhìn xung quanh rồi lại nhìn sang bên cạnh.
Cô thở dài chán nản.
30
Đại sảnh khách sạn rộng lớn, Tinh Nghiên vừa đi vừa nhìn xung quanh, trên tay cầm chiếc điện thoại. Đây là khách sạn nổi tiếng nên rất đông người, đa phần là người có tiền nên khiến cho việc di chuyển của cô hơi khó khăn hơn.
31 Bộp! Chiếc điện thoại bị quăng mạnh lên bàn khiến Thiên My giật mình, cô nhìn màn hình điện thoại đang sáng rồi lại nhìn Thiên Kỳ, cuối cùng cũng hiểu ra ý của anh hai, Thiên My nhìn sang chỗ khác, tỏ vẻ bất phục.
32 Tinh Nghiên tay chân đều bị trói chặt ngồi trên nền gạch tựa lưng vào bức tường lạnh phía sau. Không gian yên tĩnh không chút âm thanh, hai mắt bị bịt chặt nên thính giác trở nên nhạy bén hơn, cô nghe tiếng bước chân rất nhẹ nhàng đang bước về phía mình.
33 "Sao cậu biết tôi ở đây?"- Tinh Nghiên phủi tay nhìn Kithy đang nằm dưới đất đang nửa tỉnh nửa mê.
"Có người báo tin cho tôi. "- Tuấn Kiệt vuốt ngực nhẹ nhõm.
34 Giết hết bọn chúng? Tinh Nghiên nghe mà thoáng đơ ra, đây dù gì cũng là xã hội pháp trị, nếu nổ súng e rằng cảnh sát Dubai sẽ chạy đến trong ít phút.
Thiên Kỳ thấy Tinh Nghiên không trả lời thì nghĩ là cô sợ, hắn bất ngờ quay sang đối diện với Tinh Nghiên, cô đứng phía sau hắn, vì khoảng cách quá gần nên vô tình môi hắn lướt qua gò má cô, Tinh Nghiên đơ ra vài giây rồi cố tỏ ra bình tĩnh lui về phía sau nhưng lại bị tay Thiên Kỳ giữ lại khiến cô ở trong phạm vi hơi thở của hắn.
35 "Cố một chút!"- Âm thanh có chút khẩn trương của Thiên Kỳ vang lên, hắn giữ chặc eo cô, trong phút chốc đã bế cô lên chạy về phía chiếc xe gần đó.
Trên ngọn đồi là cây cối che mất tầm nhìn, Tuấn Kiệt tập kích từ sau lưng người đang nhắm về phía chiếc xe đen kia chuẩn bị bắn, anh dứt khoát đá một cước, kẻ đó không kịp phòng bị mà té lăn ra đất.
36 "Shella, vụ này giao cho cô. "- Thiên Kỳ ngồi trên sofa, tay đưa cho cô gái tóc vàng mang vẻ đẹp lai tây đang đứng trước mặt. Cô gái nhận lấy hồ sơ, mở ra xem rồi ngẩn đầu.
37
Trời vừa sáng, đâu đó trong không khí vẫn còn hơi lạnh của sương sớm. Tình trạng cánh tay của Tinh Nghiên cũng dần hồi phục lại, nghe nói chỉ còn vài ngày là có thể tháo băng, trong thời gian này, cô đã quen dùng một tay để làm việc nên cũng không cần sự giúp đỡ của Thiên Kỳ.
38 Quốc Hưng ngồi xuống cạnh cô, anh vẫn nở nụ cười ấm áp như mọi ngày: "Xem ra vết thương của em đã khỏi rồi. "
"Anh không hỏi lý do sao?"- Tinh Nghiên nhìn Quốc Hưng.
39 Hôm nay là ngày tháo băng, cánh tay được phóng thích quả thật rất thoải mái, Thiên Kỳ vẫn luôn bên cạnh quan sát quá trình tháo băng cho đến khi cánh tay Tinh Nghiên hoàn toàn bình phục mới cho cô xuất viện.
40 Tiếng nhạt dìu dặt, không gian mập mờ với những ánh đèn màu, mùi hương của rượu không ngừng phát ra. Cứ hết ly này đến ly khác, cô cứ như vậy khiến nam phục vụ rất khó xử, cô gái này đến đây rồi nốc rượu đã 2 tiếng rồi, nếu cô cảy ra chuyện thì quán bar sẽ phải chịu trách nhiệm không phải sao.