61 Đông Tảo hãy còn mê man chưa hiểu nguy hiểm trước mắt, nó chỉ biết tình hình có phần căng thẳng, tâm tư đều đang bị buồn bã bi thương xâm chiếm. Nó không hề biết, những thứ này đều vì nó mà đến.
62 Thượng Tiên không vì tình riêng mà đích thân lĩnh tội chịu phạt, mặc dù trước đây chưa từng có tiền lệ, mấy tên quỷ sai cũng không tìm ra lí do để thoái thác.
63 “Cái này, việc này…” Lần đầu tiên, Diêm Vương đứng trên địa bàn của mình mà lòng thấp thỏm không yên. Ông ta có nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ đến việc Thượng Tiên lại xuống Địa Phủ.
64 Cuộc sống ba mươi năm đối với một Hoài Tuy đã sống qua những tháng ngày dài đằng đẵng, nói giống như thời gian một cái chớp mắt là hãy còn khếch đại. Những thiện ác toan tính hắn chứng kiến không thiếu.
65 Hai tiểu tiên hầu hạ Hoài Tuy đã ngót nghét năm trăm năm. Cả hai là huynh đệ ruột, có phụ mẫu là tán tiên. Tính theo tuổi của nhân gian, cũng đã tầm trên dưới chín tuổi, dáng vẻ trắng trẻo ngoan ngoãn.
66 Thời tiết của Thiên Cung không thay đổi như dưới hạ giới, khắp nơi thường có cảm giác giống như ảo ảnh không chân thực. Khái niệm trời tối ở đây cũng không rõ ràng, càng không có sự chuyển đổi khí hậu giữa bốn mùa.
67 Người đầu tiên tìm thấy là mèo đen, lúc ấy, nó đang mang bầu, ngồi phơi nắng trên nóc một nhà phú viện, trông có vẻ béo hơn một chút.
Hoài Tuy ẩn thân rồi ôm Đông Tảo lên nóc nhà.
68 Lần trước gặp A Xuân và A Phương, hai người bọn họ đã không còn nhớ mình là ai, cho nên lần này đến gặp, Đông Tảo rất sợ hãi. Nó chỉ dám trốn trong góc phòng không lộ mặt.